Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1284: Cơn thịnh nộ của Phong Bách

“Biết rõ Phong Hàng là con của ta còn không kiêng kỵ, xem ra kẻ địch lần này Hàng nhi trêu chọc rất mạnh.” Phong Bách thành chủ lẩm bẩm, trong ánh mắt toát ra lãnh ý cực kỳ đáng sợ: “Mặc kệ như thế nào, giết Hàng nhi của ta, chuyện này sẽ không xong đâu.”
Phong Bách thành chủ cũng là một người cảnh giác, dám giết Hàng nhi tối thiểu là cùng cấp bậc với hắn, thậm chí còn mạnh hơn hắn cho nên mới không sợ hãi.
Phong Bách lập tức lấy ra một miếng thủy tinh truyền tin liên hệ với một nhân vật nào đó, đợi liên lạc được thì lập tức cung kính nói: “Lưu tiền bối, ta gặp phải một kẻ địch, cần ngươi giúp đỡ ra tay một lần.”
“Không thành vấn đề, lúc trước ngươi cứu ta một mạng, ta đã hứa với ngươi thì sẽ giúp ngươi hoàn thành.” Đối diện truyền đến một âm thanh hùng hậu.
“Đa tạ Lưu tiền bối!” Phong Bách thành chủ lập tức cảm kích nói.
“Giết Hàng nhi của ta, mặc kệ ngươi là ai, ta đều muốn ngươi chết!” Phong Bách thành chủ đặt thủy tinh truyền tin xuống, hai quyền nắm chặt, trong mắt toát ra hận ý rất sâu.
...
Thành Hà Khê.
Lục Trần bọn họ đi theo Tông Tuấn đến một phủ đệ, hình dáng cũng chỉ khoảng ba bốn mẫu.
Tông gia tốt xấu gì cũng là gia tộc Thánh cảnh, không thể nào nghèo túng được.
Dọc theo đường đi, Tông Tuấn rất vui vẻ, bởi vì Yến Tử Hiên đã đến chỗ hắn.
Giữa đường gặp mấy nô bộc, Tông Tuấn nhìn về phía bọn họ dặn dò nói: “Các ngươi hãy đến phòng bếp chuẩn bị thức ăn đưa đến viện của ta, ta muốn chiêu đãi Tử Hiên ca ca với bạn của hắn.”
“Vâng, tiểu thiếu gia!”
Yến Tử Hiên hỏi: “Đúng rồi, tỷ tỷ Tông Tiểu Dung đâu?”
Tông Tuấn vội vàng nói: “Dưỡng thương ở trên giường, đều là bị Phong Hàng đánh.”
Tông Tuấn nghĩ đến Phong Hàng đánh tỷ tỷ, trong mắt toát ra hận ý.
“Đi, đi xem tỷ tỷ của ngươi!” Yến Tử Hiên nói.
Bọn họ lập tức đi đến phòng của Tông Tiểu Dung dưới sự dẫn đường của Tông Tuấn, lúc này có một nữ tử suy yếu nằm trên giường bệnh, thoạt nhìn hơn ba mươi tuổi, sắc mặt vô cùng tái nhợt.
Nữ tử này tuy tái nhợt không có huyết sắc nhưng nhìn đường nét cũng là một mỹ nữ hiếm thấy.
“Tiểu Tuấn!” Nữ tử trên giường nhìn thấy Tông Tuấn, nhẹ nhàng gọi một tiếng.
“Tỷ tỷ!”
Tông Tuấn chạy tới, nắm chặt tay tỷ tỷ, vui vẻ nói: “Tỷ tỷ, ngươi xem ai đến thăm chúng ta đi, là Tử Hiên ca ca.”
“Yến công tử!” Tông Tiểu Dung lộ ra nụ cười tái nhợt về phía Yến Tử Hiên.
“Tiểu, Tiểu Dung, xin, xin chào!” Yến Tử Hiên luôn bình thường đột nhiên trở nên lắp bắp.
Bên cạnh, Lục Trần nhìn Yến Tử Hiên đôi chút, lại nhìn Tông Tiểu Dung, trong lòng thầm lẩm bẩm, tên nhãi Yến Tử Hiên này còn lắp bắp được, không phải là thích Tông Tiểu Dung trước mắt đó chứ.
“Sư đệ, đừng ngây ra nữa, đan dược chữa thương đâu, mau lấy ra một viên.” Yến Tử Hiên thấy Lục Trần đang ở trạng thái tự do, tức giận nói.
Lục Trần không nói gì, lấy ra một viên đan dược cửu phẩm, Yến Tử Hiên cầm qua cho Tông Tiểu Dung ăn vào.
Hiệu quả của đan dược cửu phẩm rất nhanh, chỉ chốc lát sau, trên mặt Tông Tiểu Dung đã xuất hiện một tia huyết sắc, bắt đầu hồi phục lại.
“Đa tạ vị công tử này!” Tông Tiểu Dung đứng lên, mở miệng cảm ơn Lục Trần.
“Không cần khách khí!” Lục Trần xua tay.
Một lúc sau, đoàn người đi vào trong sân, hạ nhân đã sớm chuẩn bị đồ ăn.
Tông Tiểu Dung vốn nghĩ đại ca sẽ quay về cùng với bọn họ nhưng lại không phát hiện đại ca Tông Hiền, không khỏi nhìn về phía Yến Tử Hiên, hỏi: “Yến công tử, đại ca ta đâu?”
Yến Tử Hiên không trả lời, ngược lại nhìn nàng hỏi: “Tiểu Dung, bá phụ bá mẫu đâu?”
Sắc mặt Tông Tiểu Dung lập tức tối sầm lại, âm thanh sa sút nói: “Phụ mẫu bọn họ đã qua đời rồi, qua đời vào năm mươi năm trước, ta đã đến Kiếm Đế cung một chuyến để thông báo cho đại ca, đáng tiếc ngay cả đại ca cũng không gặp được.”
“Cái gì, bá phụ bá mẫu cũng mất rồi!” âm điệu của Yến Tử Hiên lập tức kéo cao lên rất nhiều.
“Cũng…”
Nghe thấy trong lời nói của Yến Tử Hiên mang theo chữ “cũng”, tỷ đệ Tông Tuấn nhìn nhau, đều cảm nhận được dự cảm không lành trong mắt nhau.
Lẽ nào đại ca bọn họ xảy ra chuyện rồi sao?
Sắc mặt Tông Tiểu Dung thoáng cái trở nên trắng bệch, giọng điệu mang theo run rẩy không thể ức chế: “Yến, Yến công tử, đại, đại ca ta…”
“Tử Hiên ca ca, đại ca ta…” Sắc mặt của Tông Tuấn bên cạnh cũng thoáng cái trắng bệch, hốc mắt đỏ bừng.
Tỷ đệ bọn họ không còn là trẻ con, vừa nhìn biểu cảm của Yến Tử Hiên thì trong lòng đã đoán được bảy tám phần.
Trong lúc nhất thời, không khí ở đây trở nên nặng nề, hốc mắt hai tỷ đệ đỏ lên nhìn chằm chằm Yến Tử Hiên, trong lòng bọn họ đã xuất hiện kết quả tồi tệ nhất.
Yến Tử Hiên nhìn thấy biểu cảm của hai tỷ đệ, trong lòng cũng không vui vẻ gì.
Lẽ nào còn giấu hai tỷ đệ họ? Lừa gạt nói Tông Hiền sư huynh bọn họ đang bế quan tu luyện sao.
Nhưng có thể giấu được bao lâu chứ?
Tông Hiền sư huynh là người thân của hai tỷ đệ nên có quyền được biết.
“Sư huynh, nói cho bọn họ biết sự thật đi.” Lục Trần nhìn thoáng qua Yến Tử Hiên, truyền âm nói.
Tuy rằng giấu hai tỷ đệ có thể lừa gạt một thời gian, nhưng không thể lừa gạt cả đời, chi bằng nói trắng ra.
“Tông Hiền sư huynh hắn.... mất rồi.” Yến Tử Hiên nhìn hai người họ chậm rãi nói, sau khi nói xong thì trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
Sắc mặt Tông Tiểu Dung lập tức trắng bệch, cơ thể loạng choạng, cũng may Yến Tử Hiên kịp thời ra tay đỡ lấy đối phương.
“Không, sao đại ca ta có thể chết?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận