Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1103: Thần Mục tới cửa

Trong không gian Đông Hoàng, Lục Trần biết đến Sơn Hải giới, đã nghe nói về Ninh Thiên Quân, hiểu được sơ lược về Sơn Hải giới.
Vu Chiến từ lời kể của các bậc phụ bối ít nhiều biết về Sơn Hải giới, đại bản doanh của gia tộc bọn họ là ở Sơn Hải giới.
Mặc dù Liễu Khuynh Thành đã đi theo Tô Mục Đồng suốt những năm qua, nhưng Tô Mục Đồng không nói với nàng những điều này, đây là lần đầu tiên nàng nghe thấy, trong đôi mắt đẹp tràn đầy sự mờ mịt.
Còn về ba người Cảnh Tử Mặc, từ nhỏ đã sinh ra và lớn lên ở mười vực, ngay cả Cửu Thiên cũng chưa từng đến, càng không biết gì về Sơn Hải giới.
“Lại là Ninh Thiên Quân.” Lục Trần tự nhủ.
Lần đầu tiên nghe tới Ninh Thiên Quân là ở không gian Đông Hoàng, từ giọng điệu tràn đầy hận ý không chút nào che giấu được của khí linh tại tháp Đông Hoàng có thể biết được Ninh Thiên Quân đáng hận cỡ nào.
Đông Hoàng thiên đế chết vì hắn, Nguyên Sơ kiếm đế chết vì hắn, hiện tại Hư Không chi chủ mà Tô Mục Đồng nói đến cũng chết vì hắn.
Khi xưa Ninh Thiên Quân phản bội rốt cuộc đã hại chết bao nhiêu cường giả cái thế?
Tô Mục Đồng nghe thấy Lục Trần thì thào, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, nhìn về phía Lục Trần: “Ngươi biết Ninh Thiên Quân.”
Lục Trần khẽ gật đầu: “Người này là kẻ phản đồ lớn nhất của Sơn Hải giới.”
Trong mắt Tô Mục Đồng hiện lên sự tàn ác, trên mặt tràn đầy hận ý: “Không sai, người này chính là phản đồ của Sơn Hải giới, vô cùng đáng chết, chết vạn lần cũng không đáng tiếc, nhưng hiện tại hắn vẫn đang sống rất tốt.”
Ninh Thiên Quân, vô số người trong Sơn Hải giới khinh bỉ hắn, hận không thể ăn thịt, uống máu hắn, người này nhất định phải để lại tiếng xấu muôn đời.
Nhưng không thể phủ nhận rằng Ninh Thiên Tôn tu vi cái thế, duy ngã độc tôn, đứng ở đỉnh cao của giới tu hành, cùng cấp bậc với Đông Hoàng thiên đế, Đại Mộng Thiên Nữ.
Lấy cương vị là con người đáng lý hắn cần phải chống lại Thiên Yêu giới, bảo vệ Sơn Hải giới, thế nhưng để trở nên mạnh mẽ hơn, vì cảnh giới tối cao hão huyền mà phản bội lại chủng tộc của mình.
Muốn giết chết Ninh Thiên Tôn, nhất định phải phái ra ít nhất ba cường giả cùng cấp, cho dù Sơn Hải giới có bao nhiêu cường giả cái thế cũng không thể giết chết Ninh Thiên Tôn, sau khi hắn phản bội Sơn Hải giới đã vào Thiên Yêu giới.
Hiện tại, vạn tộc ở Thiên Yêu giới đều kính trọng hắn.
Lục Trần lấy lại tinh thần, nhìn Tô Mục Đồng và hỏi: “Tiền bối, ngươi có biết Hư Không chi chủ mà ngươi nói hiện đang ở đâu không.”
Tô Mục Đồng lắc đầu nói: “Ta cũng không biết, năm đó chủ nhân rất mạnh, nhưng Ninh Thiên Quân ra tay đánh hắn trọng thương, tỉ lệ sống sót rất thấp.”
Ánh mắt Tô Mục Đồng âm trầm, nhưng rất nhanh lại hiện lên một tia hy vọng, tràn đầy hy vọng nói: “Nhưng ta tin tưởng chủ nhân sẽ không chết, những tiểu bối của Hạ Giới này đến sẽ không trở về nếu không có thu hoạch gì.”
“Là có ý gì?” Lục Trần vẻ mặt hoang mang, có vẻ như gần đây nhiều võ giả trẻ tuổi từ Thượng Giới đã xuống Hạ Giới vì Hư Không chi chủ.
Tô Mục Đồng giải thích: “Khi đó chủ nhân cảm nhận được mình không còn sống bao lâu nên đã đến Hạ Giới dưỡng thương, trải qua thế sự xoay vần, không biết qua bao nhiêu vạn năm tháng dài dằng dặc, chủ nhân vẫn không xuất hiện trước mắt thế nhân, trong Sơn Hải giới đều đồn rằng chủ nhân đã chết, những tiểu bối này xuống Hạ Giới, muốn có được Đế chi bản nguyên.”
“Mục đích của bọn họ tự nhiên là nắm giữ được quy tắc Hư Không mà người người đều khao khát có được.”
Sau khi nghe Tô Mục Đồng giải thích, Lục Trần cuối cùng đã hiểu lý do tại sao các thiên tài từ Thượng Giới lại tụ tập xuống Hạ Giới, hoá ra đó là vì Đế chi bản nguyên của Hư Không chi chủ.
Cho dù không lấy được Đế chi bản nguyên, nhưng Hư Không chi chủ đã từng danh chấn thiên hạ, là cường giả vô song, đứng thứ mười trong danh sách Đế bảng, giá trị truyền thừa của đám người cường giả này không thể dự đoán được.
Những người xung quanh thổn thức không thôi khi nghe Tô Mục Đồng nói về chuyện của Hư Không chi chủ.
“Thần Mục của Thần tộc, bái kiến Tô tiền bối.” Từ ngoài cửa sổ, một âm thanh đột nhiên truyền đến.
Giọng nói trầm ấm, mạnh mẽ.
“Thần Mục.”
Nghe người bên ngoài tự báo lai lịch, đám người Lục Trần hơi kinh ngạc, bọn họ không xa lạ gì với Thần Mục, người thanh niên bao phủ trong vầng hào quang, tựa như thần linh, khi hắn vừa mới đến Thiên Võ Thánh thành đã giao thủ với Lôi Thương cũng là người Thượng Giới, đánh lui Lôi Thương, là thủ lĩnh của rất nhiều thế hệ trẻ ở Hạ Giới, thực lực vô cùng mạnh mẽ.
Tô Mục Đồng đã nói trước đó, mục địch của đám người thiên kiêu hạ giới chính là truyền thừa của Hư Không chi chủ.
Tô Mục Đồng theo bọn họ đến khách điếm, bọn họ tìm đến cửa cũng là hợp tình hợp lý.
Chỉ là không nghĩ tới sẽ đến nhanh như vậy.
Rầm!
Bên ngoài một trận gió lớn thổi tới, cửa sổ mở ra, Thần Mục đứng ở ngoài cửa sổ trên không trung.
Vẻ bề ngoài Thần Mục cường tráng tuấn tú, khí chất vô cùng xuất chúng, trên người toát ra một cảm giác vô cùng áp bách, loại cảm giác áp bách này khiến Lục Trần khẽ run lên.
Thực lực của Thần Mục mạnh hơn nhiều so với đám người như Cố Vân, Tề Dương, là một thiên chi kiều tử chân chính, ngay cả ở Sơn Hải giới hắn vẫn là một nhân tài hiếm có.
Thần tộc, là một tộc cổ xưa hùng mạnh mà nội tình vững chắc ở Sơn Hải giới, tự xưng là Thần tộc, dòng máu của Thần tộc chảy trong cơ thể, kích thích huyết mạch, có thể tăng cường sức chiến đấu.
Bộ tộc này đã từng sinh ra cường giả cấp Thiên Đế, sau đó rơi xuống ngoại vực, mặc dù cường giả trấn giữ tộc đã sụp đổ, nhưng Thần tộc vẫn cách biệt với Sơn Hải giới, địa vị không thể lay chuyển, năm tháng dài đằng đẵng, theo lời đồn Thần tộc hiện tại lại sinh ra một cường giả cấp Thiên Đế.
Thần Mục là một trong những thiên kiêu của Thần tộc, xuất thân dòng chính, từ khi sinh ra đã thể hiện ra tài năng vô song, là nhân vật quan trọng trong thế hệ trẻ tuổi.
Thần Mục có một người anh trai, người này thậm chí còn xuất sắc hơn Thần Mục, là cường giả khiến Thiên Yêu trên chiến trường ngoại vực vừa nghe tiếng đã sợ vỡ mật.
Thần Mục mặc một bộ trường bào hoa lệ, gió nhẹ lay động y phục của hắn, lộ ra hơi thở uy hiếp không gì sánh được.
“Tiểu bối của Thần tộc, ngươi đến làm gì?” Tô Mục Đồng nhìn về phía Thần Mục, ánh mắt già nua sắc bén, biết rõ mà còn hỏi.
Mấy người Tô Mục Đồng biết rõ Thần tộc mạnh mẽ và địa vị ở Sơn Hải giới, thời kỳ đỉnh phong của tộc này, cho dù chủ nhân nhà mình cũng không dám dễ dàng trêu chọc, mạnh mẽ đến cực điểm.
“Hư Không tiền bối sớm đã bỏ mình nhiều năm, xin Tô tiền bối nén bi thương!” Thần Mục nhìn về phía Tô Mục Đồng, vẻ mặt bình tĩnh mở miệng nói.
“Thần tộc chắc chắn chủ nhân đã chết như vậy sao?” Ánh mắt Tô Mục Đồng lạnh lẽo, vẻ mặt không thiện lành.
Thần Mục nói: “Hư Không tiền bối cúc cung tận tụy, lập nhiều công lao cho Sơn Hải giới, đối với một người xưa tiên hiền như vậy, tất nhiên vãn bối không hy vọng có điều bất ngờ, nhưng năm đó Ninh Thiên Quân đánh lén, xác suất Hư Không tiền bối bỏ mình là rất lớn, xin Tô tiền bối nén bi thương.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận