Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 235: Vị sư huynh này biết cách gây chuyện thật

Bọn họ để Thái tử Chân Long ra mặt giải quyết là tốt nhất.
Nếu như sâu rượu này bị đánh trọng thương, tin rằng Kiếm Thánh sau lưng hắn cũng sẽ không mặt có mặt mũi nào ra mặt, ngoài ra, bọn họ kiêng kỵ Kiếm Thánh nhưng không đến nỗi sợ hãi, căn cơ tộc Chân Long vô cùng kinh khủng, người ngoài không thể nào biết được.
Vận dụng căn cơ trong tộc cũng có thể giết chết Kiếm Thánh.
Cường giả tộc Chân Long thu lại sức mạnh trói buộc, Tử Hằng được cởi bỏ giam cầm, sau đó lại bắt đầu tự tìm chỗ chết, hắn nghiêng mắt nhìn Ngao Thượng: “Con nghé con, suy nghĩ sao rồi, có muốn làm vật cưỡi của ta không?”
Ngao Thượng thấy tên sâu rượu này hống hách như vậy, tức đến méo mũi, gương mặt tuấn tú đen như đáy nồi, tức giận nói: “Lão tử không chiến đấu với cái tên sâu rượu nhà ngươi, chờ ngươi tỉnh rượu rồi nói tiếp.”
Bây giờ trong lòng Ngao Thượng rất giận, căm hận đối với Lục Trần giảm bớt rất nhiều, nhưng căm hận đối với Tử Hằng lại tăng vọt lên cao.
“Chờ ngươi tỉnh rượu rồi sẽ quyết đấu.” Ngao Thượng siết chặt nắm đấm, sau đó buông ra, nói một câu như vậy.
Tử Hằng bĩu môi, nói: “Con nghé con, chờ sau khi ta tỉnh rượu sẽ một tay trấn áp ngươi, điều kiện tiên quyết là không được ra tay với Lục huynh.”
“Được.”
Lỗ mũi Ngao Thượng phun ra khói trắng, ánh mắt ngập tràn lạnh lẽo.
“Chờ ta giải quyết hắn xong rồi sẽ giải quyết ngươi.” Ngao Thượng nhìn về phía Lục Trần, lạnh lùng nói xong mới xoay người rời đi.
“Tiểu tặc chết tiệt, trả Tiên Nhân Túy cho ta.”
Ngao Thượng lui về sau.
Một thiếu nữ có dáng người cực phẩm, mặc trang phục màu đen đi tới; thân hình nàng yểu điệu thướt tha, đường nét khuôn mặt tinh xảo, mắt to quyến rũ mang theo chút mị hoặc. Nhưng bây giờ đôi mắt đẹp đó lại như đang phun lửa nhìn chằm chằm Lục Trần.
Khương Thải Nghiên, thánh nữ đẹp nhất Thánh Ma giáo đời này, tâm tư kín đáo, giỏi dùng mưu kế, có thù lớn với Lục Trần.
Thật ra cũng không tính là thù lớn, chỉ là bị Lục Trần chơi cho một vố.
Từ đó ôm lòng oán hận đối với Lục Trần.
“Lục Trần, trả Tiên Nhân Túy cho ta, chuyện cũ không nhắc đến nữa.”
Cùng lúc đó, một thanh niên tóc đỏ kiêu ngạo bước ra, ánh mắt như kiếm nhìn chằm chằm Lục Trần.
Ầm!
Chỉ thấy trên người thanh niên tóc đỏ này bộc phát ra khí tức Nguyên Thần cảnh viên mãn, uy áp khiếp người.
Linh lực đỏ thẫm hiện ra, rực rỡ như ráng chiều, lan tràn khắp xung quanh, mang theo nhiệt độ cực kỳ cao, mơ hồ có thể nhìn thấy những luồng khí nóng bỏng màu trắng đang chảy loạn.
Thành Xích Long, thành trì lớn nổi danh ở Thanh vực, không bị quản thúc bởi bất kỳ thế lực nào, cũng không có người dám quản.
Bởi vì bên trong thành Xích Long có một vị thành chủ Xích Long tu vi sâu không lường được.
Thành chủ Xích Long, uy chấn Thanh vực.
Rất nhiều người coi thành Xích Long là lãnh thổ của thành chủ Xích Long.
Thanh niên tóc đỏ này tên là Xích Ly, là con út của thành chủ Xích Long.
Mục đích của Xích Ly giống với Thánh nữ của Thánh Ma giáo.
Khương Thải Nghiên và Xích Ly đều là người dẫn đầu trong thế hệ trẻ tuổi, kiêu ngạo trong cùng thế hệ, nhưng bây giờ lại cùng nhau làm khó dễ Lục Trần.
Lục Trần nhởn nhơ tự đắc, thản nhiên nói: “Xích Ly, ngươi không nên đến tìm ta đòi Tiên Nhân Túy, sao không hỏi Khương Thải Nghiên ở bên cạnh một chút.”
Xích Ly lạnh lùng nói: “Ngươi có ý gì?”
“Ngươi hỏi thì biết.” Trên mặt Lục Trần lộ ra nụ cười bí ẩn: “Tin rằng Khương Thải Nghiên sẽ cho ngươi một câu trả lời vừa ý.”
Khương Thải Nghiên nghe thấy lời của Lục Trần, khuôn mặt hờ hững, cũng không trả lời.
Ngược lại là trưởng bối của bọn họ nhìn lẫn nhau, Hoàng giả đến từ thành Xích Long nhìn chằm chằm Hoàng giả của Thánh Ma giáo không chớp mắt, còn Hoàng giả Thánh Ma giáo lại như làm điều gì đó trái lương tâm, không dám nhìn thẳng vào mắt của Hoàng giả thành Xích Long.
Phụ thân của Xích Ly cực thích uống rượu, tiêu hao số tiền không thể tưởng tượng nổi mua mười bình Tiên Nhân Túy.
Nhưng trên đường vận chuyển về lại bị cướp mất, cuối cùng không rõ tung tích.
Người của thành Xích Long nhận được tin tức là do Lục Trần chặn cướp.
Đây cũng là nguyên nhân Xích Ly đến gây phiền toái cho Lục Trần.
Mà Xích Ly vẫn luôn cho rằng là Lục Trần ném đá dấu tay, mưu đoạt Tiên Nhân Túy của phụ thân hắn.
Bây giờ cẩn thận nghĩ lại, mặc dù bọn trộm kia có đeo mặt nạ, nhưng thứ sử dụng là công pháp ma đạo.
Lời mới vừa rồi của Lục Trần có ẩn ý sâu xa.
Chẳng lẽ là người của Thánh Ma giáo.
Khương Thải Nghiên bắt gặp ánh mắt của Xích Ly, ngược lại vô cùng bình tĩnh nói: “Lúc đầu quả thật là Lục Trần đến tìm bọn ta, nhưng mà bọn ta cũng là người bị hại.”
Hai ba câu của Khương Thải Nghiên đã nói rõ mục đích.
Thì ra ban đầu Lục Trần đến cửa tìm nàng, nói muốn tiến hành hợp tác với nàng, cướp đoạt một lượng lớn Tiên Nhân Túy, sau khi xong việc thì sẽ chia đều.
Lúc ấy Khương Thải Nghiên ngoài mặt đồng ý nhưng trong lòng lại tính toán muốn nuốt một mình, vì vậy đồng ý với hắn.
Nàng phái ra mười Vương giả và một cường giả Hoàng cảnh đi mai phục thương đội.
Hai thế lực chiến đấu kinh thiên động địa, mỗi bên tổn thất một hai Vương cảnh, trọng thương bốn năm người.
Còn Lục Trần thì nhân cơ hội lấy đồ, sau đó hai bên rút lui.
Khương Thải Nghiên mang theo những người còn lại đến nơi đã hẹn từ trước, nàng định để cho cường giả chế trụ Lục Trần, nàng muốn toàn bộ mười bình Tiên Nhân Túy.
Nhưng mà Lục Trần lại lỡ hẹn, suy nghĩ của hắn giống hệt Khương Thải Nghiên, đều muốn một mình nuốt hết.
Căn bản không đến địa điểm đã hẹn từ trước.
Bên phía Thánh Ma giáo không chỉ góp sức, hơn nữa còn có người bị chết, tổn thất nặng nề, thế nhưng chiến lợi phẩm lại bị một mình Lục Trần nuốt hết.
Chuyện này đương nhiên không thể tha thứ.
Khương Thải Nghiên thích đùa giỡn người khác trong lòng bàn tay, nhưng lần này lại bị Lục Trần lợi dụng.
Trong lòng kìm nén một bụng lửa giận.
Sau đó, Khương Thải Nghiên truy nã Lục Trần, lùng bắt trong toàn bộ Thanh vực, ngoài ra còn báo cho thành Xích Long biết là Lục Trần đánh cắp Tiên Nhân Túy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận