Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1016: Thiếu nữ mặc váy màu (2)

Trên mặt đất, một đám người ngã trái ngã phải, người ngã ngựa đổ.
Hai người Lục Trần và Cảnh Tử Mặc vì đứng gần, lập tức cảm nhận được sóng nhiệt cuồng bạo cuốn tới, thân thể của bọn họ lướt qua, vội vàng thúc giục tu vi của bản thân ngăn chặn sóng khí hỏa diễm kim sắc tràn ngập khí lưu cực nóng này.
Thiếu nữ mặc váy màu ở chính giữa bóng dáng Phượng Hoàng kim sắc mờ ảo, giống như hợp hai thành một, bất kể là thiếu nữ mặc váy màu hay là Phượng Hoàng kim sắc thì đều dùng ánh mắt khinh thường nhìn Mục Trường Thanh.
Mục Trường Thanh rất khó chịu với ánh mắt này, thân thể phóng ra một ánh sáng vàng rực sáng chói, vô cùng chói mắt, thần thánh rực rỡ đến cực điểm.
Mục Trường Thanh này ngoại trừ lĩnh ngộ quy tắc hỏa diễm ra thì còn am hiểu quy tắc Kim.
Quy tắc Kim vô tận giáng xuống, quanh người Mục Trường Thanh tắm rửa thần quang giống như khoác lên một lớp áo giáp kim sắc, như chiến thần đứng sừng sững, Mục Trường Thanh huy động nắm đấm, một nắm đấm kim sắc giống như nắng gắt rực rỡ mang theo lực lượng cuồng bạo đến cực điểm nghiền nát không gian đánh về phía thiếu nữ mặc váy màu.
Khuôn mặt thiếu nữ mặc váy màu lạnh lùng kiêu ngạo trước sau như một, phượng cổ kim sắc thiêu đốt liệt viêm kim sắc, cánh chim xinh đẹp, há miệng phun ra một luồng hỏa diễm kim sắc, hóa thành dòng nước lũ xông về phía nắm đấm của Mục Trường Thanh.
Nhiệt độ của hỏa diễm kim sắc này cực cao, dường như có thể dung luyện hết vạn vật thế gian.
Lúc hỏa diễm kim sắc và nắm đấm của Mục Trường Thanh va chạm với nhau, trong không khí truyền ra tiếng thiêu đốt phụt phụt và chất lỏng rơi xuống mặt đất, giống như tràn ngập lực ăn mòn, trên mặt đất xuất hiện từng hố lớn.
Còn có người xui xẻo bị những giọt mưa kim sắc như chất lỏng bắn tung tóe trên người, hóa thành ngọn lửa kim sắc mãnh liệt, bị lửa lớn bao vây, kêu thảm thiết tan rã.
Cảnh này khiến cho người xung quanh hoảng sợ, nhanh chóng lùi ra mấy ngàn mét.
“Hỏa diễm thật mạnh, có thể hòa tan lực lượng quy tắc!”
Phía dưới, vô số người đều khiếp sợ nhìn cảnh này.
Tinh thần của mọi người run rẩy kịch liệt, hô hấp dồn dập, bởi vì cảnh trước mắt thật sự khiến cho bọn họ giật mình, hỏa diễm kim sắc mà thiếu nữ mặc váy màu vận dụng lại có thể hòa tan các quy tắc khác, rõ ràng hỏa diễm người đó vận dụng đã đạt tới cảnh giới cực sâu.
Hơn nữa, hỏa diễm này rất có thể không phải là quy tắc chi hỏa mà là linh hỏa.
Còn về thần hỏa, mọi người không dám nghĩ, bởi vì thần hỏa quá hiếm thấy.
Lục Trần đứng trong đám người nhíu mày, nhìn chằm chằm thiếu nữ mặc váy màu, mang theo suy tư nồng đậm.
Diệt Thế Hắc Diễm trong cơ thể hắn đang ở trạng thái phấn khởi, mơ hồ như vui vẻ khi gặp được đồng loại.
Hỏa diễm kim sắc mà thiếu nữ mặc váy màu nắm giữ rất có thể là một loại thần hỏa, mặt khác, đối phương thi triển Phượng Hoàng pháp tướng có chút giống với Thần Hoàng đế pháp mà nhị sư phụ nắm giữ, lúc trước hắn đã thấy sư muội Liễu Khuynh Thành thi triển, lẽ nào thiếu nữ mặc váy màu có liên quan đến nhị sư phụ sao.
Lục Trần nhíu mày, ngoại trừ Liễu Khuynh Thành và mình, lẽ nào sư phụ còn có đồ đệ khác?
Cảnh Tử Mặc bên cạnh cũng nhíu mày, bởi vì hắn càng ngày càng cảm thấy thiếu nữ mặc váy màu không đơn giản, cho dù bản thân đi lên chỉ sợ cũng không lấy được lòng.
Sắc mặt Mục Trường Thanh thay đổi, nắm đấm bao bọc quy tắc Kim của hắn nén đến cực điểm, kiên cố không thể phá hủy, lực lượng bá đạo, chí cương chí dương, lại trực tiếp hòa tan dưới hỏa diễm kim sắc, hóa thành chất lỏng kim sắc nhỏ xuống mặt đất.
Rất nhanh, một cảm giác đau đớn đáng sợ truyền khắp nắm đấm, Mục Trường Thanh lập tức khai thông với quy tắc hỏa diễm, muốn đồng hóa hỏa diễm kim sắc.
Thế nhưng hắn phát hiện hỏa diễm kim sắc này vô cùng cuồng bạo, hắn không cách nào khai thông, trong nháy mắt, nắm đấm của hắn đã bị đốt đỏ bừng.
Thiếu nữ mặc váy màu vươn tay ra vỗ liên tục, cách không vỗ về phía Mục Trường Thanh, bàn tay nhỏ bé ẩn chứa lực lượng cực kỳ bá đạo, từng chưởng ấn kim sắc như vầng mặt trời đánh lên trên người Mục Trường Thanh.
Phụt phụt phụt!
Mục Trường Thanh bị lực lượng khủng bố đánh đến, thân thể run rẩy, phun ra một ngụm máu tươi đỏ thẫm, sau đó từ không trung hung hăng rơi xuống mặt đất, một tòa kiến trúc sụp đổ, tràn ngập bụi bặm.
Thiếu nữ mặc váy màu làm xong tất cả, đôi mắt lãnh diễm nhìn lướt qua bốn phía, vỗ vỗ bàn tay, chợt cất một bước, hóa thành một vệt sáng màu sắc rực rỡ, nhanh chóng biến mất.
Tại chỗ chỉ còn lại mọi người đang rung động, rất lâu sau vẫn chưa lấy lại tinh thần.
Mục Trường Thanh, tam kiệt Thánh thành, nhân vật phong lưu đứng đầu Trung Châu vực, ngoại trừ Thánh Vương ra thì trên cơ bản là vô địch, dù đối mặt với cùng cấp bậc cũng có thể chiến đấu rất lâu, có thể đánh nhau hơn mười mấy đến trăm hiệp, còn khó phân thắng bại.
Nhưng thiếu nữ mặc váy màu vừa rồi rõ ràng không phải là Thánh Vương, cảnh giới không khác gì với Mục Trường Thanh, lại cường thế nghiền ép hắn, khiến vô số người rung động.
Thiếu nữ mặc váy màu đó là thần thánh phương nào, chưa bao giờ nghe qua.
Có được chiến lực như thế, hẳn là có danh tiếng rất lớn.
Vẻ mặt Cảnh Tử Mặc nghiêm túc nói: “Lục huynh, thiếu nữ vừa rồi mạnh thật, Mục Trường Thanh lại bại thảm như vậy.”
Cảnh Tử Mặc và Mục Trường Thanh thuộc loại không chênh lệch bao nhiêu, Mục Trường Thanh thảm bại đã gióng lên hồi chuông cảnh tỉnh trong lòng Cảnh Tử Mặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận