Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 329: Đánh gần chết là được! (2)

Thực lực Mai Tiêu rất mạnh mẽ là không hề nghi ngờ, có thể quét ngang một đám người cấp Thánh Tử, trong cùng cảnh giới khó gặp địch thủ, bao gồm cả hắn hiện tại cũng không phải là đối thủ của Mai Tiêu, trừ khi thăng cấp lên Nguyên Thần cảnh, mới có thể đánh với hắn một trận.
Cái con hàng Kim Anh Tuấn này làm sao có thể là đối thủ của Mai Tiêu, chờ đến khi Kim Anh Tuấn bị Mai Tiêu lôi lên đánh thôi.
Kim Anh Tuấn cảm nhận được sự khủng bố của đại kích, sắc mặt trắng bệch, nhưng mà hắn không thể không tiếp chiêu, bởi vì khí tức đã bị khóa chặt rồi.
Toàn thân Kim Anh Tuấn phát ra ánh sáng, bên ngoài thân thể có chữ Tài hóa thành năng lượng bao quanh, những chữ Tài này rất nhỏ, chỉ như đốt ngón tay của một người, lít nha lít nhít, tạo thành một chiến y bằng năng lượng bên ngoài thân thể Kim Anh Tuấn.
Kim Anh Tuấn tế ra Thánh khí Kim Đĩnh, ngăn cản đại kích.
Phụt!
Thế nhưng, lực lượng đại kích bộc phát ra quá kinh khủng, lại xen lẫn một luồng phong bạo xé rách không gian, oanh một tiếng, không trì hoãn chút nào, dễ dàng đánh bay thánh khi Kim Đĩnh.
Kim Anh Tuấn bị phản phệ, phun ra một búng máu tươi.
Vẻ mặt Mai Tiêu không hề có biểu cảm gì, tiếp tục lạnh lùng huy động đại kích, khiến cho người ta có một cảm giác lăng lệ bá đạo, giống như phía trước mắt có là thần sơn vạn trượng, hay là thần ma chặn đường, hắn cũng sẽ dùng một kích quét ngang.
Đại kích ngang trời, mang theo năng lượng như sóng to gió lớn, vỗ lên trên người Kim Anh Tuấn.
Răng rắc!
Chiến y bằng năng lượng bên ngoài thân thể Kim Anh Tuấn bị nghiền nát, hóa thành hư vô, mà cả người hắn cũng bị luồng lực lượng đáng sợ này quét bay, trực tiếp bay về phía sau đâm vào vách núi đá.
Kim Anh Tuấn cắn răng, tế ra Điểm Tài bút, Điểm Tài bút bạo động, quy tắc hỗn loạn, tràn ngập khí tức cuồng bạo.
Hắn chuẩn bị đánh cược lần cuối cùng.
Oanh!
Một cây đại kích quét ngang đến, một tay Mai Tiêu giữ đại kích, lấy thực lực tuyệt đối, trực tiếp đánh nứt Điểm Tài bút, mạnh mẽ đạp xuống.
Thánh khí của hai người va chạm, nhưng thực lực của Mai Tiêu quá mạnh, nên uy lực mà Thánh khí phát ra cũng càng mạnh, không chút trì hoãn, Kim Anh Tuấn bị nghiền ép vô cùng thê thảm.
Ngoài Lục Trần, Minh Thương, và u Dương Cuồng đã nhận ra Mai Tiêu, thì người ở xung quanh nhìn thấy một màn này đều biến sắc.
Khí tức và chiến lực mà Mai Tiêu bộc phát thật là đáng sợ, chắc chắn là mạnh hơn bọn họ, chiến lực của Kim Anh Tuấn dù sao cũng là ở cấp Thánh Tử, lại không ngăn cản được hai kích của Mai Tiêu.
Mai tiêu đi tới phía trước Kim Anh Tuấn, đại kích sắc bén đến kề lên cổ, Kim Anh Tuấn có thể cảm giác được rõ ràng chỗ khí lạnh đang truyền đến, giống như chỉ sau một khắc, cổ của hắn sẽ bị đại kích xuyên thủng.
Sắc mặt Kim Anh Tuấn lập tức trở nên trắng bệch.
Mai Tiêu quay đầu lại, nhìn Lục Trần một chút, Lục Trần chỉ nhún vai với hắn.
Kim Anh Tuấn khóc không ra nước mắt, người sư đệ này thật sự là không cho hắn một chút nhân tình nào rồi.
"Cho ngươi."
Không còn cách nào, Kim Anh Tuấn không thể làm gì khác là đành oán hận lấy Thái Hạo bảo giáp từ trong nhẫn không gian ra.
Một bảo giáp phát ra ánh sáng như trăng, xuất hiện trong hư không, mặt ngoài bảo giáp có ánh sáng phòng ngự màu bạc, giống như dược chế tạo từ tiên kim.
Mai Tiêu thu kích, bắt lấy Thái Hạo bảo giáp, truyền một tia linh lực vào bên trong, Thái Hạo bảo giáp chấn động, như là có linh trí, chủ động bay đến choàng lên người Mai Tiêu.
Mai Tiêu mặc Thái Hạo bảo giáp vào, ánh sáng màu bạc bao phủ toàn thân, lại thêm tay cầm một thanh đại kích, thần uy bất phàm.
Hai mắt Kim Anh Tuấn sắp trừng đến lồi ra rồi.
Cái thanh niên tóc đỏ này vừa mới sờ đến món chiến y này, chiến y đã lập tức bay đến mặc lên người hắn, có thể thấy món chiến y này chính đồ của tộc hắn, đối phương không hề nói đùa.
Hắn còn tưởng rằng là đối phương tham lam bảo giáp, tìm lý do cơ đấy.
Mai Tiêu lấy lại Thái Hạo bảo giáp, cũng không làm khó Kim Anh Tuấn nữa, bước đến chỗ Lục Trần, cất giọng hỏi: “Khi nào thì đi Huyền vực?”
Lục Trần sờ mũi, đáp: “Xem tình hình đã, có thể là một năm sau, cũng có thể là năm năm sau.”
Ánh mắt của đám người ở Thanh vực lóe lên, thanh niên này rốt cuộc là ai? Có thể đè bẹp Kim Anh Tuấn của gia tộc Tài Thần, nghĩ lại chắc chắn không phải là người dễ động vào, thế nhưng bọn họ chưa bao giờ gặp mặt hay nghe nói qua.
Lúc này u Dương Cuồng bước lên phía trước, trong ánh mắt có chút phức tạp, nói: “Không ngờ lại có thể gặp ngươi ở nơi này.”
Những người khác không biết, nhưng u Dương Cuồng đương nhiên là quen biết hắn.
Mai Tiêu là nhân vật có ảnh hưởng lớn ở Huyền vực, trong số những người cùng thế hệ, không ai có thể vượt qua hắn, sức chiến đấu vượt trội, đè ép thế hệ trẻ tuổi ở Huyền vực không thể ngẩng đầu lên nổi, vô số cấp Thánh Tử đều bị lu mờ dưới hào quang của Mai Tiêu.
Mai Tiêu đã từng đấu với thiên tử kỳ tài bất thế thiên phú Đạo thống đỉnh cấp Thiên vực, chỉ thua nửa chiêu.
Mai Tiêu liếc nhìn u Dương Cuồng, gật đầu, sau đó nhìn sang Lục Trần, nói: “Đến Huyền vực sớm đi, ta đi trước đây.”
Nói xong, hắn liền xoay người, không hề trì hoãn, lập tức rời đi.
“Chết tiệt, sư đệ, ngươi thật không có lương tâm, rõ ràng là quen biết nhau mà lại không nói đỡ giúp ta câu nào.” Sau khi Mai Tiêu rời đi, Kim Anh Tuấn bước tới, nhe răng trợn mắt nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận