Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1542: Hai vị Thánh Đế

Ngay cả nam tử bị xích sắt xuyên qua vai cũng kinh ngạc nhìn cảnh tượng này, trong mắt hiện lên vẻ kỳ lạ.
Lục Trần bước tới, chém vào sợi xích sắt khiến tia lửa bắn tung toé, răng rắc răng rắc, xích sắt được cắt đứt ngay lập tức giải thoát cho nam tử đó. Hắn dùng sức hoạt động gân cốt một chút, mấy tấm trận kì bị bật ra khỏi cơ thế, đây là một loại trận kỳ phong ấn chuyên dùng để phong ấn đan điền.
Vết thương trên vai nam tử đang khép lại với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, ngoại trừ khí tức hơi suy yếu ra đã có thể chiến đấu trở lại.
"Cho ngươi."
Lục Trần lấy một nắm linh dược lớn dùng để khôi phục linh khí đưa cho đối phương.
Tiếp tục quay đi cứu người thứ hai, người thứ ba.
Lục Trần đã cứu tổng cộng năm Đại Đế, bốn Yêu tộc và một Nhân tộc.
Chẳng mấy chốc, Lục Trần đã đi tới hai phòng giam trong góc. Đứng chăm chú trước mặt hai căn phòng, Lục Trần cảm thấy bị áp bách bởi một luồng sức mạnh hùng hậu, cấm chế này mạnh hơn nhiều so với những cấm chế của những phòng Đại Đế phía xa.
Lục Trần thấy người bên trong là một nam tử trung niên tóc tai bù xù bị tám sợi xích sắc xuyên qua cơ thể khoá chặt lấy hắn.
Hơi thở của nam tử trung niên có chút yếu ớt, hắn cúi đầu không nhúc nhích như thể không phát hiện ra động tĩnh bên ngoài.
"thống lĩnh."
Đám chiến sĩ Long Huyết xúm lại đây, đỏ mắt nhìn chằm chằm nam tử trung niên bên trong, sau đó nhìn về phía Lục Trần nói: "Xin các hạ hãy cứu thống lĩnh, toàn bộ thành viên quân đoàn Long Huyết vô cùng cảm kích."
"Ta tới đây chính là vì cứu hắn." Lục Trần đáp lại, sau đó giơ Lục Thần kiếm lên như vung rìu, chém vào cấm chế một cách điên cuồng. Cấm chế này mạnh hơn nhiều so với những cấm chế trước đó, Lục Trần phải mất thời gian một chén trà mới làm nó phát nổ.
Sau khi cấm chế bị phá vỡ, Dương Tinh Văn đang cúi đầu không nói một lời như đã chết rồi mới bị thu hút bởi tiếng ồn, hắn ngẩng đầu lên, dùng đôi mắt trống rỗng xuyên qua mái tóc dày nhìn nhóm chiến sĩ Long Huyết đang đứng ngoài cửa.
Ánh mắt Dương Tinh Văn có chút mơ màng, chẳng lẽ vì hắn sắp chết nên mới sinh ra ảo giác.
"thống lĩnh."
"thống lĩnh, ngươi chịu khổ rồi."
Nhóm chiến sĩ Long Huyết nhìn Dương Tinh Văn rồi hưng phấn reo lên, nếu không phải đối phương bị xích sắt xuyên thủng, bọn họ đã xông tới từ lâu rồi.
Lục Trần bước tới, rắc rắc rắc, chém đứt xích sắt, hắn phải tốn rất nhiều công sức mới chém đứt được xích sắt. Đám chiến sĩ Long Huyết xung quanh lập tức lao tới đỡ Dương Tinh Văn, Lục Trần cũng đưa một nắm đan dược khôi phục linh lực cho đối phương khôi phục linh khí.
Bởi vì đối phương bị giam cầm ở đây, bị cắt đứt linh khí, hoàn toàn dựa vào nền tảng thâm hậu nên mới kiên trì tới bây giờ, linh khí trong cơ thể gần như đã tiêu tán hết.
"Đa ta tiểu hữu."
Dương Tinh Văn cũng không khách khí nuốt luôn đan dược và nhanh chóng khôi phục.
Cùng với tu vi được khôi phục nhanh chóng, linh lực trong cơ thể Dương Tinh Văn cũng bùng nổ dữ dội như sấm sét đánh ra, một luồng uy áp mạnh mẽ toát ra từ cơ thể hắn, chỉ trong nháy mắt đã áp đảo mấy trăm người xung quanh hắn.
Khí huyết trong cơ thể Dương Tinh Văn chấn động, ánh mắt nghiêm nghị mang theo sự ngạo nghễ, nhất cử nhất động đều toát ra khí tràng kinh người.
"Tiểu hữu, Dương Tinh Văn không biết lấy gì để báo đáp đại ân của ngươi." Ánh mắt Dương Tinh Văn trên người mang theo sự cảm kích sâu sắc, sau đó nói: "Nếu chúng ta đã được cứu, vậy mau rời đi thôi."
"Tiền bối đừng vội." Lục Trần cười nói, sau đó quay đầu nhìn về phía gian phòng đối diện, nơi đó đang giam cầm một nam tử mặc y bào xám tro bị đối xử giống như Dương Tinh Văn, tám sợi xích xuyên thủng khoá chặt thân thể hắn, Lục Trần híp mắt hỏi: "Hắn cũng là một Thánh Đế."
"Hạng Kế Bắc." Dương Tinh Văn nhìn theo hướng của Lục Trần và giải thích.
“Hắn có lai lịch thế nào?” Lục Trần có chút tò mò hỏi.
Dương Tinh Văn giải thích một chút: “Lai lịch của hắn khá là lớn, hắn là một trong những đệ tử hạch tâm của hoàng tộc Huyết Kỳ Lân.”
“À, hoàng tộc Huyết Kỳ Lân.” Lục Trần khẽ ồ lên một tiếng.
Lục Trần nghĩ, trong cơ thể của Ninh Hồng có một nửa huyết mạch của Huyết Kỳ Lân, điều đó chứng minh là Ninh Thiên Quân cưới nữ tử tộc Huyết Kỳ Lân và sinh ra Ninh Hồng. Chiếu theo đó, tộc Huyết Kỳ Lân có mối quan hệ thông gia với Ninh Thiên Quân, nhưng sao hắn lại cầm tù người của tộc Huyết Kỳ Lân ở đây.
“Chẳng phải Ninh Thiên Quân cưới nữ tử tộc Huyết Kỳ Lân ư?” Lục Trần hỏi sự khó hiểu trong lòng ra.
Dương Tinh Văn lập tức cười ha hả, nói: “Ngươi cũng biết chuyện này à. Nhưng mà đó đúng là chẳng phải chuyện bí mật gì, ngươi có biết cũng không có gì là lạ.”
Lục Trần sờ mũi, quả thật hắn không biết khúc chiết trong chuyện này.
“Hai người Hạng Kế Bắc và Lăng Hoài Nhu là một đôi kim đồng ngọc nữ của hoàng tộc Huyết Kỳ Lân, đồng thời cũng là đệ tử hạch tâm của tộc. Sau khi Ninh Thiên Quân đến tộc Huyết Kỳ Lân làm khách một đoạn thời gian thì không biết sao trong tộc Huyết Kỳ Lân lại quyết định giả Lăng Hoài Nhu cho Ninh Thiên Quân.”
“Hạng Kế Bắc rất yêu Lăng Hoài Nhu, quyết định khi nào trở thành thánh đế thì sẽ cưới nàng.”
“Nhưng sau khi lịch luyện về, biết được nữ tử mà mình yêu đã gả cho Ninh Thiên Quân, Hạng Kế Bắc lập tức choáng váng. Hắn cho rằng tộc nhân không nhất thiết vì lôi kéo một Thiên Đế ngoại lai mà gả đi nữ tử trong tộc. Hơn nữa ai nấy trong tộc đều biết Lăng Hoài Nhu chính là nữ tử hắn thích.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận