Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 791: Hàn Thiếu Minh

Trong cơ thể Hàn Thiếu Minh có ít khí huyết quay cuồng, lùi về phía sau hai bước.
“Chỉ chút thực lực này cũng dám tới cửa khiêu khích!” Thanh niên khôi ngô thờ ơ nói, sau đó giơ đại chùy lên tiếp tục công kích về phía Hàn Thiếu Minh.
“Có chút thô bạo mà thôi!” Hàn Thiếu Minh thản nhiên nói.
Ngay lúc hai người họ đại chiến, Lục Trần ngồi xếp bằng trên hư không, lấy ra một cái bàn ngọc cùng với một bình Tiên Nhân Túy, rót cho mình một chén rượu, thưởng rượu xem chiến.
Hai người chiến đấu phía trước, mặc dù sức lực của thanh niên khôi ngô tương đối lớn nhưng vốn không phải là đối thủ của thanh niên áo đen Hàn Thiếu Minh.
Quả nhiên, khi thanh niên khôi ngô tiếp tục lợi dụng lực lượng cuồng bạo đánh về phía Hàn Thiếu Minh, bóng dáng người sau chợt lóe tránh né mũi nhọn, đồng thời trên người tản mát ra ánh sáng màu đen, một luồng sát phạt chấn động tràn ngập ra ngoài, trong không gian lập tức tràn ngập khí tức cực kỳ lợi hại giống như trong hư không không có gì, phủ đầy trường đao sắc bén rậm rạp.
Sát ý nồng đậm dường như hóa thành thực chất.
“Ý giết chóc, quả nhiên là đồ đệ của Sát Lục ma tôn!” Sắc mặt của cường giả hoàng cung Huyết Viêm đọng lại.
Lục Trần uống một chén rượu, hỏi: “Sát Lục ma tôn này là người như thế nào.”
Lăng Nguyên Cơ lập tức giải thích: “Lục thiếu, người này là một ma đầu hoạt động mười lăm vạn năm trước, nắm giữ ma công giết chóc đặc biệt, chỉ cần chế tạo giết chóc sẽ tăng cường uy lực của ma công. Năm đó ma đầu này diệt hơn hai mươi Hoàng triều, số người chết trong tay hắn vô số kể, được xưng là Sát Lục ma tôn.”
“Ma tôn!”
Lục Trần nghe được danh hiệu này, cười cười.
Một ma đầu dù có lợi hại cũng chỉ là Thánh Vương cảnh. Tu sĩ mười vực tối đa chỉ có thể tu luyện tới Thánh Vương đại thành, đây là chiến lực cao nhất biết được.
Nhưng hoàn toàn không thể sánh với Chí Tôn, một ma đầu có danh Sát Lục ma tôn, Lục Trần cảm thấy ma đầu này hơi tự đại mù quáng rồi.
Đại chiến vẫn đang tiếp tục trên bầu trời, thanh niên khôi ngô cầm đại chùy, mỗi lần đánh đến, lực lượng đều rất cuồng bạo, khiến không gian bộc phát ra âm thanh chấn động như tiếng sét.
Trên người Hàn Thiếu Minh phóng ra làn sóng giết chóc, sát ý quanh thân sôi trào, ngưng tụ đến một điểm tới hạn, chỉ thấy trên bầu trời có một thanh ma đao đáng sợ được ngưng tụ, vô cùng sắc bén, phía trên mang theo khí tức giết chóc đáng sợ, người xung quanh cảm nhận được khí tức của thanh ma đao này phát ra, sắc mặt đều thay đổi kịch liệt.
“Chém!”
Hai mắt Hàn Thiếu Minh âm u lạnh lẽo, chỉ vào thanh niên khôi ngô đối diện, trong miệng lạnh lùng quát.
Chỉ thấy luồng ma đao ngưng tụ đó hóa thành một ánh sáng hắc ám bay về phía thanh niên khôi ngô.
Thanh niên khôi ngô nhìn thấy luồng sáng đen bắn tới, trong lòng điên cuồng, ngửi được khí tức tử vong, hai tay hắn vỗ lại, một luồng lực lượng bàng bạc tràn ngập ra ngoài, sau đó vung đại chùy màu vàng sậm trong lúc phất tay, đánh về phía ánh sáng hắc ám.
Người xung quanh vốn tưởng rằng thanh niên khôi ngô có thể ngăn cản được công kích của đối phương, nhưng sự thật thường nằm ngoài dự liệu của mọi người.
Chỉ thấy thanh ma đao đó phóng thích ra khí tức quá bén nhọn, đồng thời còn pha lẫn một luồng ý giết chóc, trong nháy mắt thanh đại chùy đó tiếp cận, trực tiếp bị ma đao nghiền thành bột, sau đó mang theo khí tức bén nhọn tiến lên trước, phụt một tiếng, xâm nhập vào cơ thể của thanh niên khôi ngô.
Thân thể của thanh niên khôi ngô bị xé thành hai, huyết sương bắn tung tóe.
Một thanh niên Hoàng giả đỉnh phong lại chết đi như vậy.
Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt người của hoàng cung Huyết Viêm đều rất lạnh.
Mặc dù thanh niên khôi ngô không phải là huyết mạch hoàng thất, nhưng tốt xấu gì cũng là hạt giống mà bọn họ thu thập bồi dưỡng ra, hao phí rất nhiều tài nguyên.
Chiến lực của thanh niên đó trong Hoàng cảnh cũng rất mạnh mẽ, nhưng hiện tại lại trực tiếp bị đồ đệ của Sát Lục ma tôn giết chết.
Ngoại trừ tổn thất một tinh anh có sắc mặt không dễ nhìn ra thì còn vì chiến đấu đã thua.
“Già Diệp hoàng tử không chuẩn bị đích thân lên chiến sao?” Hàn Thiếu Minh giết xong thanh niên khôi ngô, ánh mắt dừng trên người của thanh niên mặc áo bào bạc, mang theo giọng điệu bình tĩnh nói.
“Người đến là khách, nếu đã thịnh tình có lời mời, vậy ta sẽ chiến với ngươi một trận!” Huyết Già Diệp nhìn Hàn Thiếu Minh, giọng điệu bình thản nói, ánh mắt cũng lộ ra bình tĩnh.
Sau khi Huyết Già Diệp nói xong, thân thể chậm rãi bay lên không trung, đối diện với Hàn Thiếu Minh.
Đám thanh niên phía dưới bao gồm cả cường giả trong hoàng cung, trong lòng đều mang theo sầu lo, mặc dù Già Diệp đại hoàng tử là thiên kiêu đệ nhất của Hoàng triều Huyết Viêm nhưng rất có thể không phải là đối thủ của Hàn Thiếu Minh, bởi vì đối phương có được chân truyền của Sát Lục ma tôn, nắm giữ ý giết chóc, sát khí càng mạnh thì lực lượng công phạt phóng ra càng mạnh.
Huyết Già Diệp chính là thiên kiêu đệ nhất của Hoàng triều Huyết Viêm, nếu như không ngã xuống thì tương lai sẽ thành Thánh.
Cho nên, tất cả mọi người trong hoàng cung Huyết Viêm đều rất lo lắng.
Nhưng ma đầu Nam Bình phái người đến, người đến không có ý tốt, nếu như bọn họ sợ không chịu chiến, truyền ra ngoài chẳng phải là cười nhạo sao.
Hơn nữa bọn họ cũng có lòng tin cực lớn đối với Già Diệp hoàng tử, không nhất định bại bởi Hàn Thiếu Minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận