Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1071: Cáo trạng (2)

Ba người ngồi ở bên trong Thanh Nguyệt Thoa, xa xa nhìn một đường lưu quang ở phía trước, đuổi theo không vội không chậm.
“Con hươu này chạy quá nhanh, ngay cả pháp bảo phi hành cũng khó đuổi theo.” Cảnh Tử Mặc bất ngờ nói, bọn họ cũng đuổi theo hơn mười phút đồng hồ rồi, mới kéo gần một chút khoảng cách.
“Không vội, luôn có đủ thời gian.” Biểu hiện Lục Trần tương đối bình tĩnh, có pháp bảo nên gần như không thể mất dấu.
Quả nhiên, nửa giờ sau, dần dần thể lực Ngũ Sắc Lộc chống đỡ hết nổi, bị đuổi kịp rồi, Thanh Nguyệt Thoa và Ngũ Sắc Lộc sóng vai mà đi.
Trong lòng Lộc Minh xấu hổ, bản thân bị đuổi theo không tha, đối phương có pháp bảo phi hành, vẫn kiêu ngạo với tốc độ của mình nhưng không có tác dụng.
Cuối cùng, Lộc Minh dừng lại.
“Cho ngươi!” Ngũ Sắc Lộc hóa thành hình người, ném Thất Thải nguyên thạch ra, rất giận căm phẫn nhìn Lục Trần, lại nói: “Đều là người tới từ hạ giới, với nhau còn cần gì gấp thế.”
“Lão tổ tộc ta là một thái thượng trưởng lão của Kiếm Đế cung tọa kỳ, ta trở về sẽ nói rõ tất cả, ngươi chờ xem.” Lộc Minh tức giận bất bình nói một câu, hóa thành một đường lưu quang, biến mất không thấy.
Thất Thải nguyên thạch đến tay, Lục Trần để mặc Lộc Minh hóa thành ánh sáng sặc sỡ rời đi, lời nói của người sau trước khi rời đi khiến Lục Trần giống như bị thiên lôi bổ trúng, hóa đá tại chỗ.
Người sau từng nói hắn đến từ Sơn Hải giới, cũng không phải là Cửu Thiên, Lục Trần chưa từng tới Sơn Hải giới nhưng lại biết Sơn Hải giới có đạo thống vô địch, có cường giả Đế cảnh tối cao.
Vốn tưởng rằng Lộc Minh đến từ một đạo thống cổ xưa, bối cảnh rất lớn mạnh, hồi lâu ngay cả gia tộc lão tổ chỉ là một thái thượng trưởng lão của Kiếm Đế cung tọa kỵ.
Còn nữa, câu nói sau cùng có ý gì, bản thân cướp Thất Thải nguyên thạch của hắn, hắn phải về tố cáo?
Thật ra Lục Trần không biết, muốn hàng phục Ngũ Sắc Lộc làm tọa kỵ cần có sức chiến đấu cực lớn, Sơn Hải giới có thể thuần phục Ngũ Sắc Lộc trên căn bản đều là yêu nghiệt ngút trời.
Tốc độ của Ngũ Sắc Lộc vô song chỉ có Tầm Mai sơn trang nắm giữ thân pháp Đạp Tuyết Tầm Mai có thể sánh vai, Sơn Hải giới công nhận tốc độ thân pháp này xếp thứ nhất, tiếp theo là Lôi Minh Thiên Quân do Lôi Tộc nắm giữ.
Ngũ Sắc Lộc khống chế thần quang sặc sỡ, thiên hạ cực nhanh, có thể đấu đá giết địch ở trên chiến trường, vô cùng đáng sợ.
Có lẽ mấy cấp lão tổ trong tộc đều mới vào Đế cảnh, không chỉ có tốc độ nhanh, sức chiến đấu cũng kinh khủng vô tận, một chân rơi xuống, long trời lở đất, nhật nguyệt vô quang.
Chỉ có nhân vật đầu sỏ Sơn Hải giới đứng sừng sững mới có thể hàng phục cấp lão tổ của Thần Lộc cung làm tọa kỵ.
Chỉ là nói lại thì bề ngoài con hươu này không tệ, sặc sỡ sắc màu, hơn nữa hóa thành hình thái bản thể, toát ra trong hư không xung quanh, tung hoành, bốn vó chà đạp hư không, cảm giác sức mạnh phát rạp, vô cùng dã tính, ngoài quái thai như hắn, nắm giữ quy tắc hư không và quy tắc Sát Lục, thịt xác vô song, nắm giữ Toả Kiếm Quyết vân vân, có thể dễ dàng nghiền áp Ngũ Sắc Lộc.
Sơn Hải giới có rất nhiều thiên tài môn phái, cũng không trấn áp được Ngũ Sắc Lộc, yêu nghiệt ngút trời không ra, không người nào có thể thuần phục, nói không chừng còn có thể bị Ngũ Sắc Lộc chà đạp gãy xương cốt.
“Lục huynh, làm sao?” Thấy Lục Trần nhìn về phía phương xa, suy nghĩ xuất thần, Cảnh Tử Mặc hỏi một câu.
Suy nghĩ Lục Trần trở về, khoát tay áo, nói: “Không có gì!”
Hai ngón tay Lục Trần khép lại, lợi dụng kiếm ý cắt Thất Thải nguyên thạch, phân ra một mảnh nhỏ đưa cho Cảnh Tử Mặc: “Cho ngươi.”
Cảnh Tử Mặc thấy Lục Trần đưa Thất Thải nguyên thạch tới, lúc này lộ ra vẻ mặt ngại quá, lần này có thể thấy được Thất Thải nguyên thạch, bọn họ cũng không giúp được gì, lấy thì ngại quá.
“Sau này có tin tức của thần liệu khác thì nhớ thông báo cho ta.” Lục Trần cất giọng nói: “Đây coi như là thù lao của tin tức.”
Lục Trần hết lòng tuân thủ hứa hẹn, chủ động cho Cảnh Tử Mặc, suy cho cùng hắn còn cần tình báo của Cảnh Tử Mặc.
Cảnh Tử Mặc cũng không già mồm nói, nhận lấy từ trong tay Lục Trần, vỗ ngực nói: “Sau này có tin tức, ta sẽ báo cho Lục huynh đầu tiên.”
“Ừ!”
Lục Trần gật nhẹ đầu, sau đó chia cho hai người rồi rời đi.
Hai người nhìn bóng lưng Lục Trần rời đi, chờ sau khi lưu quang màu xanh biến mất phía chân trời, Tiêu Dao thu hồi ánh mắt, cảm thán một câu: “Hai người chúng ta liên thủ, không chỉ không thể trấn áp Lộc Minh, còn nhận kết cục thảm bại, nhưng Lục huynh lại có thể trấn áp Lộc Minh, quỷ dị hơn chính là, cả năng lượng của Thiên Tôn pháp chỉ cũng bị tiêu hao hết rồi.”
Một cảnh tượng lúc trước, Lộc Minh bị kiếm ý vô tận bao vây, kiếm ý dày bao phủ như cũi, phong tỏa bốn phía, bất đắc dĩ, Lộc Minh lấy Thiên Tôn pháp chỉ ra.
Kết quả tiêu hao hết năng lượng của Thiên Tôn pháp chỉ, Lộc Minh mới đi ra từ bên trong.
Tiêu Dao cảm thấy một khi rơi vào bên trong, kết cục phải chết là không thể nghi ngờ, hoàn toàn không còn khả năng sống.
Bây giờ suy nghĩ một chút lòng vẫn còn sợ hãi.
“Lúc trước lời nói của Lộc Minh rất kỳ quái, hai lần đều nhắc tới người của hạ giới, hắn coi Lục huynh là người của thượng giới sao?” Cảnh Tử Mặc sờ lên cằm, mắt lộ ra vẻ suy tư .
Bạn cần đăng nhập để bình luận