Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 578: Bắt quả tang tại trận

Vốn dĩ Bạch Trạch cũng không tin lời Kiếm Tam công tử, dù sao hắn chỉ nghe nói chứ không có bằng chứng, nhưng giờ nhân chứng vật chứng đầy đủ, bắt quả tang tại trận.
Xem ra Kim Anh Tuấn đúng là chủ mưu rồi.
Kim Anh Tuấn biết rằng cho dù mình nói gì thì ba thanh niên Hổ tộc trước mặt cũng sẽ không tin nhưng hắn vẫn giải thích: "Bất luận các ngươi có tin hay không thì đây thật sự chỉ là hiểu lầm thôi. Ta nói thật với các ngươi vậy, ban nãy có người đặt rượu Hổ Liệt vào tay ta, chắc chắn là...."
Song Kim Anh Tuấn còn chưa dứt lời, Khổng Soái đã nói: "Sư huynh, không phải ngươi bảo rượu Hổ Liệt tìm được trong di tích sao."
Ba người Bạch Trạch nghe vậy ánh mắt vô cùng lạnh lẽo, từng tia hàn quang lưu động.
Rõ ràng là Kim Anh Tuấn nhờ Lục Trần ủ rượu Hổ Liệt, vậy mà giờ hắn lại nói với họ rằng ban nãy có người đưa cho mình xong lại giải thích với sư đệ đồng môn kiểu khác.
Đúng là miệng lưỡi dối trá.
Bạch Trạch giơ tay lên, khí lưu khủng bố quấn quanh bàn tay hắn tựa từng lưỡi đao phong vô cùng sắc bén xoay tròn.
Sau đó hắn tung chưởng theo chiều ngang, sóng khí mạnh như nước lũ hướng thẳng về phía Kim Anh Tuấn.
Toàn thân Kim Anh Tuấn tỏa sáng, linh lực tuôn trào rồi cũng tung chưởng.
Uỳnh!
Hai chưởng vừa va chạm lập tức tạo thành sức phá hoại kinh khủng. Lực xung kích phá hủy mọi thứ xung quanh, chiếc bàn gỗ bên cạnh Kim Anh Tuấn còn nổ uỳnh một cái, vụn gỗ bay tán loạn.
Hai chai rượu cũng vỡ nát, rượu vương đầy đất.
Kim Anh Tuấn nhìn chằm chằm Bạch Trạch, ánh mắt có vẻ kiêng kỵ. Vậy mà thực lực người này lại chẳng kém gì hắn, chắc hẳn là người có địa vị phi phàm trong Hổ tộc.
"Ngươi có dám ra ngoài đánh một trận không?" Bạch Trạch nhìn về phía Kim Anh Tuấn nói.
Dù sao chỗ này cũng không phải địa bàn của họ lại có rất nhiều cường giả, Bạch Trạch cũng không dám lớn lối quá, nhỡ một Thánh cảnh không nói lý giết chết hắn thì sao.
"Có gì không dám?" Kim Anh Tuấn ngạo nghễ nói.
Thân là đại sư huynh Phong Lôi các, hiển nhiên hắn phải có ngạo khí, không thể hèn nhát được.
Nhưng trong lòng hắn đã hỏi thăm hết một lượt mười tám đời tổ tông của Lục Trần rồi.
Bạch Trạch nhảy ra từ cửa sổ rồi bay lên không trung. Hắn chẳng hề giữ lại chút gì, từng luồng khí lưu mạnh mẽ xung quanh lưu động rồi hóa thành một con bạch hổ khổng lồ quấn quanh thân thể hắn.
Một tiếng rống to khiếp người chấn động tâm linh thấp thoáng truyền đến.
Kim Anh Tuấn cũng bay lên không trung. Toàn thân hắn tỏa ra kim sắc rực rỡ như được phủ thêm một lớp mạ vàng. Cả người trông hết sức thần thánh, chẳng khác gì thiên thần hạ phàm.
Hai cường giả vượt xa cấp Thánh Tử giằng co trên không trung, khí tức đáng sợ khuếch tán ra càn quét chung quanh.
Lập tức kinh động đến đám người xung quanh. Cả đám thi nhau ngẩng đầu nhìn hai người đứng giữa không trung.
Dường như trận đấu có thể nổ ra bất cứ lúc nào.
"Đánh nhau rồi, xem ra mưu kế của Lục Trần thành công rồi." Tử Hằng cũng ở trong đám người. Thấy Kim Anh Tuấn đối đầu với Bạch Trạch trên không trung, hắn thì thào lẩm bẩm.
Nói xong hắn liền xoay người rời đi.
Trên trời cao, Bạch Trạch và Kim Anh Tuấn đối mặt, hai người đều là những nhân vật phong lưu có thiên phú xuất sắc, khí chất vượt trội, khí thế khủng bố bộc phát ra quét sạch không gian, có thể nghe thấy tiếng gió gào thét, hoặc tiếng sóng lớn va chạm, phát ra tiếng nổ động trời.
Hai người dùng khí thế giao chiến, khí thế khủng bố va chạm với nhau, phát ra âm thanh rít rít chói tai.
Trận chiến này, thu hút sự chú ý của vô số người.
Bạch Trạch thấy khí thế không làm gì Kim Anh Tuấn được, ánh mắt vô cùng sắc bén, từng luồng sức mạnh đáng sợ tỏa ra, áp bách không gian, áp bách Kim Anh Tuấn đối diện như ngọn núi lớn.
Hào quang xung quanh Kim Anh Tuấn tăng vọt, khí thế đạt đến cường thịnh nhất, ánh sáng màu vàng lan tỏa ra, tăng thêm phạm vi, muốn áp chế ngược lại Bạch Trạch.
“Lấy Thánh cốt Hổ tộc tiền bối của ta ủ rượu, tội không thể tha, ta phải lấy mạng của ngươi hiến tế hồn của tiền bối Hổ tộc.” Cặp mắt sắc bén của Bạch Trạch lạnh lùng nhìn Kim Anh Tuấn nói, sau khi nói xong, sát khí cuồn cuộn, tạo ra chấn động, khiến đám người đang quan sát trận chiến phía dưới hãi hùng khiếp vía, vẻ mặt hoảng sợ, không khỏi lui ra sau hơn trăm mét.
Những người đang đứng xem này, hầu hết đều là Nguyên Thần cảnh, hoặc là dưới Nguyên Thần cảnh, đối với bọn họ mà nói, hoàn toàn không thể chịu nổi khí tức của nhân vật thiên kiêu trên cấp Thánh Tử này.
“Chỉ dựa vaog ngươi mà cũng muốn giết ta, ngươi xứng sao?” Kim Anh Tuấn cũng lạnh lùng nói.
Lúc này, hắn đã chẳng thèm giải thích nữa, nếu Hổ tộc cho rằng Hổ Liệt Tửu là do hắn ủ ra, cho dù hắn lãng phí hết nước bọt, đối phương cũng sẽ không tin.
Hổ tộc chính là ngang ngược như thế, sinh ra đã vậy.
Bầu trời trên tửu lâu, hai thanh niên Hổ tộc cấp Thánh Tử đi theo Bạch Trạch đến đây, ánh mắt lạnh lùng nhìn Kim Anh Tuấn, có dấu hiệu sẽ ra tay bất cứ lúc nào.
Hổ tộc bọn họ cũng không tôn thờ chuyện chiến đấu một mình, mà thích vây công, bọn họ chỉ theo đuổi kết quả, không theo đổi quá trình.
“Các ngươi tốt nhất đừng hành động thiếu suy nghĩ.” Khổng Soái cảm nhận được khí tức của hai người, mở miệng nói một câu.
Một thanh niên Hổ tộc nhìn Khổng Soái, nói: “Ta cảm nhận được khí tức Yêu tộc trên người người, ngươi đến từ Yêu tộc Khổng Tước, Hổ tộc ta có giao tình với Yêu tộc Khổng Tước, ngươi chắc chắn muốn giúp Nhân tộc sao.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận