Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 684: Cái Lăng Tử tức muốn thổ huyết

Đôi mắt xinh đẹp của Cái Lăng Tử nhìn chằm chằm Lục Trần, khóe miệng nở nụ cười nhạt, truyền âm nói: “Là ta nói đó, thế nào?”
Cái Lăng Tử đứng đắn, thản nhiên thừa nhận, không hề cố làm ra vẻ.
Lục Trần đen mặt, nói: “Ngươi đang đùa với lửa.”
Lục Trần chưa bao giờ nghĩ là nàng chăm ngòi thổi lửa, khiến cho hắn mang phải cái danh hiệu thô tục kia.
Khuôn mặt xinh đẹp của Cái Lăng Tử tràn đầy ý cười, khiến cho mọi người xung quanh nhìn đến ngây người.
Cái Lăng Tử dù là khí chất hay dung mạo đều có thể nói là tuyệt đỉnh. Hơn nữa, còn có thiên tư hơn người, leo qua sáu mươi đỉnh núi, không chừng có thể lĩnh ngộ được tuyệt đại Thánh thế yêu nghiệt.
Bọn Quý Nhiên, Tử Hằng và Hàn Thiên đều nhận ra Cái Lăng Tử, nàng bước ra từ trong bí cảnh, có nguồn gốc từ Thượng Giới Thiên.
Đối phương thuộc một bộ tộc vô cùng khủng bố, tộc Ma Bất Tử.
Thiên phú đương nhiên không có gì để bàn, leo qua sáu mươi đỉnh núi cũng hợp tình hợp lý.
“Cái tiểu thư, lại gặp nhau rồi.” u Dương Ngọc Thường tiến lên một bước, đi đến trước mặt Cái Lăng Tử, khẽ cười nói.
u Dương Ngọc Thường cũng từ lịch luyện mà biết Cái Lăng Tử, trong lịch luyện kết làm hảo hữu, giữa hai người không có bí mật gì.
Đệ nhất mỹ nữ của gia tộc u Dương, u Dương Ngọc Thường cùng nữ nhân áo tím này đứng cạnh nhau, mỗi người một vẻ, trái lại mang đến cho người ta cảm giác cảnh đẹp ý vui.
Vừa thưởng thức, trong đầu Lục Trần vừa nghĩ về dòng họ Cái, nhưng mà, hắn không có ấn tượng gì cả.
Cái Lăng Tử khẽ gật đầu với u Dương Ngọc Thường.
“Vị tiểu thư này thật xinh đẹp.” Lục này, Lục Trần tiến lên một bước, làm ra vẻ mặt si mê nhìn Cái Lăng Tử.
Hành động của Lục Trần khiến những người xung quanh chú ý đến.
Một số người nhận ra Lục Trần, đấy không phải là thằng ị bậy sao, cũng là yêu nghiệt đỉnh cấp.
Nhưng mà trải qua chuyện lần trước, năm mươi bốn người bị ném xuống nhà xí, bị giam vài ngày nên một số người hoài nghi rằng, thằng ị bậy đang trả thù bọn họ.
Bởi vì năm mươi bốn người kia hoàn toàn không có chung một kẻ thù, thế nhưng họ có cùng làm một chuyện, đó là trước mặt mọi người bàn tán về thằng ị bậy.
Trước đó, ở trước mặt mọi người thằng ị bậy đã cảnh cáo bọn họ là không được gọi hắn là “thằng ị bậy”, phải gọi là lão đại Huyền vực, nhưng mà không ai thèm để tâm đến.
Sau đó liền xảy ra “Thảm án” kia.
Vì vậy, bọn họ nghĩ rằng, chuyện đó là do thằng ị bậy làm, cơ mà không có chứng cứ gì.
Từ chuyện đó, không còn ai dám ở sau lưng hắn gọi ba chữ “thằng ị bậy” nữa.
Cái Lăng Tử nghe thấy lời khen của Lục Trần, hơi sững người, nàng vốn cho rằng Lục Trần sẽ động thủ.
Vì dựa theo hiểu biết của nàng về Lục Trần, hắn thích trực tiếp động thủ. Vừa đúng lúc sau khi nàng ra ngoài, chiến lực tăng vọt, không đến mức phải sợ Lục Trần, thậm chí còn có hơi kích động muốn nhìn xem mình và Lục Trần chênh lệch như thế nào.
Không ngờ tới, Lục Trần vậy mà lại tán dương nàng.
“Quá khen.” Cái Lăng Tử mỉm cười, không lộ răng, vui vẻ chấp nhận lời khen của Lục Trần.
“Tiểu thư dung mạo động lòng người, khiến bọn ta hâm mộ không thôi, không biết tiểu thư có thể…” Lục Trần nói tới đây thì ngừng một chút: “Ị cùng ta được không.”
Mọi người xung quanh nghe lão đại Huyền vực nói như vậy, còn nghĩ là lão đại Huyền vực vừa gặp đã yêu mỹ nữ áo tím, muốn thử theo đuổi một phen, dù sao thì yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu.
Nữ tử áo tím này khí chất xuất chúng, tuyệt đại mỹ nữ thiên phú tuyệt đỉnh, chỉ có người cấp Thiên Kiêu mới có tư cách theo đuổi. Hiện tại lão đại Huyền vực phải như Mai Tiêu, leo qua 69 đỉnh núi mới có đủ tư cách theo đuổi nữ nhân trước mặt.
Phụt!
Tuy nhiên, câu nói phía sau của Huyền vực lão đạo khiến bọn họ muốn thổ huyết. Sau đó, thần sắc vô cùng quái dị.
Có rảnh… đi ị cùng?
Có phải bọn họ nghe nhầm rồi không?
Hay đây là cách theo đuổi nữ nhân đặc biệt của lão đại Huyền vực?
Một số người như bị thiên lôi đánh trúng, lung lay sắp ngã.
Khóe miệng Cái Lăng Tử vốn đang mang nụ cười nhạt, khi nghe thấy câu nói kia của Lục Trần khuôn mặt lập tức cứng ngắc, trên trán xẹt qua hai vạch đen.
Nội tâm Cái Lăng Tử muốn thổ huyết. Lục Trần tên khốn này không có chút phong độ nào.
Lúc còn trong bí cảnh, nàng được rất nhiều người theo đuổi, tất cả đều là hậu duệ của Thánh giả, thậm chí còn có mấy hậu duệ của Thánh Vương trong Tài Quyết ma điện cũng theo đuổi nàng.
Những người theo đuổi nàng đều đối với nàng nho nhã, lễ độ, hành vi đứng đắn, tao nhã, luôn lo sợ sẽ khiến nàng phản cảm.
Nhưng vị trước mặt này thì… mời nàng có rảnh không đi ị cùng?
Chỉ cần là một nam tử bình thường thì sao có thể nói ra những lời như thế này.
Thế nhưng khi Cái Lăng Tử nghĩ đến những hành động của Lục Trần kết hợp với những sự tích của hắn ở Thanh vực, chẳng hạn như tự xưng mình là đệ nhất soái ca Thánh vực, dịch dung thành một người khác không biết xấu hổ tán thưởng bản tôn. Thế nên, đối phương có thể nói ra những lời vô liêm sĩ như vậy, cũng hợp tình hợp lý.
E rằng tìm trong cả mười vực thậm chí là cả Cửu Thiên ở trên cũng không tìm được người thứ hai có da mặt dày như tường thành giống Lục Trần.
Cả đám Quý Nhiên, Tử Hằng, u Dương Cuồng, Đường Thiên Vũ cũng ngơ ngay tại chỗ, quả thật không thể tin vào những gì mà mình vừa nghe được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận