Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1273: Phú Bà Triệu Hoán thuật thất bại (2)

Lục Trần trong âm thầm nhìn có chút sốt ruột, cứ tiếp tục như vậy còn bán như thế nào nữa, ngay khi hắn gấp đến độ giống như kiến trên chảo nóng xoay vòng thì đột nhiên thiếu nữ Hi đỏ hốc mắt, dáng vẻ như sẽ khóc bất cứ lúc nào, dáng vẻ đáng thương này đã khiến người ta thương yêu.
“Không tồi, không tồi, biểu cảm đúng rồi.” Lục Trần đưa qua một ánh mắt tán thưởng cho thiếu nữ Hi.
“Tiểu muội muội, sao vậy?”
“Tiểu muội muội, muội gặp phải chuyện gì, đừng khóc!”
Một đám gia súc lập tức xúm lại, thân thiết hỏi.
“Ta không cha không mẹ, có một ca ca nương tựa từ nhỏ với ta, ca ca lớn lên trở thành luyện đan sư, luyện chế đan dược để kiếm sống…” Thiếu nữ Hi nhẹ nhàng nức nở, đứt quãng nói.
“Tiểu muội muội, đừng khóc.”
“Tiểu muội muội, sau đó thì sao, ngươi muốn nói cái gì?”
Thiếu nữ Hi đỏ mắt nói: “Khoảng thời gian gần đây, ca ca không bán đan dược được, ta với ca ca sắp chết đói rồi, mấy đại ca ca, các ngươi cần đan dược không?”
Thiếu nữ Hi nói xong, chớp đôi mắt ngập nước nhìn bọn họ.
“Bọn ta… cần.”
Một thanh niên vốn định mở miệng nói không cần, nhưng nhìn thấy thiếu nữ người ta khóc ào ào, ma xui quỷ khiến lại đồng ý.
“Thật sao?” Thiếu nữ Hi dùng ánh mắt khát vọng nhìn hắn.
Thanh niên cũng không biết mình suy nghĩ như thế nào, sao vừa nãy lại nhanh miệng đồng ý, xem ra sau này phải đến đại y xem bệnh mới được, hỏi xem nhìn thấy muội muội thì mềm lòng là bệnh gì.
“Đương nhiên là thật!”
Vừa thốt ra lời này, còn có rất nhiều người xung quanh nhìn, thanh niên cũng không dễ đổi ý, chỉ là hy vọng đối phương móc ra đan dược ổn ổn xí, tuyệt đối đừng là đan dược phế phẩm.
Thiếu nữ Hi mở bàn tay như ngọc trắng ra, trong tay có một viên đan dược cửu phẩm đẹp đẽ.
“Hả, đan dược này không tồi!” Thanh niên nhìn thấy đan dược, trong lòng thở phào một hơi.
Người xung quanh cũng nhìn thấy, phẩm chất của đan dược này tuyệt đối có bảo đảm, còn tốt hơn bọn họ nhận được, nhưng phẩm chất kém quá xa, hơn nữa mỗi tháng đều có thể nhận, bọn họ không cần cho lắm.
Chỉ là nể mặt muội muội xinh đẹp này, có thể cứu tế đôi chút.
“Bao nhiêu tiền?” Thanh niên hỏi.
“Chỉ cần mươi linh tinh!” âm thanh thiếu nữ Hi giòn tan đáp lại, sau đó chớp mắt nhìn chằm chằm hắn: “Đại ca ca, ngươi cần mấy viên?”
Một tiếng đại ca ca êm dịu trực tiếp khiến trái tim của thanh niên tan chảy, huyết khí dâng trào, lớn tiếng nói: “Cho ta mười viên.”
Mười viên đan dược là một trăm linh tinh, trên cơ bản là toàn bộ gia sản của hắn rồi.
Nhưng không quan tâm nữa, nghèo trắng tay thì nghèo trắng tay thôi.
Có thể đổi lấy một tiếng đại ca ca êm ái, rất đáng.
“Đa tạ đại ca ca!” Đợi sau khi thanh niên giao tiền thì thiếu nữ Hi lại hét lên một tiếng.
Thanh niên lập tức giống như ăn quả nhân sâm, cả người sảng khoái, ánh mắt hơi híp lại, vẻ mặt lâng lâng, đắm chìm trong tiếng đại ca ca này không cách nào kiềm chế được.
Nếu như hắn còn tiền thì tuyệt đối sẽ vung ngàn vàng, lần nữa đổi lấy câu đại ca ca ngọt ngào này.
“Tiểu cô nương, ta cũng muốn đan dược.”
“Mỹ nữ, mau bán đan dược cho ta, thuận tiện gọi một tiếng đại ca ca.”
Đám gia súc xung quanh tranh giành, ra tay cực kỳ hào phóng, vung vàng như đất, móc toàn bộ số tiền trên người ra mua đan dược chỉ vì đổi lấy một tiếng đại ca ca dễ nghe.
Thiếu nữ Hi trái một câu đại ca ca, phải một câu đại ca ca, khiến cho đám gia súc ở đây dần đánh mất bản thân.
“Đám gia súc này!”
Lục Trần ẩn núp trong bóng tối nhìn thấy cảnh tượng bán hàng sôi động, quả thực muốn cắn lưỡi.
Quả nhiên, hàng so với hàng chỉ muốn ném, người so với người chỉ muốn chết.
Câu nói này không sai chút nào.
Hắn đến bán đan dược, không ai để ý tới hắn, thậm chí còn lên tiếng trào phúng hắn, nhưng đổi lại là thiếu nữ Hi xuất mã, một đám người lập tức tranh đoạt đan dược, suýt chút nữa thì đánh nhau.
Ngày càng có nhiều người, biển người đông đốc.
Người mua ít thì mấy viên, người mua nhiều thì một hai mươi viên.
Trong thời gian một nén nhang, hơn bốn ngàn viên đan dược của Lục Trần đã được thiếu nữ Hi bán hết.
“Đa tạ mọi người!” Sau khi thiếu nữ Hi bán đan dược xong thì phất tay về phía mọi người, sau đó kéo Lục Trần ẩn núp trong chỗ tối ra, như mời công nói: “Đại ca ca, thế nào, ta lợi hại không?”
Lục Trần hơi sững sờ, vậy mà thiếu nữ Hi lại biết hắn trốn ở trong bóng tối.
Nhưng sao lại phát hiện được?
“Lợi hại, lợi hại!”
Lục Trần quay đầu lại, giơ ngón tay cái lên với thiếu nữ Hi, sau đó xoa mái tóc dài đen nhánh tú lệ.
“A, tiểu tử, buông tay ngươi ra!”
Trong phút chốc, từng ánh mắt tràn ngập địch ý hội tụ trên người Lục Trần.
“Hả, thằng nhãi này không phải là thanh niên lần trước bán đan dược sao?”
“Mẹ kiếp, hắn không bán đan dược được, lại vô sỉ dùng mỹ nhân kế!”
Trong đám người cũng có người lý trí nhận ra Lục Trần.
Bởi vì lần trước Lục Trần đã bán đan dược mấy ngày nhưng không bán được viên nào, trở thành trò cười của mọi người.
“Trả lại tiền cho bọn ta!”
Một thanh niên lướt qua ngăn cản Lục Trần, ánh mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm Lục Trần.
Vốn trước đó thiếu nữ có nói bán đan dược giúp ca ca, mọi người đều tin là thật, hiện tại nhìn trạng thái thân mật của hai người họ rõ ràng không giống quan hệ ca ca muội muội.
Vốn bọn họ còn hy vọng có cơ hội gặp gỡ với thiếu nữ Hi xinh đẹp.
Bây giờ xem ra bọn họ đã suy nghĩ nhiều, bọn họ thuộc trạng thái cả người lẫn của không còn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận