Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 604: Ngay cả câu cảm ơn cũng không có

Lời của Hàn Tĩnh khiến cho khuôn mặt thanh tú của đệ tử Bách Hoa tông biến sắc, nhanh chóng rời đi.
Bên hồ cách đây hai mươi vạn dặm, Lục Trần đang thỏa thích bơi lội, hắn rửa sạch thân thể dơ bẩn, thay quần áo sạch sẽ, trong phút chốc cả người cảm thấy thần thanh khí sảng hơn nhiều.
Lục Trần áo trắng xuất trần, ngọc thụ lâm phong, khí chất bất phàm, lúc yên tĩnh lại có được mấy phần nho nhã.
Theo cảnh giới tăng cao, cho dù là thân hình hay khí chất đều đã có sự thay đổi lớn.
Tướng mạo do trời sinh, không thể thay đổi, nhưng khí chất và sức hấp dẫn nhân cách lại có thể tăng lên.
Dĩ nhiên không tính khuôn mặt đã dịch dung.
Lục Trần theo thực lực tăng lên, khí chất và sức hấp dẫn nhân cách cũng tăng lên, tướng mạo ở trong đám người đã có thể được xem là xuất chúng vô song, nhưng vẫn chưa được tính là đứng đầu.
“Biến mất hơn bốn tháng, ta cũng phải ra ngoài xem xem thôi.” Lục Trần khẽ hô một tiếng, sau đó cơ thể chợt lóe, nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Cùng lúc đó, nơi đám người Hùng Khôn chết đi có một luồng khí tức cường đại giáng xuống, khiến cho xung quanh sinh ra một trận gió bão kịch liệt, bất chợt một nam tử trung niên vạm vỡ đứng trong không trung, vương uy cuồn cuộn ngập tràn.
Trung niên nam tử tầm mắt rơi trên người Hùng Khôn, bước đến một bước, đi đến trước mặt thi thể.
Trên mi tâm của Hùng Khôn có một vết thương chí mạng, vết máu vẫn còn chưa khô.
Trong ánh mắt Kiếm thương Hùng Thác Hải có sát khí lưu chuyển, hắn nhắm mắt lại, mũi dùng sức ngửi, trong không trung đánh hơi được một lường khí tức không tầm thường, là mùi hương của hoa.
Các thế lực tông môn xung quanh, biển hoa nở rộ bên trong Bách Hoa tông, trong không khí lưu lại mùi hoa nhẹ nhàng, giống như đúc hoa ở Bách Hoa tông.
“Bách Hoa tông.”
Không lâu sau, Hùng Thác Hải mở mắt ra, trong mắt lóe lên một luồng sát ý lạnh như băng, khí tức dâng trào: “Bách Hoa tông thật to gan, lại dám giết chết con ta.”
Nói xong, Hùng Thác Hải vung tay áo bào, lướt ngang hư không, thần niệm mạnh mẽ tràn ngập khắp nơi, bao phủ xung quanh.
Lục Trần đang phi hành trên không trung, thấy mặt đất hỗn loạn vô cùng, ví như đất đai nứt vỡ, ví như núi non gãy lìa, rất giống chiến trường sau khi phát động một trận đại chiến rửa tội kinh khủng của cường giả siêu cấp.
“Đây là do thổ địa của Thần Phong cổ quốc và thổ địa Thanh vực rơi xuống tạo thành cảnh tượng này sao?” Lục Trần vừa phi hành vừa lẩm bẩm.
Hai ngày sau, rốt cuộc Lục Trần cũng tìm được một tòa thành trì, thành trì không lớn, thần niệm đảo qua là có thể bao trùm, chiều dài trong khoảng 50km.
Lục Trần hạ xuống trong thành, không làm chuyện gì khác, trước tiên là tìm kiếm một khách điếm tu luyện, trả trăm vạn linh thạch, tiến vào khách điếm bắt đầu tu luyện.
Do hiện tại thân thể hắn vẫn còn hơi yếu, kém xa với thời điểm cao nhất.
Một võ giả muốn sống sót, phải thời thời khắc khắc giữ vững thực lực cường thịnh.
Lục Trần hiểu rõ đạo lý này cho nên lúc này hắn trước hết phải khôi phục tu vi toàn thân.
“Ừm, thịt rồng dự trữ còn quá nhiều, giải quyết trước một ít đã.” Lục Trần tụ nhủ.
Lúc ở Ma Long vực làm thịt rồng hơi nhiều, vẫn luôn chưa ăn xong.
Vẫy vẫy tay, trước mặt hắn liền xuất hiện hơn hai mươi cân thịt rồng.
Thịt rồng vừa xuất hiện, một luồng tinh khí đậm đà từ bên trong lan tỏa ra ngoài.
Phòng tu luyện có công cụ nấu ăn, coi như không có, hắn cũng phải tùy thân mang theo hai cái nồi lớn và một vỉ nướng, đây là dụng cụ cần thiết khi hành tẩu giang hồ.
Lục Thần dùng thần hỏa nướng chín thịt rồng, rưới gia vị lên, ăn từng miếng từng miếng.
Lục Trần ăn rất ngon, ăn đến miệng đầy dầu mỡ, nước văng khắp nơi.
Tinh hoa ẩn chứa trong thịt rồng từng luồng chảy vào trong máu thịt thân thể, nuôi dưỡng thân thể bị tổn thương.
Tiêu diệt sạch sẽ hơn hai mươi cân thịt rồng, Lục Trần bắt đầu yên lặng tu luyện, luyện hóa hết các tinh hoa còn thừa.
Không đến mười ngày, Lục Trần đã khôi phục được thời kỳ toàn thịnh.
“A…”
Lục Trần nhìn lướt qua cảnh giới của bản thân, phát hiện bất tri bất giác đã đến viên mãn.
Lần này bị các vị sư phụ mượn thân thể, tổn hại hết sức to lớn đến thân thể, thiếu chút nữa làm thân thể hắn tan nát, nhưng hiện tại đã khôi phục như cũ, tu vi cũng sâu hơn một bước.
Cũng coi như trong họa có phúc.
“A…”
Lục Trần khẽ hô một tiếng, vươn vai một cái, nhất thời thân thể vang lên tiếng nổ đùng đùng, một luồng khí tức Nguyên Thần cảnh viên mãn bộc phát ra, tọa thành từng luồng khí lưu, đánh vào cấm chế của phòng tu luyện.
“Lấy tu vi hiện tại của ta, coi như không dùng Thánh khí, chắc cũng có thể giết Vương rồi.” Lục Trần tự nhủ, sau đó đứng lên, rời khỏi khách điếm tu luyện.
Rời khỏi khách điếm tu luyện, Lục Trần đi đến một quán rượu, lên tầng tám của quán rượu, kêu một phần rượu ngon bản địa.
Tại tầng tám, vừa uống rượu vừa thưởng thức phong cảnh bên ngoài, ai nói không phải là một loại thú vui chứ.
Hơn nữa còn có thể nghe được thế cục gần đây của Thanh vực.
Quán rượu này là nơi tập trung của những tam giáo cửu lưu, là nơi truyền bá tin tức nhanh nhất.
“Tứ Thánh sơn lại bị diệt.” Lục Trần tự lẩm bẩm.
Một bàn khách khác bên cạnh hắn đang nước miếng tung toe thảo luận chuyện của Tứ Thánh sơn, nước miếng thiếu chút nữa là bay đến trên người Lục Trần.
Sự diệt vong của một môn phái nhất lưu, khiến cho người của Thanh vực thổn thức không thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận