Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1087: Tử Hằng rơi vào bể tình (2)

Lục Trần đảo cặp mắt trắng dã, nói: “Ngươi tới Trung Châu vực, lão già nhà ngươi cũng không cho ngươi một chút lộ phí, lại lưu lạc tới đi làm, còn với thực lực của ngươi, làm sao cũng không đến mức lưu lạc đi làm.”
Bây giờ thực lực Tử Hằng ở Thánh cảnh sơ kỳ, cảnh giới có phần di động, đoán chừng mới vừa gia nhập Thánh cảnh sơ kỳ không bao lâu.
“Cho rồi nhưng mà không đủ dùng.” Tử Hằng thở dài một hơi nói: “Ta còn thiếu một khoản tiền lớn.”
“Làm cái gì?” Lục Trần hỏi.
Không biết nghĩ đến cái gì, đột nhiên hai mắt Tử Hằng trở nên ôn hòa, mang theo nụ cười hạnh phúc: “Ta làm tất cả điều này cũng là vì chuộc thân cho Tiểu Nhu, chờ chuộc thân cho Tiểu Nhu xong thì ta và Tiểu Nhu thành thân.”
Trong mắt Tử Hằng lộ ra ước mơ, dường như ảo tưởng tương lai cuộc sống tốt đẹp.
“Tiểu Nhu là ai?” Lục Trần hỏi.
“Tiểu Nhu là người ta gặp phải khi tới Trung Châu vực, nàng là nữ tử hiểu lòng người nhất, hiền dịu nhất trên thế giới, đời này của ta không phải nàng thì không lấy ai hết.” Tử Hằng nở nụ cười ngốc nghếch.
Tình nhân trong mắt người tình hóa Tây Thi, Lục Trần cũng không phản bác được, chỉ là nghi ngờ hỏi: “Bối cảnh gia đình nàng như thế nào, thân phận gì, vì sao phải chuộc thân.”
“Ngươi, không phải ngươi nhìn trúng nữ tử của hoa lâu chứ?” Vẻ mặt Lục Trần quái dị nhìn Tử Hằng.
“Làm sao có thể, ta là loại người đó sao?” Tâm tình Tử Hằng kích động, âm thanh khó tránh cao vài phần, nói: “Tiểu Nhu sinh ra trong gia đình thư hương, gia thế trong sạch, không phải loại nữ tử pháo hoa mà ngươi nói.”
Trước kia Tử Hằng đã đến nơi nào đó rèn luyện, ban đầu khi Lục Trần ở Thanh vực, tiểu tử này phải đi đến vực khác, lần đầu tiên hai người bọn họ gặp nhau vẫn là ở thành Cự Khuyết của Hoang vực, tiểu tử này giúp hắn chia sẻ áp lực đến từ các thế lực lớn đối địch.
Tử Hằng không có gì kinh nghiệm xã hội và tâm nhãn, rất dễ bị lừa.
Tướng mạo Tử Hằng cũng tính là anh tuấn phóng khoáng, gặp phải người trong lòng cũng thích hắn cũng không cảm thấy kỳ quái, chẳng qua, thích nữ tử sinh ra trong nhà thiếu một số tiền lớn thì điều này có chút vô cùng trùng hợp.
Phản ứng đầu tiên của Lục Trần là Tử Hằng bị lừa, thấy tâm trạng người sau kích động như thế, có lẽ thật gặp được người cả đời yêu cũng chưa biết chừng, cũng chưa thấy vấn đề này rối rắm.
Trầm mặc một lúc, Lục Trần nói sang chuyện khác: “Còn thiếu bao nhiêu linh thạch.”
Mặt Tử Hằng hơi đỏ lên, lúng túng nói: “Còn kém ba mươi tỷ linh thạch.”
Dựa theo giải thích của Tử Hằng, trong nhà Tiểu Nhu thiếu một môn phái năm mươi tỷ linh thạch, hắn giao ra toàn thân gia sản, cộng thêm bán công pháp, trả hai mươi tỷ.
Sau khi người không có đồng nào, hắn chạy đi Thanh Viêm tửu lâu làm việc, nhưng mà mỗi tháng chỉ có hơn một vạn linh thạch, quá ít, hơn nữa cũng sẽ không hầu hạ người, cuối cùng gia nhập một đoàn dong binh, săn giết yêu thú, buôn bán nguyên liệu yêu thú.
Lúc trước mấy người kia cũng là đồng bọn của hắn.
Vốn dĩ Tử Hằng chuẩn bị trở về Kiếm Đế cung xin lão già nhà mình giúp đỡ, chỉ là suy nghĩ một lúc, hắn là một nam nhân, muốn đỉnh thiên lập địa, không thể dựa vào cha mẹ nên đi làm kiếm tiền ở Thánh thành.
Nhưng mà, đi làm khó hơn nhiều so với hắn tưởng tượng.
Hơn nữa lần đầu tiên đi làm, đắc tội một vài công tử có thân phận ở Thánh thành, bọn họ vừa mở miệng, không cửa hàng dám tuyển hắn, hắn còn tự đề cử mình chạy đến một vài gia tộc làm hộ vệ, kết quả làm hai ngày cũng chưa làm, dưới cơ duyên tình cơ, gặp được nhóm dong binh săn giết yêu thú thì gia nhập với bọn họ.
“Trong nhà Tiểu Nhu thiếu nhiều tiền như vậy, ngươi không cảm thấy kỳ quái sao, cũng chưa có cảm thấy có cái gì không ổn.” Lục Trần càng không ngừng quở trách Tử Hằng, cuối cùng lại chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn chằm chằm hắn: “Ngươi lại bán sạch công pháp của Kiếm Đế cung, ngươi là tên bại gia tử.”
Kiếm pháp của Kiếm Đế cung kiếm pháp có rất nhiều Thánh pháp, trên căn bản không truyền ra ngoài, bây giờ bị hắn truyền ra, một truyền mười, mười truyền một trăm, rất nhanh liền trở thành rau cải trắng rồi.
Trên mặt Tử Hằng có chút thẹn quá, nói: “Giang hồ cứu cấp, ngươi đừng nói lung tung.”
“Còn nữa, Tiểu Nhu thật sự bị bắt rồi, bây giờ bị giam ở trong môn phái, ta chỉ có thể trả hết nợ linh thạch mới có thể dẫn Tiểu Nhu đi.” Tử Hằng vội vàng nói, nghĩ đến Tiểu Nhu lệ rơi đầy mặt, ta thấy vẻ mặt nàng mà thương tiếc, trái tim Tử Hằng tan nát rồi.
“Thật ra thì ý nghĩ đầu tiên của ta là dẫn Tiểu Nhu cao chạy xa bay, chỉ là môn phái kia có Thánh Quân trấn giữ, ta không đánh lại.” Tử Hằng tiếp tục nói.
Bây giờ hắn mới là Thánh cảnh sơ kỳ, kiếm ý Vương cảnh đại viên mãn, mặc dù là người nổi bật trong cùng cảnh giới, nhưng đối mặt cường giả cấp Thánh Quân thì áp lực rất lớn, lần trước đụng phải thanh niên kia rất mạnh, chỉ có hai ba chiêu khiến hắn bị thương nặng.
Lục Trần nói: “Ta giúp ngươi lấy số tiền còn lại.”
“Thật không?” Ánh mắt Tử Hằng sáng lên.
“Ừ!” Lục Trần sờ sờ cằm, trầm ngâm nói: “Chỉ là ta muốn cùng ngươi đi xem một chút.”
Lục Trần mơ hồ có một luồng trực giác, đoán chừng mặt hàng này bị ai lừa, chỉ là nói không chừng, lỡ đâu là thật, nếu là thật, vậy thì tự mình chuộc thân cho bạn gái hắn.
“Vậy chúng ta nhanh chóng đi, Tiểu Nhu còn bị giam ở môn phái kia.” Đối với đề nghị của Lục Trần, Tử Hằng cầu cũng không được, sau đó lại có chút kiêu ngạo nói: “Đợi ngươi thấy Tiểu Nhu thì đừng hâm mộ ta.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận