Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 735: Xin nén bi thương

Hai mắt Ninh Phi trợn trừng, dường như hắn chết không nhắm mắt. Đồng tử xám trắng, trên mặt nổi đầy thi ban màu vàng, lớp da bên ngoài chằng chịt những đường vân máu đen sì trông cực kỳ đáng sợ.
Một đám cường giả Ninh gia trông thấy tử trạng của Ninh Phi liền ngây ngẩn.
Vì Diêm Trung Thiên không hề nói láo, Ninh Phi thật sự chết vì nguyền rủa.
Trong mắt những cường giả Ninh gia có mặt tại đây đều lóe lên vẻ tức giận, nhưng chỉ vài giây sau họ đã tỉnh táo lại.
E rằng trong chuyện này có hiểu lầm gì đó.
Nhất là Ninh Quan Đông, ánh mắt hắn lóe lên. Dù sao hắn cũng là lão quái vật đã sống mấy vạn năm, sao có thể chỉ nhìn thấy thi thể liền cho rằng việc này là do người của Trớ Chú giới làm.
“Chư vị, chuyện này các ngươi thấy sao?” Ninh Quan Đông truyền âm hỏi.
“Gia chủ, không thể nào, Trớ Chú giới biết tiểu bối Ninh gia chúng ta, sao họ có thể dùng nguyền rủa để đối phó chúng được?”
“Phải đó, chúng ta hợp tác rất vui vẻ với Trớ Chú giới mà, ngay cả tin sau lưng Diêm Tiêu có đồ án thần bí cũng là do chúng ta cống hiến cho họ. Không lý nào Trớ Chú giới lại xuống tay với đám tiểu bối được.”
“Đúng vậy, chuyện này có rất nhiều điểm đáng ngờ.”
Ninh Quan Đông dùng thần niệm trao đổi với mấy đại cường giả bên cạnh vài giây, không ai tin người của Trớ Chú giới lại vô duyên vô cớ đối phó với tiểu bối gia tộc họ.
Hơn nữa nghe nói Thanh vực Lục Trần và Mai Tiêu ở cùng một chỗ, Lục Trần uống rượu trước nên bị trúng nguyền rủa, Mai Tiêu thấy có điểm khác thường nên không uống rượu.
Liệu chén rượu Mai Tiêu để lại kia có bị ai lợi dụng hay không.
Nhưng dù trong lòng nghĩ vậy, Ninh Quan Đông cũng không nói ra sự nghi ngờ của mình mà chỉ lạnh mặt nói một câu: “Đám người Trớ Chú giới quả là lớn mật! Đầu tiên là hãm hại Diêm huynh, đẩy Diêm huynh lên đầu sóng ngọn gió, giờ lại ra tay với tiểu bối Ninh gia, quả là nực cười.”
Ninh gia dính líu quá sâu với người của Trớ Chú giới. Trớ Chú giới có thể công khai mối quan hệ giữa hai bên, đây chính là một nhược điểm. Nhưng bọn họ cũng biết cứ điểm của Trớ Chú giới, cũng coi như nắm được một nhược điểm. Nếu không cần thiết, song phương sẽ chẳng dễ dàng làm hại nhau đâu.
Diêm Trung Thiên vẫn gật đầu như trước rồi nói: “Người của Trớ Chú giới trốn trong tối, động tí là tàn sát hàng loạt người dân trong thành. Bất luận là vì lí do gì, lẽ ra chúng nên bị diệt trừ.”
Sau đó Ninh Quan Đông hỏi: “Diêm huynh, Ninh Phi chết vì nguyền rủa còn Ninh Phong thì sao? Thánh niệm trên người Ninh Phong vốn dĩ đã được kích hoạt nhưng tại sao hắn lại bị giết chết, hơn nữa còn chết tại Hoả Diễm Cốc của các ngươi. Diêm huynh, ngươi không định giải thích rõ ràng chuyện này à.”
Ninh Quan Đông nói hoài nói hoài, giọng điệu hắn bỗng trở nên bình thản hơn nhiều, phong mang trong mắt chợt lóe rồi biến mất.
Cường giả Ninh gia xung quanh cũng lạnh mặt.
Bầu không khí trong phòng như đông cứng lại chỉ trong tích tắc.
Trong mắt Diêm Trung Thiên đột nhiên hiện lên vẻ áy náy, hắn trầm giọng nói: “Ninh Phong là một đứa trẻ ngoan, ta thẹn với hắn.”
Cái quỷ gì vậy?
Cả đám người Ninh gia ngu người luôn, sao Diêm Trung Thiên lại thẹn với Ninh Phong.
Trong ánh mắt của đám người Ninh gia lộ ra vẻ nghi ngờ và không hiểu.
Ninh Quan Đông vội hỏi: “Diêm huynh, nói lời này là thế nào?”
Diêm Trung Thiên thở dài một hơi, dùng giọng điệu trầm thấp hơi ưu thương kể lại: “Vì Ninh Phong phát hiện người của Trớ Chú giới hạ nguyền rủa trong nước, mạo hiểm nguy hiểm tính mạng tới báo cho chúng ta, kết quả lại bị người của Trớ Chú giới giết.”
“Ninh Phong cứu vớt trên dưới Hoả Diễm cốc, lúc ấy cách ta một trăm mét, lại không thể cứu hắn, thế nên lòng ta rất áy náy.”
Nói xong, ánh mắt Diêm Trung Thiên nhìn Ninh Quan Đông, cực kỳ biết lỗi.
Ánh mắt của một nhóm người Ninh gia trở nên cực kỳ đặc sắc.
Bởi vì Ninh Phong phát hiện người của Trớ Chú giới hạ nguyền rủa mà chết.
Ninh Quan Đông suýt nữa chửi thề với Diêm Trung Thiên, đương nhiên hắn không tin lý do vớ vẩn như vậy, làm sao người của Trớ Chú giới có thể ra tay với Ninh Phong, còn Ninh Phong lại làm sao có thể làm loại chuyện ngu xuẩn này.
Câu nói dối này có trăm ngàn lỗ hổng.
Chẳng qua cũng có một chút khả năng.
Bởi vì Trớ Chú giới là một thế lực cực kỳ khổng lồ, nước sau lưng rất sâu, quan hệ rắc rối phức tạp, mặc dù hắn hợp tác với một người nào đó của Trớ Chú giới, nhưng không loại bỏ khả năng hệ khác ra tay với Ninh Phong.
Đôi mắt Ninh Quan Đông u ám không xác định, đang suy tư tính chân thực trong lời nói của Diêm Trung Thiên.
Lúc này, Diêm Trung Thiên tiếp tục dùng giọng điệu tràn đầy tiếc nuối nói: “Quan Đông huynh, xin lỗi, mong nén bi thương.”
Nói xong, Diêm Trung Thiên lấy thi thể Ninh Phong ra từ trong nhẫn không gian, tất cả người Ninh gia thấy thi thể này, vẻ mặt đều không dễ nhìn.
Bởi vì bộ dạng Ninh Phong chết đi vô cùng thảm, đầu bị chia thành hai nửa, đầm đìa máu tươi, đôi mắt còn vẻ hoảng sợ trước khi chết.
Diêm Trung Thiên tiếp tục nói: “Cường giả của Trớ Chú giới giết Ninh Phong, ta thống lĩnh cường giả Hoả Diễm cốc đuổi theo, nhưng người của Trớ Chú giới quá giảo hoạt, tìm tòi nửa tháng, không có chút tung tích nào, cuối cùng phát hiện cách Ninh thành rất gần, bèn tự mình đem thi thể của Ninh Phong và Ninh Phi về.”
Da mặt Ninh Quan Đông co rút một chút, trong mắt chợt lóe lên vẻ lạnh lùng thâm thúy, cuối cùng khôi phục bình thường, dùng giọng điệu cực kỳ bình tĩnh nói: “Diêm huynh có lòng rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận