Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1340: Gọi Tây Môn Vũ đến

Nếu như Sơn Hải giới bị hủy diệt, Thiên Yêu xâm lấn quy mô, cho dù hắn có thể còn sống sót, nhưng người thân, bạn bè của mình, chắc chắn không sống được.
Chẳng lẽ chỉ có một mình sống cô độc.
Nghĩ tới đây, toàn thân Lục Trần bị dọa đổ mồ hôi lạnh.
“Nếu như ý chí bị ô nhiễm thì sao?” Lục Trần nghĩ đến lời nói ý vị sâu xa của Tây Môn Vũ.
Không được, gọi tên nhóc này tới hỏi một câu, xem rốt cuộc là tình huống như thế nào.
Cho nên Lục Trần lấy thủy tinh truyền tin mà Tây Môn Vũ để lại cho hắn, rất nhanh liên lạc với Tây Môn Vũ.
“Ngươi nghĩ muốn giao dịch rồi?” âm thanh của Tây Môn Vũ truyền đến.
Lục Trần nói: “Ừ, ngươi tới đây, giờ ta ở bên trong Đan Tôn các.”
Tây Môn Vũ ngạo nghễ nói: “Ta biết vị trí của ngươi, chờ ta hai phút.”
Nói xong, đối phương liền cắt đứt liên lạc.
“Tiểu Hi.” Lục Trần hô một câu.
“Ca ca!”
Một âm thanh lanh lảnh truyền đến, cả mặt thiếu nữ Hi nhảy nhót xuất hiện trước mắt Lục Trần.
Lục Trần nhìn thiếu nữ Hi cả mặt vui sướng, dĩ nhiên hắn sẽ không giao dịch với Tây Môn Vũ, đổi Hư Không Thành Bảo lấy bí mật trong miệng Tây Môn Vũ.
Sở dĩ gọi Tây Môn Vũ tới đây là trên tay có một vương bài.
Vương bài này chính là thiếu nữ Hi.
Lần trước sau khi Tây Môn Vũ nhìn thấy thiếu nữ Hi, giống như dọa tôn tử, cho dù mặt hàng kia nhìn thấy Tứ sư phụ cũng không sợ như vậy, trong lòng Lục Trần có một phỏng đoán to gan, thiếu nữ Hi có thể vững vàng ăn chắc Tây Môn Vũ.
Chỉ chốc lát sau, Lục Trần cảm nhận được dao động rất nhỏ, Tây Môn Vũ xuất hiện trước mắt, chỉ là khi hắn thấy thiếu nữ Hi thì bản năng quay đầu bước đi.
“Đứng lại!”
Lục Trần gọi Tây Môn Vũ lại.
Sắc mặt Tây Môn Vũ khó coi, nhưng vẫn ngoan ngoãn dừng lại ngay tại chỗ.
Lục Trần thấy một màn như vậy, trong lòng mừng thầm, Tây Môn Vũ đã nói không sợ hãi Thiên Đế đuổi giết, nhưng lại bị thiếu nữ Hi dọa sợ, xem ra quả nhiên phỏng đoán của mình trở thành sự thật rồi.
Tây Môn Vũ quay đầu nhìn, sắc mặt có phần cảnh giác: “Rốt cuộc ngươi muốn làm gì.”
Tây Môn Vũ không phải người ngu, đúng là lần trước tự mình thất thố, bị người này đoán được gì đó, dùng cái này uy hiếp hắn.
“Đừng sợ, ta không có ác ý đối với ngươi.” Lục Trần liếc mắt nghiêng qua thiếu nữ Hi, nói: “Khách tới, châm trà.”
Thiếu Nữ Hi rất nghe lời đi đến châm trà, sau đó đưa cho Tây Môn Vũ.
Tây Môn Vũ thấy một màn như vậy, ánh mắt sắp lồi ra ngoài, hắn nghĩ mình đủ to gan lớn mật rồi, nhưng mà so sánh với mặt hàng trước mặt này, quả thực chính là gặp sư phụ.
Thế cho nên hắn nhìn trà đưa tới, sửng sốt hai giây, mới vươn hai tay run rẩy nhận lấy.
“Tới đây ngồi, chúng ta hàn huyên một chút.” Lục Trần cười híp mắt nói với Tây Môn Vũ.
Tây Môn Vũ thở một hơi thật dài, cố gắng khiến trong lòng mình bình tĩnh trở lại, sau đó ngồi xuống đối diện Lục Trần, làm bộ như bình tĩnh hỏi: “Tán gẫu cái gì?”
Lục Trần nhìn chằm chằm đối phương: “Hàn huyên một chút ngươi biết âm mưu của Thiên Yêu, rốt cuộc Thiên Yêu ẩn nấp ở Sơn Hải giới mưu đồ âm mưu bí mật gì, vì sao sư phụ ta cũng không biết.”
Tây Môn Vũ lắc đầu, nói: “Ngươi giao Hư Không Thành Bảo cho ta, ta sẽ nói cho ngươi biết.”
Tây Môn Vũ hi vọng nhận được Hư Không Thành Bảo của Lục Trần, bởi vì với nhãn giới của hắn, cũng chỉ có Thánh Đế khí cực phẩm mới có thể hấp dẫn được hắn.
“Không được!” Lục Trần lắc đầu.
Hư Không Thành Bảo là một loại Đế khí hư không siêu cấp duy nhất của Sơn Hải giới, không chỉ có thể dùng công kích tác chiến, còn có thể dùng cho truyền tống quân đội loại lớn, có thể lấy được tiên cơ ở trên chiến trường, sau này có thể phát huy tác dụng cực kỳ quan trọng.
Một Đế khí quan trọng như vậy, làm sao có thể cầm đi đổi lấy bí mật trong miệng Tây Môn Vũ.
Thấy Lục Trần không có chút thành ý giao dịch nào, sắc mặt Tây Môn Vũ lạnh xuống: “Vậy thì không nói chuyện.”
Tây Môn Vũ đứng dậy, chuẩn bị rời đi.
Lục Trần chợt cau mày: “Ngươi chắc chắn?”
“Làm sao, lấy sư phụ của ngươi ra uy hiếp ta, nói cho ngươi biết, cho dù sư phụ ngươi tự mình đến cũng không bắt được ta.” Trên mặt Tây Môn Vũ tràn đầy vẻ cười lạnh: “Mặc dù bây giờ thực lực Tây Môn Vũ ta thấp kém, nói như thế nào cũng là hảo hán thẳng thắn cương nghị, sao có thể để ngươi uy hiếp.”
Lục Trần quay đầu nhìn thiếu nữ Hi nói: “Tiểu Hi, ngươi mệnh lệnh hắn nói ra bí mật.”
Thiếu Nữ Hi dương lên nụ cười trắng noãn, nhìn Tây Môn Vũ, khóe miệng nhếch nhẹ: “Ta lệnh cho ngươi nói bí mật cho ca ca.”
“Phốc.”
Lúc này Tây Môn Vũ hộc máu, hắn bị đánh bại, tại sao tên nhóc này có thể vô liêm sỉ như vậy.
Chẳng qua, lần đầu tiên trộm Kiếm Ma của đối phương, hắn biết người này hạ lưu vô liêm sỉ không có giới hạn.
Tây Môn Vũ liếc nhìn thiếu nữ Hi, sắc mặt rất khó nhìn, cân nhắc một lúc, vẫn không cam lòng nói ra bí mật: “Bởi vì ta phát hiện đại trận Oán Linh Huyết Tế.”
Lục Trần thấy Tây Môn Vũ ngại áp bách từ thiếu nữ Hi, nói ra bí mật, khóe miệng dương lên một chút suy nghĩ, xem ra Tây Môn Vũ còn e ngại thiếu nữ Hi hơn so với hắn tưởng tượng.
Lục Trần hỏi: “Cái gì là đại trận Oán Linh Huyết Tế?”
Lục Trần chưa từng nghe qua tên loại trận pháp này, chỉ là vừa nghe cũng cảm giác rất tà ác, khiến sống lưng người ta một trận rét run.
Bạn cần đăng nhập để bình luận