Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1919. Phòng vệ chính đáng

Thế nên tạm thời tìm một đệ tử thân truyền.
Chẳng qua dường như đệ tử thân truyền này có chút bi kịch, ngay cả tên cũng không kịp nói thì đã bị giết.
Mọi người khôi phục tinh thần, ánh mắt rơi lên người Lục Trần, không thể không cảm thán Lục Trần có lá gan to lớn, đây cũng là đệ tử thân truyền của Vận Mệnh thành chủ, ánh mắt cũng không chớp đã giết.
Trên thực tế, mấy trăm người đến từ Vận Mệnh thần thành cũng ngây ngốc nhìn thi thể trên đất.
Tại sao đối phương dám xuống tay, giết đệ tử thân truyền thứ tám của Vận Mệnh thành chủ?
Thời gian dần trôi, trên người mọi người đều nổi lên sự tức giận, trong mắt tràn ngập lửa giận.
Chỉ là có hai người ngoại lệ, đó chính là Kế Bằng và Hình Dực, sắc mặt hai người trắng bệch, trong mắt lộ ra sợ hãi vô tận.
Ngay cả đệ tử thân truyền của Vận Mệnh thành chủ, Lục Trần nói giết là giết, như vậy chứng tỏ từ đầu đến cuối cũng không coi trọng hai người bọn họ, không kiêng kỵ bối cảnh phía sau, đoán chừng muốn giết là giết.
Mọi người sững sờ tại nguyên chỗ, bao gồm Lục Trần.
Dĩ nhiên, Lục Trần ngây người khác với bọn họ.
Những người này ngây ra tại chỗ là vì hắn dám giết người, hắn ngây người bởi vì giết chết đệ tử thân truyền của Vận Mệnh thành chủ quá đơn giản, thế nên mới ngớ ra.
Đối với Lục Trần, nếu đối phương là đệ tử thân truyền của Vận Mệnh thành chủ, dù thế nào cũng sẽ có một hoặc hai bí bảo hộ thân, hoặc là trên nguyên thần có cấm chế lớn mạnh, cho dù chém thân thể cũng không diệt được nguyên thần kia.
Dường như khi chém giết Hình Dực, có đạo văn lớn mạnh bảo vệ nguyên thần của hắn.
Nhưng mà trên thân người này cũng không có một chút bí bảo hộ thân mà đã chết.
Ngay cả Hình Dực và Kế Bằng xuất thân từ thế lực đạo tổ đều có lá bài bảo mệnh, vì sao người này không có?
Chẳng lẽ Vận Mệnh thành chủ không coi trọng đối phương?
Có lẽ không phải nguyên nhân này.
Cấp số Vận Mệnh thành chủ này, muốn giữ được đối phương thật sự rất đơn giản, chỉ cần thiết kế một đường cấm chế ở trên nguyên thần của đối phương, có thể bảo vệ nguyên thần bất diệt nhưng không làm như vậy.
Rất nhanh, Lục Trần lại nghĩ tới Minh Xà đế quân, phía sau người này cũng có một Đạo Tổ Yêu tộc.
Nhưng mà trên nguyên thần của Minh Xà đế quân cũng không có cấm chế, bị hai yêu thú Vương Giả tiêu diệt dễ dàng.
“Chẳng lẽ là bởi vì nguyên nhân này?” Trong lòng Lục Trần lầm bầm lầu bầu, mơ hồ có một suy đoán.
Sở dĩ Hình Dực và Kế Bằng có nhiều lá bài bảo mệnh, ngay cả trên nguyên thần cũng có Đạo Tổ bố trí cấm chế bảo vệ nguyên thần của bọn họ, đó là bởi vì Đạo Tổ đó là lão tổ tông của bọn họ, trong cơ thể chảy huyết mạch của Đạo Tổ.
Mà giống với Vận Mệnh thành chủ, đạo nhân hoàng bào, mặc dù bọn họ thu nhận đệ tử thân truyền, nhưng suy cho cùng không liên quan đến máu mủ, hơn nữa với thời gian bọn họ sống vô số năm tháng, không đếm hết số đệ tử thu nhận, không thể cho mỗi đệ tử lá bài bảo mệnh.
Một người chết thì có thể thu nhận đệ tử thứ hai.
Không có quan hệ huyết mạch, cũng không cần bảo vệ tốt như vậy, chết thì chết.
Chẳng phải đây là nói rõ những giới chủ kia, môn đồ đạo tổ, phần lớn cũng không cấm chỉ, muốn giết cứ giết?
Nghĩ tới đây, không biết vì sao Lục Trần đột nhiên adrenaline thăng, kích động lên.
“Ngươi thật sự to gan lớn mật, ngay cả đệ tử thân truyền của Giới Chủ cũng dám giết.” Trong đám người Vận Mệnh thần thành có người lạnh lùng nói với Lục Trần.
Đám người kia rất tức giận với Lục Trần, vẫn là lần đầu tiên bọn họ kinh ngạc như vậy, uy nghiêm của thần thành ắt phải chịu ảnh hưởng.
Dĩ nhiên bọn họ cũng không dám ra tay, suy cho cùng lần này người tới không ai là đối thủ của đối phương.
Ngay cả đệ tử thân truyền của Vận Mệnh thành chủ cũng bị giết trong một giây, bọn họ đi tới cũng chỉ là tăng thêm một thi thể thôi.
Điều khiến bọn họ oan uổng nhất chính là, bọn họ đã không còn là đứa trẻ nhỏ, cũng chưa đi theo trưởng lão cấp Tạo Giới cảnh, thế cho nên xảy ra loại chuyện này, ngay cả thực lực trả thù lập tức cũng không có.
“Ta chỉ phòng vệ chính đáng.” Lục Trần lười biếng nói, liếc mắt nhìn bốn phía, hắng giọng hỏi: “Các vị, nếu như các ngươi bị người công kích, hạ sát thủ, chẳng lẽ bởi vì thế lực đối phương quá lớn, sẽ phải rướn cổ lên cho hắn chém, mà không có bất kỳ phản kháng nào sao?”
Mặc dù lời này của Lục Trần có lý, nhưng dù sao mọi người cảm giác có chỗ nào kỳ quái.
Rất nhanh đã hiểu, đó là bởi vì Lục Trần ra tay trước, khiến người Vận Mệnh thần thành tức giận, hơn nữa lấy thân phận địa vị của bọn họ, làm gì gặp qua người khiêu khích như vậy, tức giận ra tay cũng rất bình thường.
Chỉ là vận khí không tốt, gặp phải một tên biến thái.
Mà đồ biến thái Lục Trần này, cũng không kiêng kỵ Vận Mệnh thần thành chút nào, trực tiếp giáng đòn chết.
Lục Trần lấy nhẫn không gian của người chết, lướt qua thần niệm, phát hiện nghèo quá đáng, Ngộ Đạo đan trống rỗng, làm đồ đệ Vận Mệnh thành chủ cũng quá nghèo, sau đó nhìn Kế Bằng và Hình Dực, lạnh lùng nói: “Giao nhẫn không gian ra đây, nếu không giết chết hai ngươi.”
Lục Trần cảm thấy để bọn họ lấy ra vạn viên Ngộ Đạo đan, có chút không thực tế, thế nên gọi bọn họ giao nhẫn không gian ra.
Hai người liếc nhìn thi thể trên đất, trong lòng rùng mình, không dám nhiều lời nữa, biết điều nộp nhẫn không gian ra.
Hết chương 1904.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1905
Bạn cần đăng nhập để bình luận