Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 409: Cha của Hắc Long yêu tôn

Lục Trần ngồi xuống nói: “Đúng rồi sư phụ, còn có một món binh khí cần phải có ngươi giúp đỡ ta luyện hóa, trên đó có sát khí.”
Lục Trần vừa nói, vừa móc ra một thanh trường mâu toàn thân màu đỏ, giống như màu đỏ tiên kim đúc thành, toàn thân rực rỡ, phía trên mang theo một luồng sát khí nồng đậm.
“Ồ”
Lục Trần nhíu nhíu mày, luôn cảm thấy có điều gì đó kỳ lạ.
Rất nhanh đã nghĩ ra. Lúc trước hắn lấy thanh chiến mâu này ra, thanh chiến mâu này đều truyền ra sức mạnh kháng cự mạnh mẽ, hận không thể lập tức bay đi. Nhưng mà bây giờ lại nằm yên cho chính mình cầm, không hề động đậy. Nếu như không phải thoạt nhìn trường mâu phát ra ánh sáng giống như sông đỏ, Lục Trần cũng hoài nghi nó đã bị Hạng Phong đánh tráo rồi.
Diêu Hi giơ bàn tay ngọc ngà ra, cầm lấy thanh chiến mâu từ trong tay của Lục Trần. Chiến mâu nhẹ nhàng rung động một, giống như đang sợ hãi. Hình ảnh này khiến Lục Trần nhìn một cách sửng sốt.
Bàn tay Diêu Hi khẽ vuốt chiến mâu, chỉ nhìn thấy sát khí trên đó giảm bớt với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
“Được rồi.”
Diêu Hi trả chiến mâu lại cho Lục Trần, nói: “Sau này ngươi cũng có thể dùng rồi.”
“Đa tạ sư phụ.” Lục Trần vội vàng cảm kích nói.
Dừng một chút, Lục Trần hình như nhớ tới chuyện gì đó, nói: “Sư phụ, ta phát hiện một con mèo đen kỳ quái ở dưới lòng đất của Ma Long vực, rõ ràng mới là Siêu Phàm cảnh, lại có thể vận dụng công kích. Ngươi xem giúp ta một chút đâu là chủng loại mèo đen gì?”
Lục Trần dịch chuyển vài cái, thả một con mèo đen cao khoảng một thước ra, còn có một con chuột màu bạc.
Tứ chi mèo đen tráng kiện, bộ lông màu đen, tứ chi khỏe mạnh, ánh mắt hung dữ, còn con chuột thì toàn thân phát ra ánh sáng bạc, bộ lông giống như tơ lua màu bạc.
mèo đen là phát hiện ở thành Hắc Hổ, lúc đó còn đánh lén bản thân, phát động công kích đánh lén Nguyên Thần, nhưng mà cuối cùng lại bị hắn trấn áp. Lục Trần cảm thấy rất không bình thường nên đã đặt ở trong Thất Tinh giới.
Còn con chuột màu bạc là Thổ Ngân thử, yêu thú chuyên dùng để tìm bảo vật, lỗ mũi đã thông linh, có thể ngửi được nơi sâu trong lòng đất mấy cây số, cùng với khí tức trong phạm vị trăm dặm. Khướu giác của mũi sẽ tăng cường theo sự trưởng thành của cảnh giới. Con Thổ Ngân thử này cũng là ở khoảng tu vi Ngưng Khí cảnh.
Thông thường Thổ Ngân thử lên cấp vô cùng khó khăn.
Hai con yêu thú vừa được tự do, lập tức nghĩ đến chuyện chạy trốn, suy cho cùng bọn chúng đều có ý thức, sẽ không thần phục làm thủ hạ của Lục Trần.
Nhưng mà hai con yêu thú bỗng nhiên cảm giác được một luồng khí tức cái thế đang lưu lại trong không khí, bộ lông của mèo đen và Thổ Ngân thử đều dựng lên.
Trong con mắt của mèo đen mang theo nỗi sợ nồng đậm, có chút nhân tính hóa, giống như nhận ra Diêu Hi vậy.
Thổ Ngân thử cực kỳ nhạy cảm đối với khí tức hùng mạnh, hai móng ôm lấy đầu, run cầm cập.
“Tiểu tử ngốc, đây không phải là mèo đen. Đây là một con hổ đen, bên trong có một tia hồi phục nguyên thần Thánh Vương.” Diêu Hi nhìn chằm chằm mèo đen, vừa nhìn đã biết được lai lịch của nó, nhẹ nhàng cười nói.
“Nguyên thần của Thánh Vương.”
Lục Trần ngẩn ngơ cả người. Hắn tuyệt đối không ngờ tới con mèo đen này lại có nguyên thần của Thánh Vương trong đó, là một con hổ đen.
Nếu như Lam Nhan của Băng Tuyết cung điện cũng đã sống lại, vậy thì chàng trai chiến đấu với hắn cũng rất có khả năng đã sống lại.
Nói không chừng chính là nguyên thần của chàng trai kia.
“Giữ lại trước, sau này hữu dụng đối với ngươi.” Diêu Hi nhẹ giọng nói.
Lục Trần gật đầu, bắt nhốt bọn chúng vào trong nhẫn không gian lần nữa.
“Sư phụ, vậy ta đi tu luyện đây, tranh thủ đột phá Nguyên Thần cảnh.” Lục Trần nhìn Diêu Hi nói.
“Đi đi.” Khóe miệng Diêu Hi xuất hiện một nụ cười, đôi mắt đẹp nhìn Lục Trần rời khỏi.
Lục Trần tùy tiện tìm một nơi yên lặng bắt đầu tu luyện, chuẩn bị cô đọng nguyên thần, đột phá Nguyên Thần cảnh.
Thật ra thì cô đọng nguyên thần đối với Lục Trần mà nói cũng không khó khăn, đại khái tiềm tu thời gian nửa tháng thì có thể cô đọng nguyên thần rồi.
Sau khi đột phá Nguyên Thần cảnh, Lục Trần cũng không cần dùng mắt để nhìn nữa, thần niệm tương đương với đôi mắt thứ hai của hắn.
“Xem trước một chút.”
Lục Trần tâm niệm vừa động, phân ra một luồng nguyên thần, vươn ra ngoại giới. Trong phút chốc, cảnh tượng của ngoại giới, các loài vật còn sống toàn bộ đều hiện lên trong đầu của hắn.
Hắn nhìn thấy mặt hồ dưới vách núi có hai con cá đang bơi qua bơi lại. Trên một cây tùng cổ giữa sườn núi, hai con linh hầu một trước một sau đang làm chuyện không thể mô tả được. Ở một nơi trong khe đá, một con rắn với màu sắc rực rỡ dùng thân thể quấn lấy một con chuột. Sau khi con chuột mất mạng thì nó bắt đầu từ từ cắn nuốt.
Thần niệm của Lục Trần tiếp tục lan ra, nhìn thấy rất nhiều nữ đệ tử ở trên quảng trường, có người đang luyện kiếm, có người đang giao lưu tâm đắc tu luyện.
Tiếp theo, thần niệm của Lục Trần lại đi về hướng xa hơn nữa.
Sau một hồi, hắn mới thu hồi thần niệm.
“Cảm giác đột phá Nguyên Thần cảnh thật tuyệt.” Lục Trần mừng rỡ nói.
“Không đúng, ngươi là thứ đồ chơi gì, sao lại ở trong đầu của ta, có phải muốn đoạt xác không?” Lúc Lục Trần nhìn vào bên trong thức hải, đột nhiên phát hiện trong thức hải có một con rồng hình dáng Nguyên Thần, không thuộc về nguyên thần của chính mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận