Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1189: Đã đủ khiêm tốn

Hai mắt Lục Trần như điện tập trung vào Long Nhân đang đánh giết tới đây, hắn nâng bàn tay lên bao trùm về phía trước, lôi quang trong lòng bàn tay lóe lên, từng luồng lôi hồ vọt ra.
Bàn tay Lục Trần va chạm với móng vuốt sắc bén của Long Nhân, móng vuốt sắc bén vẫn chưa đâm thủng bàn tay, lòng bàn tay lại ngưng tụ lực lượng lôi điện truyền vào thân thể Long Nhân qua móng vuốt sắc bén, khiến cho Long Nhân cảm nhận được điện giật mãnh liệt, cả người tê dại, trên vảy lân màu xanh bao trùm quanh thân còn có điện mang bắn ra.
Cơ thể Long Nhân bị Lục Trần đánh lùi mấy mét, đôi mắt yêu dị thu hồi khinh thường, hơi híp lại.
Tuy mới giao thủ một lần nhưng Long Nhân hiểu được thanh niên trước mắt tuyệt đối không phải là hạng người tầm thường, là người nổi bật trong đám người ở đây.
“Có chút môn đạo, thân thể rất mạnh!”
“Đối kháng cùng cảnh giới, Long Nhân Vương tộc Thiên Yêu cuối cùng cũng rơi vào thế hạ phong rồi!”
Người xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này, hơi kinh ngạc, Lục Trần là người đầu tiên đẩy lùi Long Nhân khi đấu cùng cảnh giới, cường giả Hỏa Hành cung và Thủy Hành cung ra tay trước đó đều cao hơn Long Nhân một tiểu cảnh giới, nhưng bọn họ không công kích gần người mà thi triển thuật pháp công kích đánh chết Long Nhân từ xa.
Lục Trần hoàn toàn là giao thủ gần Long Nhân, chiếm thế thượng phong, móng vuốt sắc bén có thể dễ dàng xé rách da thịt của Long Nhân lại không có ưu thế với Lục Trần.
Long Nhân nhìn chằm chằm Lục Trần, mở miệng nói: “Cho dù thân thể ngươi rất mạnh, ta cũng phải xé nát ngươi.”
Long Nhân nói xong, bóng dáng đột nhiên biến mất, cuồng phong nổi lên tại chỗ, lúc xông đến, vảy lân màu xanh quanh thân Long Nhân nổi lên ánh sáng xanh, khí tức tăng vọt mấy phần, lúc huy động móng vuốt sắc bén, năm luồng sáng xanh ngưng tụ trên móng vuốt giống như kiếm quang màu xanh.
Lục Trần nâng bàn tay lên, bao phủ tầng sáng lôi điện, tay không nghiền nát năm luồng kiếm quang màu xanh, đột nhiên một luồng kình phong đập vào mặt, tiếng xé không gào thét, Long Nhân thấy một kích không thành, công kích lại đến, một chiếc đuôi lớn màu xanh dài khoảng một trượng mang theo lực lượng kình phong hung hăng quét ngang bên hông Lục Trần.
Đuôi của Long Nhân cũng phủ đầy vảy lân rậm rạp chằng chịt, thoạt nhìn giống như một cây roi mềm màu xanh, lúc đong đưa, thế lớn lực nặng, lực lượng chấn động kéo dài dường như có thể quét bằng một ngọn núi.
Đừng thấy Long Nhân chỉ là Thánh Quân viên mãn, nhưng lực lượng một đuôi đủ để chặn ngang cường giả Thánh Vương.
Mọi người cảm nhận được lực lượng chấn động mà đuôi rồng đong đưa bộc phát, đều đổ mồ hôi thay cho Lục Trần.
Lục Trần không tránh né mà vươn hai tay bắt lấy đuôi của Long Nhân, mặc dù trong nháy mắt tiếp xúc lập tức cảm nhận được luồng lực lượng mãnh liệt như thủy triều, nhưng lực lượng này không có uy hiếp thực chất với hắn, hắn vững vàng nắm đuôi rồng to lớn trong tay.
“Điều này…”
Người xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này, lộ ra biểu cảm không thể tưởng tượng nổi.
Lực lượng của đuôi lớn vừa nãy Long Nhân đung đưa chỉ sợ cường giả Thánh Vương cũng không dám đón lấy, nhưng Lục Trần lại dùng tay đỡ lấy.
Lực lượng thân thể của đối phương còn mạnh hơn so với tưởng tượng của bọn họ.
Sau đó, một cảnh tượng giật mình hơn đã xuất hiện, chỉ thấy người nào đó bắt lấy đuôi của Long Nhân, vận chuyển mãnh liệt, khiếp sợ đến mặt đất đầy cằm.
“Cối xay gió cót két, phong cảnh nơi này thật đẹp, trời đẹp đất đẹp, còn có một đám bạn nhỏ vui vẻ!” Có người trong đám người kìm lòng không được mà ngâm nga.
Mọi người: “...”
Dưới sân, ánh mắt Kim Dương nhìn bóng dáng Lục Trần, mỉm cười nói: “Yến huynh, thân thể của Kiếm Tam sư đệ ngươi rất mạnh.”
“Bình thường bình thường!” Yến Tử Hiên trả lời qua loa.
Kim Dương cạn lời, rõ ràng đối phương xuất thân từ Kiếm Đế cung, theo lý không phải nên thi triển kiếm chiêu đối phó với Long Nhân sao, vậy mà lại vật lộn gần Long Nhân, quả là cổ quái.
Xung quanh còn có rất nhiều đại nhân vật, ví dụ như phó cung chủ Hỏa Hành cung, nhân vật cao tầng tứ cung cùng với người nắm giữ của thế lực cấp Đế, hơn phân nửa là Thiên Tôn, ánh mắt của toàn bộ đều hướng về phía Lục Trần.
Hành động này của Lục Trần có thể nói là đã kiếm đủ ánh mắt.
“Hắn là ai, điều tra cho ta!” Ở một góc khiêm tốn trong đám người, ánh mắt Vương tử điện hạ của tộc Long Nhân nhìn chằm chằm Lục Trần.
Nhân tộc có tiềm lực như vậy tốt nhất là bóp chết trong nôi, nếu không sau này trưởng thành, ít nhất cũng là một Đế giả, có uy hiếp đối với Thiên Yêu giới.
“Vâng, Vương tử điện hạ!” Có người cúi đầu nói ở bên cạnh.
Trên đài tỷ võ, Lục Trần bộc phát thần uy, luân chuyển đuôi của Long Nhân, nện xuống mặt đất bịch bịch, mặt đất có hơn hai mươi hố sâu, đây là sản phẩm của cái đầu cứng rắn Long Nhân va chạm kịch liệt với mặt đất tạo thành.
Long Nhân Thánh Quân viên mãn này bị Lục Trần quăng đến đầu óc choáng váng, vảy lân màu xanh trên trán lộ ra rất nhiều, dính máu tươi, lộ ra huyết nhục nhìn thấy mà giật mình.
“Bạo lực quá đi!”
Dưới sân, vô số người nhìn thấy cảnh tượng này đều lau mồ hôi lạnh trên trán.
“Mẹ nó…”
Đầu của Long Nhân va chạm với mặt đất hơn hai mươi lần, đầu vô cùng đau nhức, mí mắt nặng nề, trong lòng vừa tức vừa giận.
nhân loại này quả thực không phải con người, còn bạo lực hơn cả Thiên Yêu bọn họ, hắn bị ném đến điên đảo, quả thực muốn chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận