Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 854: Thỉnh tội

Gia tộc Thuần Vu vẫn không nhận được hồi âm, sau đó điều tra thì phát hiện Thư Mộng Lan đã chạy trốn, chuyện này khiến cho Thuần Vu Phong thiếu chủ khó chịu, bởi vậy chuyện này đã trở thành trò cười của Hoàng thành.
Hôm nay hai người họ đến là để ép Thư gia giao người.
Gia tộc Thuần Vu đã âm thầm điều tra Thư Mộng Lan, tuy Thư Mộng Lan có dáng vẻ xinh đẹp nhưng trước kia từng có một đoạn hôn ước, còn bởi vì sinh con mà chết, chỉ là đã được Thư gia cứu sống.
Ban đầu gia tộc Thuần Vu không muốn Thuần Vu Phong cưới Thư Mộng Lan nhưng vì hắn khư khư cố chấp, gia tộc Thuần Vu chỉ đành thuận theo hắn.
Hai người đến có chút kinh ngạc, thanh niên trước mắt lại là con của Thư Mộng Lan, không phải nói đạo lữ trước đó của Thư Mộng Lan là Vương giả nhỏ nhoi ở vùng núi sâu rừng già sao.
Nhưng con của Thư Mộng Lan đã là cường giả Vương cảnh đỉnh phong chỉ sau mấy chục năm ngắn ngủi, khí tức tản ra loáng thoáng cho bọn họ cảm giác uy hiếp vô song.
Hai người họ còn chưa lấy lại tinh thần từ trong khiếp sợ thì đã bị một luồng sát khí khủng bố bao phủ, chợt nhìn thấy một đôi mắt lạnh như băng mơ hồ hơi đỏ tươi, bên trong tràn ngập sát niệm đáng sợ, ánh mắt đáng sợ này khiến cho hai Hoàng giả bọn họ đều khẽ rùng mình.
Người của Thư gia nhìn thấy cảnh này, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
Đến sớm không bằng đến trùng hợp.
Rất rõ ràng, người của gia tộc Thuần Vu tới rất đúng lúc, đã hấp dẫn lửa giận của sát tinh này giúp bọn họ.
“Ngươi muốn làm gì?” Một Hoàng giả thản nhiên nói: “Chỉ là một Vương cảnh, lẽ nào muốn ra tay với bọn ta à.”
“Muốn chết!”
Ánh mắt hai người họ lạnh như băng nhìn chằm chằm Lục Trần.
Mặc dù bọn họ có chút kiêng kỵ nhưng không đến mức sợ hãi, nói như thế nào bọn họ cũng là hai cao thủ Hoàng giả thành danh, không đến mức sợ một võ giả Vương cảnh.
Hai người họ bộc phát uy áp, hai luồng uy áp mạnh mẽ hợp nhất lại với nhau, tràn ngập xung quanh, muốn áp chế Lục Trần.
Nhưng uy áp của bọn họ hoàn toàn không có tác dụng, ánh mắt đối phương vẫn lạnh lùng nhìn bọn họ giống như nhìn người chết.
Linh lực trong cơ thể Lục Trần bạo động, mặt ngoài thân thể xuất hiện ngọn lửa màu đen quỷ dị. Ngọn lửa màu đen này vừa ra đã bắt đầu điên cuồng khuếch trương và lan tràn, khiến cho không gian mênh mông xuất hiện một bóng đen, bóng đen này là ngọn lửa đen, một luồng uy năng hỏa diễm khủng bố tràn ngập ra ngoài.
Khiến cho người xung quanh cảm nhận được da thịt xuất hiện cảm giác đau đớn, giống như bị ngọn lửa thiêu đốt. Bọn họ rất nhanh tản ra, sau khi rời xa mấy ngàn mét thì cảm giác đau đớn đó mới biến mất.
“Đây là ngọn lửa gì, nhiệt độ lại cao như vậy?”
“Cách xa thế mà cũng có thể cảm nhận được uy năng hỏa diễm khủng bố kia!”
Người của Thư gia vô cùng hoảng sợ.
Lục Trần giơ tay lên, ngọn lửa màu đen trên bầu trời hội tụ thành một con cự long màu đen, cuốn chiếc đuôi rất lớn, nháy mắt quấn quanh một Hoàng giả của gia tộc Thuần Vu.
Hoàng giả này không kịp đề phòng, bị cự long màu đen quấn quanh, mặt ngoài thân thể bắt đầu bốc lửa.
Mặc dù bị ngọn lửa vây quanh nhưng người này vẫn xem thường, thậm chí trong lòng còn có chút buồn cười, một võ giả Vương cảnh mà thôi, có thể có làm ra bao nhiêu tổn thương cho hắn chứ, chưa bước vào Hoàng cảnh thì tất cả công kích đều không có uy hiếp đối với hắn.
Nhưng sắc mặt hắn lại thay đổi rất nhanh, lúc bị ngọn lửa bao bọc, hắn ngửi được khí tức tử vong, chợt không do dự, điên cuồng thúc dục linh lực, muốn xua tan ngọn lửa.
Xẹt xẹt xẹt!
Thế nhưng, hắn vừa mới thúc dục linh lực ra ngoài thì đã bị ngọn lửa bên ngoài cơ thể làm cho bốc hơi, trực tiếp ăn mòn linh lực của hắn, từng luồng lửa đột phá phòng ngự bên ngoài thân thể, chui vào trong cơ thể hắn, thiêu đốt máu thịt của hắn.
“A!”
Hoàng giả này phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, vẻ mặt toát ra vẻ đau khổ mãnh liệt.
Ngọn lửa màu đen quỷ dị này tàn sát bừa bãi trong cơ thể hắn, điên cuồng phá hủy cơ năng thân thể, nuốt chửng sức sống, sinh mệnh nhanh chóng xói mòn.
Điều này khiến sắc mặt của Hoàng giả bên cạnh thay đổi, lớn tiếng quát: “Dừng tay, ngươi muốn hoàn toàn đắc tội với gia tộc Thuần Vu sao?”
Nói xong, khí tức Hoàng giả này bạo động, trong tay xuất hiện một thanh trường đao sáng như tuyết, thân thể hắn nhanh như tia chớp, mau chóng tiếp cận Lục Trần, vung trường đao trong tay, trường đao xen lẫn một tia đao mang vô cùng sắc bén phá vỡ không gian, bổ về phía thân thể Lục Trần.
Trong tay Lục Trần xuất hiện một thanh thần kiếm có vết nứt trải rộng, di chuyển ngang, va chạm với trường đao của đối phương.
Răng rắc!
Chỉ thấy một tiếng kim loại va chạm giòn tan vang lên, trường đao trong tay người đó đứt gãy thành hai, cả người ngây ngốc tại chỗ.
Trong tay hắn là một thanh Hoàng khí đứng đầu, mà trường kiếm của đối phương cũng không bộc phát ra chấn động của Thánh khí, tại sao vừa va chạm, Hoàng khí của mình đã vỡ vụn.
Chỉ là hắn phản ứng cũng cực nhanh, nâng bàn tay lên, linh lực điên cuồng hội tụ đến khiến bàn tay hắn mang theo ánh sáng nhàn nhạt, một luồng lực lượng mạnh mẽ phát ra từ lòng bàn tay.
Lục Trần huy động Lục Thần kiếm xẹt qua, hào quang chợt lóe, một bàn tay đẫm máu bay ra ngoài, dưới sự đau đớn, người này nhanh chóng rút lui, sau đó ánh mắt ngưng trọng nhìn Lục Trần ở cự li xa.
Thanh niên này quỷ dị quá đi mất, cứ như bọn họ là Vương giả, mà thanh niên này mới là Hoàng giả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận