Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 930: Lôi Phủ trận

Trong trận pháp, lập tức bộc phát ra dao động kinh khủng, Lục Trần bị một mảnh ánh sáng sấm sét màu xanh bao phủ, khi bạch quang và sấm sét tản đi, Lục Trần hoàn toàn đứng nguyên tại chỗ không thương tổn gì.
Còn chiếc rìu này kia biến mất không thấy.
Mặc Tế thấy Lục Trần không hề bị thương, sắc mặt bình tĩnh, hiển nhiên hắn hiểu rõ, tên nhóc có thể chân chính đánh bại Hắc Trạch, không thể dễ dàng bị đánh bại, sức mạnh tản ra từ thân thể hắn liên tục không ngừng, liên tiếp ở cùng kết giới, khiến thao túng trận pháp tốt hơn, trong kết giới, hai chiếc rìu ngưng tụ, uy lực càng sâu hơn trước.
Lục Trần vẫn dùng Lục Thần kiếm ngăn cản, nhưng mà cũng cản trở được phần lớn tổn thương, có chút sấm sét tiến vào trong thân thể của hắn, nhưng hắn bay cực kỳ nhanh vận chuyển Lôi Đình Luyện Thể quyết, đem lôi đình cho hấp thu luyện hóa.
Mặc Tế thấy hai đường rìu không thể gây thương tổn cho Lục Trần, sắc mặt trở nên nghiêm trọng, kết giới lại nổi gió, xuất hiện ba chiếc rìu, hóa thành ba đường sấm sét phủ quang đáng sợ xen lẫn màu xanh thẳm, chém ở trên người Lục Trần.
Nhưng khi tia sáng tản đi, Lục Trần vẫn hoàn toàn không thương tổn gì.
“Lôi Phủ trận của Mặc gia, lấy năng lực của Mặc Tế ngưng tụ thành một đường Lôi Phủ, có sức công kích của Nhân Hoàng đại thành.”
“Ba đường Lôi Phủ ngưng tụ, uy lực gấp bội, đủ để tạo thành uy hiếp với Thánh cảnh, là thần, thật là thần, nhưng Lục Trần một chút cũng không bị sao.”
Người xung quanh thấy một màn như vậy, lập tức chụm đầu ghé tai đứng lên.
Dường như không thể tin nổi cảnh tượng trước mắt, khí lực Lục Trần lớn mạnh, hắn có thể miễn dịch uy lực của Thánh cảnh bình thường sao?
“Nhưng mà Mặc Tế vận dụng toàn lực ngưng tụ năm đường Lôi Phủ, sức mạnh năm đường Lôi Phủ chồng lên nhau, đủ để làm trọng thương Thánh cảnh, ta cũng không tin hắn có thể tiếp tục.” Trong đám người, có người lên tiếng nói, người này là Mặc Châu, đến từ cùng một chỗ vơi Mặc Tế, hắn biết rất rõ sự lớn mạnh của Mặc Tế.
Lời của hắn vừa dứt, mọi người thấy thấy trong kết giới có năm đường lôi quang chớp động, hóa thành năm chiếc rìu lấp lánh lôi quang, giống như phía trên ngưng tụ uy thế vô tận.
Mặc Tế thúc dục năm đường Lôi Phủ, đồng thời phát ra năm lực công kích đáng sợ, trút hết lên người Lục Trần.
Mặc Tế cũng vì thao túng năm đường Lôi Phủ quá sức mà thân thể không chịu nổi, lảo đảo muốn ngã, vẻ mặt trở nên có phần mỏi mệt, nhưng ánh mắt sáng quắc của hắn nhìn chằm chằm trong kết giới, khi thấy người kia vẫn không hề bị thương, rốt cuộc lần đầu tiên Mặc Tế thay đổi sắc mặt, hắn thì thào lẩm bẩm: “Làm sao có thể?”
Mặc Tế hoàn toàn không nghĩ tới năm đường Lôi Phủ cùng rơi xuống thì uy lực của nó đủ sức để khiến Thánh cảnh trọng thương, nhưng đối phương không hề bị tổn thương chút nào.
Điều này khiến hắn có chút hoài nghi nhân sinh.
Lúc trước vẫn luôn mang theo nụ cười nhè nhẹ, cho tới bây giờ, lần đầu tiên thay đổi sắc mặt.
Bên ngoài thoạt nhìn Lục Trần không có chuyện gì, nhưng mà trong cơ thể lại có chút đau đớn âm thầm, bởi vì thân thể hấp thu lượng lớn sức mạnh lôi đình, lăn lộn lợi hại ở trong cơ thể, sau đó, hắn ném ra Lục Thần kiếm dùng ý niệm khống chế, Lục Thần kiếm nhanh chóng bay lên, rầm rầm rầm, từng trận kỳ bể tan tành dưới công kích của Lục Thần kiếm.
Răng rắc!
Không lâu sau, kết giới răng rắc một chút rồi bể nát.
“Làm sao ngươi không bị chút ảnh hưởng gì?” Mặc Tế vừa khôi phục thể lực vừa nói.
Mặc Tế có chút hoài nghi nhân sinh, người này thật sự là Hoàng cảnh ư, hắn chịu đựng được lực công kích quá mức có thể trọng thương Thánh cảnh, hơn nữa không hề bị thương.
Ít nhất ngoài mặt là như vậy.
Ánh mắt Lục Trần nhìn người phía sau, bình tĩnh mà nói: “Thật ra ta bị thương rồi.”
“Nếu như đổi lại là sức mạnh khác, có lẽ ta phải dốc toàn lực ngăn cản, nhưng mà ngươi không nên dùng trận pháp này với ta.” Dừng một chút, Lục Trần bổ sung một câu.
“Có ý gì?” Mặc Tế không hiểu ra sao.
Lục Trần giải thích: “Bởi vì ta đã tu luyện luyện thể pháp, dùng Lôi Đình tôi thể.”
Hắn tu Lôi Đình Luyện Thể quyết, có miễn dịch tổn thương nhất định đối với lôi đình, thậm chí có thể vận chuyển công pháp hấp thu tôi thể, trừ khi công kích lôi đình mà đối phương phát động có thể đạt tới cấp Thánh Quân hoặc là Thánh vương, nếu không chỉ có thể bị thân thể hấp thu.
"Khó trách, khó trách." Mặc Tế nghe Lục Trần giải thích, bừng tỉnh hiểu ra nói.
Mặc Tế phục hồi tinh thần lại, trịnh trọng ôm quyền với Lục Trần, ngữ khí hơi trầm xuống, nói: "Thực lực của Lục huynh khiến cho Mặc mỗ cam bái hạ phong, ta bại không oan."
"Còn chưa giao thủ, sao Mặc Tế lại nói mình bị đánh bại?"
"Đúng vậy, vốn tưởng rằng có một trận đấu đặc sắc chứ."
Người xung quanh thấy Mặc Tế thừa nhận thất bại, vô cùng thất vọng.
"Các ngươi đúng thật là không biết gì, Mặc gia am hiểu trận pháp, hơn nữa Mặc Tế dùng Lôi Phủ Trận nổi danh nhất, năm đạo lôi phủ là giai đoạn Mặc Tế hiện rõ ra sức mạnh lớn nhất, có thể làm trọng thương Thánh cảnh bình thường, người này có thể đỡ tất cả công kích, phá hoại trận pháp, Mặc Tế cũng đã thua." Có người cười lạnh nói.
"Lục huynh, nếu rảnh rỗi thì tới Mặc châu Hỗn Nguyên thiên, nhớ kỹ nhất định báo cho ta biết, ta sẽ đóng vai trò là chủ nhà thật tốt." Mặc Tế nhìn Lục Trần mỉm cười nói.
"Được."
Khóe miệng Lục Trần cũng lộ ra một nụ cười.
Mặc Tế này tính tình không tệ, thua là thua, không hề tìm lý do, nhìn thông suốt, rất đúng khẩu vị của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận