Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 722: Bại lộ thân phận (2)

“Ơ, Lục Trần đã đến một ngàn cây số dưới đất rồi.” Lúc này, ánh mắt một Thánh cảnh lóe lên.
Bọn họ có thể thấy Lục Trần không ngừng lặn xuống, trên người bị một tầng chất lỏng màu đen bao quanh, lặn xuống với tốc độ cực nhanh.
“Chẳng lẽ Lục Trần phát hiện linh hỏa dưới đất.” Ánh mắt một Thánh cảnh bên cạnh lộ ra vẻ kinh dị.
Dưới đất Hoả Diễm cốc là linh hỏa, hơn nữa còn là một tộc đàn linh hỏa, chỉ có điều linh hỏa ẩn nấp bên trong nham thạch dưới lòng đất, dung hợp thành một thể với nham thạch, cực kỳ khó tìm kiếm.
Bởi vì mấy ngàn năm trước, Huyền vực có vô số cấp bậc Đan Thánh chen lấn đến tìm kiếm linh hỏa của Hoả Diễm cốc.
Chẳng qua linh hỏa ẩn núp ở trong nham thạch, không để lộ khí tức, cho dù là Thánh vương cũng không phát hiện được.
Cho đến khi Hoả Diễm cốc bọn họ phát triển, không có người nhắc tới chuyện của linh hỏa.
Nhưng bọn họ hiểu được, sâu trong lòng đất có linh hỏa, hơn nữa không chỉ có một đóa, ngay cả bọn họ cũng không có cách nào tìm kiếm.
Nhưng lại bị Lục Trần phát hiện, muốn lấy linh hỏa.
Cho nên bọn họ đứng nguyên tại chỗ, thần niệm xâm lấn dưới đất, tìm kiếm tung tích của Lục Trần.
Cùng lúc đó, Lục Trần đã lặn xuống hơn một ngàn cây số, có độc địa thuật có thể chui xuống tầng dung nham thật nhanh, không ngừng lặn xuống, trong đó đi qua mấy tầng ngăn cách dung nham.
Cứ như vậy lặn xuống không ngừng, cuối cùng Lục Trần đi tới một hồ dung nham sâu trong lòng đất.
Lục Trần đứng ở bên trên dung nham nóng chảy, quan sát hồ dung nham này.
Nhiệt độ nơi này cực cao, ít cũng có mấy ngàn độ, có thể thấy dung nham nóng chảy không ngừng sôi trào, bốc lên khí nóng khổng lồ.
Lục Trần mở rộng thần niệm ra, chuẩn bị tìm kiếm có bao nhiêu dung nham, thần niệm vô tận kéo dài, phát hiện nơi chưa biết, lại còn là một dung nham.
Mặt Lục Trần lộ vẻ kinh dị, phải biết rằng thần niệm của hắn bây giờ, có thể dò được khoảng cách vài chục vạn, nhưng bây giờ lại không cách nào bao phủ hồ dung nham dưới đất này, hoặc là nói dùng đại dương dung nham để hình dung cũng không quá mức.
Chỉ trời mới biết phạm vi đại dương dung nham dưới đất này rộng lớn cỡ nào? Có lẽ còn lớn hơn so với một hoàng triều, hoặc lớn hơn so với hai hoàng triều.
Ở nơi này, Lục Trần ngửi thấy một chút khí tức bất thường, ngoài bản thân dung nham cực nóng, còn có quy tắc hỏa diễm đậm đặc, hạt hỏa diễm không chịu nổi chật chội ở trong nham thạch.
“Chẳng lẽ nơi này có linh hỏa, bị Diệt Thế Hắc Diễm cảm nhận được.” Ánh mắt Lục Trần lóe lên, dễ dàng đoán được đáp án.
Bởi vì thần hỏa quá hiếm có, không thể nào là thần hỏa, mà thức ăn thần hỏa thích ăn nhất chính là linh hỏa, vậy bên trong hồ dung nham này rất có thể sản sinh linh hỏa, cho nên mới dẫn tới tình huống khác thường của Diệt Thế Hắc Diễm.
Cuối cùng, thân thể Lục Trần bao trùm một tầng ngọn lửa màu đen, nhảy vào trong dung nham.
Tiến vào trong đại dương dung nham, Diệt Thế Hắc Diễm hoàn toàn hưng phấn, bắt đầu hấp thu ngọn lửa xung quanh, đồng thời dây dưa thân thể của hắn di chuyển xuống dưới, rất có tính mục đích, cho dù tồn tại mạnh như cấp bậc Thánh vương, cũng không phát hiện được linh hỏa ẩn nấp, nhưng mà Diệt Thế Hắc Diễm cấp bậc thần hỏa lại có thể phát hiện sự tồn tại của linh hỏa.
Lục Trần mở mắt ở trong dung nham, hoàn toàn là một thế giới màu máu.
Cũng không biết lặn xuống bao lâu rồi, trong thế giới màu máu phía trước của Lục Trần, thấy được ngọn lửa màu lam không bình thường.
Một luồng ngọn lửa màu lam quái dị đang chập chờn trong nham thạch.
“Linh hỏa à?” Lục Trần như có điều suy nghĩ.
Khi hắn nghĩ đến chuyện này, thần hỏa trong cơ thể càng thêm cuống cuồng, nhanh chóng kéo hắn ra khỏi hướng ngọn lửa màu lam mà đi, ngọn lửa màu lam cũng như nhận ra nguy hiểm, ánh sáng màu xanh chợt lóe lại biến mất không thấy.
“Quả nhiên là linh hỏa!” Lục Trần thấy một màn như vậy liền buột miệng thốt lên.
Linh hỏa cũng sinh ra ngọn lửa linh trí, có một chút linh trí có thể cảm nhận được uy hiếp của thiên nhiên.
Chỉ có điều chút linh trí này không có thần hỏa mạnh mà thôi.
Sau này thần hỏa lớn lên, linh trí có thể không khác với nhân loại, lại càng có thể sinh ra hỏa linh, có thể lên tiếng nói chuyện, hóa thành hình người.
“Đuổi theo!”
Lần này không cần dùng thần hỏa khống chế thân thể của hắn đi về phía trước, Lục Trần chủ động đuổi theo, một ngọn lửa màu lam cũng đi theo phía trước đi tìm.
Phía trước, ngọn lửa màu lam hóa thành hình dáng một con rắn nhỏ, chuyển động nhanh chóng, tốc độ lại càng lúc càng nhanh, Lục Trần cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn một đoạn đuôi.
Đúng lúc này, ngọn lửa màu đen ở mặt ngoài thân thể của hắn lại phân ra một luồng giống như trước hóa thành hình dáng một con rắn nhanh chóng đuổi theo.
Cứ như vậy một đuổi một chạy, đuổi theo vài canh giờ, khi Lục Trần dựa vào cảm ứng tâm linh đối với Diệt Thế Hắc Diễm, đi tới địa điểm, nhìn thấy một nhóm lửa màu đen đường kính dài ít nhất đến trăm mét, bao vây ngọn lửa màu lam, ngọn lửa màu đen giống như vô số xúc tu dài ra, cắm vào bên trong ngọn lửa màu lam, hấp thu sức mạnh của linh hỏa.
Lục Trần đứng im tại chỗ nhìn, thời gian đại khái nửa nén hương, ngọn lửa màu lam liền biến mất không thấy, Diệt Thế Hắc Diễm có chút chưa thỏa mãn, không ngừng thu nhỏ lại, cuối cùng tiến vào trong cơ thể của hắn, dung hợp với ngọn lửa khác thành một thể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận