Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1948. Đẩy lùi (2)

Trong cung điện, Lục Trần và hai vị sư phụ trò chuyện đơn giản, hỏi thăm những chuyện mà họ đã trải qua mấy năm nay.
Sau khi kể đến Nguyên giới, chuyện hai người gia nhập Tử Dương cung, vừa tu hành, vừa luyện đan.
Lục Trần kinh ngạc nói: “Sư phụ, với điều kiện của các ngươi gia nhập môn phái Giới Chủ cũng được mà, sao lại gia nhập thế lực của Đạo Tổ vậy.”
Hoa Điệp lườm bằng đôi mắt quyến rũ, nũng nịu nói khẽ: “Trong thế lực Giới Chủ cường giả tụ tập, hoàn toàn không thiếu luyện đan sư và luyện khí sư, chúng ta đi vào cũng chẳng được chia tài nguyên gì, nhưng nếu gia nhập Tử Dương cung thì lại khác, Tử Dương cung không có luyện đan sư và luyện khí sư mạnh, ta và Ngũ sư phụ của ngươi được dồn tài nguyên nên mới tấn thăng Tạo Giới cảnh đỉnh phong trong thời gian ngắn như vậy đấy.”
Lục Trần nghe Tứ sư phụ giải thích thì thoải mái hơn, nghe có vẻ có lý.
“Vả lại lý do chúng ta rời khỏi Tử Dương cung không phải vì chúng ta muốn luyện đan, sống trong Tử Dương cung khá an nhàn và dễ chịu, điều khiến ta và sư muội quyết tâm rời khỏi Tử Dương cung đến tìm Tiểu Lục Trần ngươi là vì một chuyện khác.”
Sau khi nói xong, dường như nhớ ra trải nghiệm gì không vui, Hoa Điệp tỏ ra tức giận.
Vạn Kiếm tông, Kiếm Đế cung.
“Luyện chế nhân đan.”
Nghe được lời giải thích vì sao Tứ sư phụ kiên quyết muốn rời khỏi Tử Dương cung, mắt Lục Trần trở nên lạnh lùng, cơ thể tuôn ra một thứ mang tên thịnh nộ, bề ngoài bốc lên một tầng lửa, phẫn nộ hóa thành thực chất.
Cách luyện chế nhân đan này là trái thiên lý, nhân thần cộng phẫn.
Nhân đan, tên như nghĩa, xem võ giả như súc vật, rút nguyên thần và tinh huyết ra để luyện chế đan dược, chuyển tính mạng và tu vi của người khác lên người mình.
Chuyện này làm Lục Trần nhớ đến thành chủ thành Vận Mệnh, kẻ đó cũng cắn nuốt đạo quả của người khác để hỗ trợ bản thân mình.
Cung chủ Tử Dương cung bảo Hoa Điệp luyện chế nhân đan, chuyện này cũng thôi thúc nàng quyết tâm rời khỏi Tử Dương cung.
Hoa Điệp thở phì phò: “Lão già Tử Dương bề ngoài thì hiền lành dễ gần, nhưng nội tâm lại cực kỳ tàn ác, cách làm việc làm người ta thấy rất chán ghét.”
Mỗi lần Hoa Điệp nhớ đến bộ mặt hiền lành của Tử Dương cung chủ khi đưa cho mình bình chứa tinh huyết với vô số vong hồn gầm thét, oán khí ngút trời trong đó, e là có tận hàng triệu người đã chết, thì trong lòng chỉ muốn nôn mửa và nổi da gà khắp người.
Lục Trần nói: “Chờ ta học được Truy Hồn kiếm quyết thì có thể lôi Tử Dương Đạo Tổ ra thử kiếm rồi.”
Tuy giới tu hành đang theo đuổi pháp tắc tàn khốc, tranh đấu và chết chóc là chuyện rất bình thường, nhưng hở chút lại đồ sát hàng triệu, hàng chục triệu người, rút tinh huyết luyện nhân đan như cung chủ Tử Dương cung vẫn khiến Lục Trần thấy khó chịu, cách làm như thế thật khiến người ta kinh tởm.
Lục Trần nói: “Hai vị sư phụ, sau này các ngươi bế quan tu luyện ngay tại chủ phong đi.”
Trên cơ bản tài nguyên tại Vạn Kiếm tông đều nằm ở chủ phong, có rất nhiều linh dược luyện chế Ngộ Đạo đan, nhưng lại bị thiếu luyện đan sư luyện chế Ngộ Đạo đan.
Nay Tứ sư phụ đến đúng là thời điểm tốt để luyện đan, dựa vào Ngộ Đạo đan để nâng cao cảnh giới.
“Được, Tiểu Lục Trần, ngươi sắp xếp đi.” Hoa Điệp không có nhiều ý kiến với chuyện này.
Lục Trần đưa hai vị sư phụ tới chủ phong.
“Lục cung chủ, có dặn dò gì sao?” Họ vừa đến chủ phong, một nam tử trung niên có dáng người to con đi ra, đạo uy lưu chuyển trên người.
Dứt lời, hắn nhìn thoáng qua Hoa Điệp và Giản Khinh Âm.
Nam tử trung niên này tên Ngụy Hằng, Tạo Giới cảnh viên mãn, là phong chủ của chủ phong, đồng thời cũng là đồ đệ của Kiếm Quân Chủ.
“Ngụy phong chủ, đây là hai vị sư phụ của ta.” Lục Trần, chỉ vào người bên cạnh, giới thiệu: “Đây là Tứ sư phụ của ta, am hiểu luyện đan, có thể dễ dàng luyện chế Ngộ Đạo đan.”
“Vị này là Ngũ sư phụ ta, có thể luyện chế pháp bảo Tạo Giới cảnh.”
Ngụy Hằng nghe Lục Trần giới thiệu thì mắt lập tức sáng lên, kích động hỏi: “Thật sao.”
Luyện đan sư đệ nhất của Vạn Kiếm tông vốn là Thanh Viêm Đạo Tổ, nhưng từ khi người rời đi tìm kiếm cơ duyên Hợp Đạo, sản lượng Ngộ Đạo đan của Vạn Kiếm tông giảm xuống cực nhanh.
Mặc dù Thanh Viêm cung cũng có luyện đan sư nhưng tỉ lệ ra lò không lớn, dẫn đến Ngộ Đạo đan cung không đủ cầu, thấy Lục Trần tìm được luyện đan sư thì hắn vô cùng kích động.
“Đi theo ta.” Ngụy Hằng dẫn đường cho họ tới luyện đan các.
Trong Luyện đan các, một đám luyện đan sư đang bận rộn, thỉnh thoảng lại truyền ra tiếng thở dài, lại thất bại, tê liệt, âm thanh chán nản khi một lò chỉ ra được năm viên…
“Phong chủ.”
Khi thấy Ngụy Hằng, nhóm luyện đan sư dừng việc đang làm dở, vội vàng chào một tiếng.
Ngụy Hằng chỉ vào Hoa Điệp, cười ha ha: “Chư vị, giới thiệu cho các ngươi một vị đồng liêu có thể luyện chế Ngộ Đạo đan.”
“Ngươi là luyện đan sư.”
“Một lò có thể sản xuất ra bao nhiêu Ngộ Đạo đan?”
Mấy lão già nhìn chằm chằm Hoa Điệp, tỏ vẻ hoài nghi.
Khoảnh khắc khi Hoa Điệp luyện chế thành công Ngộ Đạo đan, một lò sản xuất ra hơn hai mươi viên thì xung quanh lập tức yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng thở hổn hển, nhìn chằm chằm Hoa Điệp bằng đôi mắt sáng rực.
“Tiền bối, xin hãy nhận một lạy của chúng ta.”
“Tiền bối, xin nhận một lạy của tiểu đồ.”
Mấy lão già gân cổ hô lên không để ý hình tượng.
Hết chương 1933.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1934
Bạn cần đăng nhập để bình luận