Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 163: Trận pháp nổ tung (2)

Cứ mỗi lần đập xuống, kết giới cũng sẽ bị lung lay dữ dội, bất kể là người bên trong hoàng cung, hay là người âm thầm theo dõi, cũng đều hít sâu một hơi, đã tìm ra được mắt trận rồi sao? Bởi vì chỉ có phá hư mắt trận đến một mức độ nhất định, mới có thể ảnh hưởng đến cả kết giới.
Bên dưới hoàng cung, đám người mới vừa rồi còn lên tiếng giễu cợt thì giờ sắc mặt đều trắng bệch, môi run lẫy bẫy, bởi vì một khi trận pháp Địa Linh bị phá, thì bọn họ sẽ không còn đường lui.
Ầm ầm ầm!
Kết giới bắt đầu rạn nứt, mặt ngoài trong suốt của kết giới bắt đầu xuất hiện những khe hở như mạng nhện, hơn nữa còn không ngừng lan rộng ra bên ngoài, kéo dài vô tận.
Thấy cảnh tượng như vậy, mọi người liền hiểu ra, trận kỳ mà Lục Trần tấn công, chắc chắn là mắt trận giữa trăm tấm trận kỳ, không chạy đi đâu được.
没跑了

.
Đoàn người đến từ vương cung đều rất hưng phấn, điện hạ chính là điện hạ, không có thứ gì thắng được ngài.
Đúng như suy nghĩ của mọi người, ngay khi trận pháp bị phá hủy, những biến hóa kỳ lạ đã xảy ra, bề mặt kết giới tràn ngập linh lực, và một nguồn sức mạnh kinh khủng đang rung chuyển dữ dỗi, nhanh chóng tràn đến.
“Không ổn.”
Một nhóm người đến từ Lục quốc đã cảnh giác được mối nguy hiểm to lớn, nhanh chóng rút lui.
Ầm ầm!
Kết giới nổ tung, nguồn năng lực đậm đặc trong nháy mắt tràn ra, bùng lên một đám mây trắng hình nấm, sau đó, dư âm của nguồn năng lượng kinh khủng kia giống như tinh cầu màu trắng, khuếch tán ra bốn phía, bầu trời xung quanh bị bao phủ bởi một tầng sương trắng dày đặc.
Biến hóa bất ngờ xảy ra, không một ai có thể nghĩ đến.
Ở sâu bên trong hoàng cung, có một thanh niên mặc áo đen, vẻ mặt lạnh lùng tàn nhẫn nhìn về nơi đang chìm ngập trong màn sương trắng, trong tay của hắn, còn có một ngọc phù điều khiển bị hỏng, đúng là hắn đang lợi dụng ngọc phù điều khiển, làm nổ tung kết giới, muốn nổ chết Lục Trần.
Tề Hàn, đứa con trai nối dõi mà Tề Minh hài lòng nhất, lòng dạ độc ác, lạnh lùng vô tình.
Uy lực do trận pháp cấp sáu nổ tung bộc phát ra, không thua kém gì một đòn đánh hết sức lực của Vương giả tuyệt đỉnh, nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, Lục Trần đã tử trận.
Nghĩ tới đây, khóe miệng của Tề Hàn lộ ra ý cười thỏa mãn.
Phụ hoàng của hắn đã vẫn lạc ở vương cung Lục quốc, khiến cho hắn vô cùng tức giận, lần đầu tiên không rời khỏi hoàng cung, chính là để chờ đợi một cơ hội làm cho Lục Chính Hằng, hoặc là Lục Trần, phải chịu tổn hại nặng nè.
Lục Trần bước ra phá trận, đã giúp cho hắn có được cơ hội.
Lần này, Lục Trần chắc chắn phải chết không còn nghi ngờ.
Đoàn người vương cung, rất nhiều hộ vệ cũng bị năng lượng mạnh mẽ đánh trúng, văng ra bên ngoài, đám người Kiếm Thu Dịch, Kim Mông, Lục Chính Hằng tuy không bị ảnh hưởng bao nhiêu, nhưng điều khiến cho bọn họ biến sắc chính là, Lục Trần đang ở rất gần trận pháp.
Lục Trần đang gặp phải nguy hiểm.
“Lục Trần”
Lục Chính Hằng điên cuồng hét lớn một tiếng, đôi mắt lập tức trở nên đỏ ngầu, nổi đầy tia máu, giờ phút này, trong lòng Lục Chính Hằng tràn ngập lo lắng, kết giới nổ tung khuếch tán ra năng lượng, khiến cho hắn cũng phải kinh sợ mất hồn, Lục Trần làm sao có thể chống đỡ được.
Lục Chính Hằng nhìn những tì vết sắp nứt ra, trong lòng dâng lên một sự kích động đến muốn giết người.
Kiếm Thu Dịch đột nhiên biến sắc, nếu như Lục Trần vẫn lạc tại nơi này, tuyệt đối sẽ xảy ra trận động đất lớn, e rằng chí cường giả của Kiếm Đế cung sẽ dốc toàn bộ lực lượng, đến Hoang Vực một lần để thực hiện đại thanh tẩy, Đại Tề rộng lớn e là sẽ rơi vào cảnh máu chảy thành sông, xương trắng trải ngàn dặm, biến thành tử địa.
Sắc mặt của Kim Mông cũng trở nên trắng bệch, do dù là Kiếm Thu Dịch cũng không hiểu rõ nhiều như hắn, không biết toàn bộ thế lực phía sau của Lục Trần, hắn không thể tưởng tượng được, một khi Lục Trần vẫn lạc sẽ xảy ra hiệu ứng hồ điệp gì.
Người của thành Tề Hoàng đều biết, ngọc phù điều khiển trận pháp đang ở trong tay của thái tử Tề Hàn.
Thế nên người âm thầm dùng thần niệm quan sát cũng có một khoảnh khắc ngây người, Tề Hàn làm quá quả quyết rồi.
Bọn họ biết, Lục Trần chết chắc rồi.
Một võ giả Siêu Phàm cảnh làm sao có thể sống sót được từ cú nổ của trận pháp với uy lực không kém gì Vương giả tuyệt đỉnh. Tuy rằng chỉ có một đòn tấn công, nhưng đủ để lấy mạng.
Không lâu sau, sương trắng tản ra. Lúc thật sự khiến mọi người cho rằng hài cốt của Lục Trần đã không còn tồn tại, một bóng dáng của người thanh niên đứng sừng sửng trong không trung, mặc dù bề ngoài nhìn dáng vẻ rất thê thảm, khóe miệng mang theo vết máu, nhưng mà vẫn chưa chết.
"Lục Trần!"
"Điện hạ vẫn còn sống!"
Đoàn người của vương cung, nhóm cấm vệ bao gồm Lục Chính Hằng tất cả đều vui mừng khôn xiết. Nỗi lo lắng trong lòng lập tức tan biến. Đám người Kiếm Thu Dịch, Kim Mông cũng bình tĩnh lại rồi, đồng thời cũng có chút khiếp sợ. Bọn họ không biết Lục Trần dựa vào cái gì để né tránh một đòn tấn công chí mạng này.
Nhưng bất kể thế nào, Lục Trần đã sống sót rồi.
Mọi người ở phía ngoài nhìn thấy Lục Trần đứng đó, một hồi lâu không nói gì.
Lục Trần là biến thái ư, cú nổ của trận pháp có thể so với uy lực của Vương giả tuyệt đỉnh cũng không nổ chết hắn được.
Bên dưới hoàng cung, một số người thân cận của Tề Hoàng vốn cũng cho rằng Lục Trần đã chết rồi, cũng xem như là báo được thù cho Tề Hoàng bệ hạ, nhưng mà Lục Trần lại có thể sống sót.
Bạn cần đăng nhập để bình luận