Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 969: Ngươi bị ngáo ngơ à? (3)

Ban đầu, Sát Lục ma tôn còn nghĩ rằng mình sẽ bị Phục Ma tự trấn áp cho đến khi toạ hoá.
Nhưng nào có thể ngờ rằng, những lão lừa trọc ngu ngốc này đột nhiên bắt đầu tu ma rồi phóng thích bọn họ.
Sau khi Sát Lục ma tôn được thả ra càng trở nên vô pháp vô thiên, hắn đã giết chết hoàng chủ của một hoàng triều, sau đó làm chim khách chiếm tổ mở rộng địa bàn và thu nhận thuộc hạ, cho tới giờ đã có hơn mười triệu giáo đồ ma tu, hắn chiếm cứ một phương và trở nên vô cùng cường thịnh.
Dưới quan sát của Sát Lục ma tôn, những ma đồ bình thường không có tác dụng với hắn, chỉ có những thủ hạ cấp bậc Thánh Vương mới hữu dụng, ví như lần này đã ước định với Thị Huyết ma đế rằng hai người sẽ không ra tay với nhau.
Nếu Thị Huyết ma đế không thể bắt hai thủ lĩnh của toà thành sát biên giới sát nhập với địa bàn của mình thì cho dù Thị Huyết ma đế có bại cũng không thể gây chiến trong vòng một vạn năm được.
Nếu Thị Huyết ma đế chiếm được thành, Sát Lục ma tôn sẽ phải từ bỏ tất cả địa bàn của mình và rời khỏi Huyền vực.
"Ngươi nói Lăng Nguyên Cơ từ chối?" Sau vài phút im lặng, Sát Lục ma tôn ngồi trên vương toạ lạnh nhạt mở miệng, phá vỡ bầu không khí nặng nề.
Giọng điệu Sát Lục ma tôn bình tĩnh, giống như không có có một chút tức giận, nhưng mà một đám ma tu phía dưới lại cảm giác sát ý nồng đậm thêm vài phần trong cung điện, dưới luồng sát ý này, bọn họ không dám thở mạnh, lắp bắp nói: “Ma Tôn đại nhân tôn kính, Lăng Nguyên Cơ không biết điều, cũng chỉ có thể để ngài tự mình đi một chuyến.”
Bọn họ chính là thủ hạ của Sát Lục ma tôn, chỉ có thể cáo mượn oai hùm, gần như cường giả Thánh vương sẽ không kiêng kỵ quá nhiều, nếu như Sát Lục ma tôn đích thân tới thì kết quả sẽ khác.
“Phe ta mới có ba Thánh vương, còn thuộc hạ của Thị Huyết có sáu!” Sát Lục ma tôn tự nhủ: "Ba địch sáu, chênh lệch quá lớn, không thể bảo vệ thành trì trong ba tháng, nếu như có thêm một Lăng Nguyên Cơ, bốn địch sáu, mặc dù vẫn ở tình thế xấu, nhưng có lẽ trấn thủ ba tháng thì có thể làm được.”
“Cũng được, ta đích thân đi một chuyến.” Sát Lục ma tôn lạnh lùng hừ một tiếng, chợt đứng lên, tản ra ma uy ngập trời, sát ý quanh thân sôi trào lên.
Sau lưng Sát Lục ma tôn có vô số hắc quang hội tụ, ngưng tụ một đôi cánh màu đen, mặt ngoài lưu chuyển từng dòng khí lưu màu đỏ, ngay sau đó, Sát Lục ma tôn cử động đôi cánh, một cơn cuồng phong cuồn cuộn nổi lên, trong nháy mắt biến mất trong cung điện u ám.

Cùng lúc đó, Hoàng triều Phi Tuyết.
Hoàng cung trên cao, bỗng nhiên dao động kinh khủng cuồn cuộn nổi lên, linh khí trời đất bạo động, trên người một cường giả tràn ngập lửa giống như thần linh đứng sừng sững ở bầu trời hoàng cung, người tới có vóc dáng tầm trung, một đầu tóc đỏ bay theo gió, dao động Thánh vương cuồn cuộn khuếch tán.
Đôi mắt người này nhìn xuống hoàng cung phía dưới, một luồng thần niệm dồi dào trực tiếp thổi quét qua.
“Diêm tiền bối, nếu đã đến thì xuống đây đi!” Đúng lúc này, một âm thanh thản nhiên vang lên từ nào đó trong cung điện.
Nghe thấy người này, cường giả toàn thân tràn ngập ngọn lửa này, hóa thành một ánh sáng đỏ ngầu, trong nháy mắt xuyên vào một chỗ trong cung điện.
Người này đi tới một biệt viện xung quanh êm ả, trong đình có ba người ngồi, một thanh niên trẻ tuổi anh tuấn không giống lời đồn, ngoài ra, còn có một nam tử trung niên và một lão già, hai người đều là cấp Thánh Vương, hơn nữa khí tức Thánh Vương của người sau càng đậm đặc, là một tồn tại cấp Thánh Vương đại thành.
“Nhận được lời mời của Lục thiếu, ta lập tức chạy đến.” Người tới nhìn về phía Lục Trần, khẽ cười nói.
Người tới chính là Diêm Trung Thiên cốc chủ Hoả Diễm cốc, năm đó là Thánh vương viên mãn, hôm nay vẫn là Thánh vương viên mãn, bởi vì cấp Thánh Vương muốn đi tiếp từng chút chút, sẽ phải trả giá bằng nỗ lực gấp trăm, gấp ngàn lần.
“Diêm Trung Thiên, ngươi tới chậm, Lục thiếu cho đồ tốt, bọn ta đã dùng rồi.” Lão già bên cạnh Lục Trần, vừa cười vừa nói với Diêm Trung Thiên.
Lão già này chính là cung chủ Vô Lượng cung, lần này không dẫn theo thủ hạ, nhưng đích thân đến đây rồi, hơn nữa tu vi của hắn đã tới cực hạn rồi, tầng Thánh Vương đại thành, cho nên một người đến là đủ.
“Ha hả, các vị tới cũng khá nhanh!” Một âm thanh sang sảng vang lên, một bóng dáng uy nghiêm xuất hành ở trước mặt mấy người, người này vóc người khôi ngô, mày rậm mắt to, cho người ta một luồng cảm giác không giận tự uy.
“Ồ, lão này, ngươi cũng thấy Thánh Vương đại thành rồi?” Cung chủ Vô Lượng cung nhìn người nọ, ánh mắt nhẹ nhàng híp mắt, mang theo vẻ kinh dị nói.
“Ha ha, ngươi cũng xuyên qua một bước này, sao ta có thể lạc hậu đươc.” âm thanh tông chủ Hoàng Cực tông vừa thô vừa ngạo mạn, cười ha ha nói, trong tiếng cười mang theo một mùi vị đắc ý.
“Bái kiến Lục điện hạ!” Sau đó, tông chủ Hoàng Cực tông nhìn về phía Lục Trần, cung kính hỏi thăm một câu.
“Tông chủ khách sáo rồi, lại đây ngồi đi!” Lục Trần nói.
“Điện hạ, lão phu tới rồi!” Đúng lúc này, một âm thanh già nua vang lên, rất nhanh, Mai Dận gia chủ Mai gia ở thành Đan Minh xuất hiện ở trước mặt, Mai Dận một thân áo bào màu tro, râu tóc bạc trắng, nhàn nhã, khẽ hành lễ với Lục Trần.
Mai Dận đến, khiến chủ đứng đầu ba phái lớn xung quanh đứng lên nghênh đón, trịnh trọng đối đãi, lên tiếng hàn huyên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận