Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1536: Giết thật đáng tiếc (2)

Lục Trần tát một cái thật mạnh vào mặt đối phương khiến khoé miệng nữ tử váy đen trào ra máu, sau đó bình tĩnh nói: "Là một phạm nhân, ta rất không thích ánh mắt của ngươi."
Nữ tử váy đen trừng mắt với Lục Trần, nàng nghiến răng nghiến lợi, trên mặt tràn đầy oán hận.
Bốp!
Lục Trần lại không hề khách khí thưởng cho đối phương một cái tát, hỏi tiếp: "Ta đã nói, làm tù nhân phải có giác ngộ của tù nhân, nếu là một người có thủ đoạn độc ác, ta đã thẳng tay giết ngươi rồi."
Nữ tử váy đen phun ra một ngụm máu, hung ác nói: "Ngươi không dám giết ta."
Nói xong, đôi mắt hiện lên một tia khinh thường.
Từ đầu đến cuối, nữ tử váy đen không hề tin đối phương dám giết mình. Bởi vì một khi nàng bị giết, phụ thân sẽ phát hiện ra ngay, hắn sẽ lập tức căn cứ theo nơi nguyên thần tiêu tán đi báo thù cho nàng.
"Ngay cả Ninh Hồng ta cũng giết, vì sao lại không dám giết ngươi?" Lục Trần nhìn nữ tử váy đen bằng ánh mắt giễu cợt.
"Cái gì... Ninh Hồng bị ngươi giết, ngươi là Lục Trần." Sắc mặt nữ tử váy đen lập tức thay đổi, mất đi sự điềm tĩnh ung dung, nàng kinh hãi nhìn chằm chằm Lục Trần.
Lần này nữ tử váy đen sợ thật, Ninh Hồng đã chết trong khi luận võ ở Tuế Nguyệt giới, hung thủ thực sự là Lục Trần. Ban đầu nàng muốn tới Giới thành tự tay đâm chết kẻ thù để trả thù cho đệ đệ, nhưng khi nghe nói Lục Trần có thể đấu với Đại Đế, ngọn lửa báo thù đã bị dập tắt ngay lập tức.
Cho dù muốn báo thù cũng phải đợi đến khi thăng lên Đế cảnh.
Nữ tử váy đen nghe nói Lục Trần rất lớn mật, giết Ninh Hồng thì thôi đi, ngay cả Chúc Dập và Long Phi Tường cũng chết trong tay hắn.
Nhưng không ngờ hắn to gan đến nỗi dám chạy tới Thiên Yêu giới.
Lục Trần duỗi eo, lười biếng nói: "Giờ đã biết ta có dám giết ngươi hay không rồi đó."
Sắc mặt nữ tử váy đen trở nên âm trầm bất định, trên mặt mơ hồ có ý sợ sệt. Đối phương thực sự không dám giết nữ ở Thiên Yêu giới, một khi ra tay sẽ bị phụ thân cảm nhận được ngay lập tức. Nhưng đối phương có thể đưa nàng tới Sơn Hải giới rồi giết nàng, nếu bị giết ở Sơn Hải giới, ngay cả phụ thân có năng lực ngất trời cũng không thể báo thù cho nàng.
Bởi vì từ giây phút phụ thân phản bội Sơn Hải giới, ý chí đã mâu thuẫn với hắn, không còn thừa nhận hắn là người của Sơn Hải giới.
"Yên tâm, ta sẽ không giết ngươi." Lục Trần nhìn chằm chằm vào khuôn mặt xinh đẹp của nữ tử váy đen, ý vị thâm trường nói: "Ngươi rất đẹp, giết ngươi thật đáng tiếc."
Nữ tử váy đen thầm thở phào nhẹ nhõm khi nghe thấy những lời của Lục Trần, đồng thời trong mắt thoáng hiện lên một chút tự mãn.
Dù sao ngoại hình của nàng cũng thuộc hạng cao nhất trong Thiên Yêu giới nên đối phương không nỡ giết nàng cũng hợp lý.
Những lời này khiến sắc mặt của những người xung quanh khẽ thay đổi, chẳng lẽ Lục Trần yêu thích dung mạo của nữ tử váy đen nên không nỡ giết nàng.
Hứa Thanh Dao khoanh tay, nhìn chằm chằm Lục Trần bằng ánh mắt hung dữ, sau đó nói bằng giọng mũi khó chịu: "Ngươi đừng quên phụ thân nàng là ai, kẻ phản đồ lớn nhất của Sơn Hải giới, lẽ nào ngươi muốn làm con rể của Ninh Thiên Quân?"
"Khụ khụ."
Nghe Hứa Thanh Dao nói, Lục Trần thiếu chút nữa sặc nước miếng, khuôn mặt anh tuấn có chút cạn lời.
Mạch não của nữ nhân này thật thần kỳ, thế mà lại nghĩ mình vừa ý con gái của Ninh Thiên Quân, muốn làm con rể hắn. Sao có thể, hắn thích ai chứ không bao giờ có thể thích được con gái Ninh Thiên Quân.
Tuy hắn không thể không công nhận nữ nhân này có chút nhan sắc, nhưng còn kém xa so với các sư phụ, hoàn toàn không cùng đẳng cấp.
Đã nhìn quen các sư phụ xinh đẹp, vì vậy Lục Trần cũng miễn nhiễm với mỹ nữ và không dễ dàng bị mê hoặc.
Thấy ánh mắt của cả đám người đều tập trung vào mình, Lục Trần sợ bản thân sẽ gật đầu thừa nhận, trong đầu vừa có ý nghĩ đó đã vội ho khan một tiếng, nghiêm túc nói: "Ninh Thiên Quân phản bội Sơn Hải giới, suýt chút nữa đã khiến Sơn Hải giới bị huỷ diệt. Kẻ làm ra chuyện thế nhân không thể dung thứ, nói là tên cặn bã lớn nhất trong lịch sử cũng không ngoa. Đây lại là con gái của hán gian, sao ta có thể thích cho được."
Ngừng một chút, Lục Trần châm chọc bổ sung: "Ninh Thiên Quân lòng dạ ác độc như vậy, sao con gái có hắn có thể khá hơn được, không chừng cũng là cùng một loại mặt hàng."
Nghe Lục Trần nói vậy, đôi mắt phượng của Ninh Lâm trừng lớn, cơ thể mềm mại của nàng run lên và nhìn Lục Trần một cách hung ác như thể muốn chém hắn ra thành từng mảnh.
Hứa Thanh Dao nghe vậy, gương mặt xinh đẹp cũng dịu đi không ít nhưng vẫn lạnh lùng hỏi: "Vừa nãy vì sao ngươi lại nói không nỡ giết?"
Lục Trần sờ mũi, chỉ vào nữ tử váy đen và nói: "Ngươi cũng biết cả thiên hạ đều hận Ninh Thiên Quân và những người có quan hệ với hắn thấu xương, vì vậy ta định bán nàng cho hoa lâu, nghĩ tới mánh khoé của con gái Ninh Thiên Quân, khách quan nhất định sẽ ào ào kéo tới."
Lục Trần nhìn về phía nữ tử váy đen, phớt lờ ánh mắt như muốn ăn thịt của đối phương, tiếp tục nói: "Một người đóng góp một vạn khối linh tinh, mười người sẽ là mười vạn khối, ta cảm giác dùng nữ nhân này có thể kiếm được rất nhiều tiền."
Lục Trần nói với vẻ mặt đầy phấn khích, nóng lòng muốn thực hiện kế hoạch ngay lập tức.
Sau khi nghe những lời của Lục Trần, biểu cảm của những người xung quanh đều biến hoá đa dạng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận