Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1841: Chủ trì công đạo (2)

Tên râu quai nón này chính là thủ lĩnh bên yếu thế cấp Đại Đế.
“Ngươi biết ta.” Lục Trần lạnh nhạt nhìn về phía đối phương.
Về phần kẻ xâm lăng Thánh Đế kia, ánh mắt cũng rơi lên người Lục Trần, không cảm nhận được khí tức, tu vi của Lục Trần và Liễu Mục, có phần nhíu mày.
Đều là Thánh Đế lại không cảm nhận được khí tức, hơn nữa cho hắn hơi thở vô cùng nguy hiểm, như vậy hai thanh niên này, ít nhất đều là cấp Thánh Đế đỉnh phong.
Còn cái tên Lục Trần này, làm sao quen thuộc như vậy!
Bỗng nhiên, đôi mắt cường giả Thánh Đế này nhẹ nhàng co lại, nghĩ tới một nhân vật như sấm bên tai, sau đó, toàn thân lại bắt đầu run rẩy.
“Tiền bối, ban đầu ta và ngươi cùng nhau tham gia giới chiến.” Nam tử râu quai nón nhìn thấy Lục Trần dừng lại, vẻ mặt kích động nói: “Nơi đây là Ly Hỏa cung.”
Lục Trần kinh ngạc, nhìn cục diện xung quanh rực rỡ mới hẳn lên, dù sao cảm giác có chút quen thuộc, từng, hắn và Tứ sư phụ cùng tới Ly Hỏa cung.
Lục Trần nhìn về phía râu quai nón, thản nhiên hỏi: “Ngươi muốn ta chủ trì công bằng gì?”
Giọng điệu râu quai nón kích động nói: “Lục Trần tiền bối, năm đó Ly Hỏa cung ta tham gia giới chiến, ngay cả cung chủ cũng chết, mấy ngàn người Ly Hỏa cung, ngoài ta ra, tất cả đều đổ máu ở chiến trường, hôm nay lại có thế lực mới xuất hiện, muốn xâm chiếm sơn môn Ly Hỏa cung ta, mong rằng Lục Trần tiền bối chủ trì công bằng.”
Lục Trần nghe thấy lời nói của râu quai nón thì trầm tư tại chỗ.
Nói thật, phép tắc giới tu hành tàn khốc, hắn vốn không nên quan tâm, nhưng Ly Hỏa cung đúng là thế lực khá thảm trong giới chiến.
Vốn dĩ không chết nhiều người như vậy, một nhóm người trở lại tông môn, tu dưỡng chữa thương, chỉ có một Thiên Tôn đi theo lượng quân lớn lên đường, đi tới Thiên Yêu giới tổng vệ sinh.
Ai có thể ngờ một con Hư Không Thử cấp bậc cự đầu chạy đến Sơn Hải giới đại khai sát giới, tàn sát toàn bộ nhân viên trở về trị thương của Ly Hỏa cung, chỉ còn lại một Thiên Tôn sống bên ngoài.
Năm đó, Thiên Tôn kia cũng chính là râu quai nón trước mặt bây giờ.
“Năm đó, vì Sơn Hải giới, Ly Hỏa cung bỏ ra một cái giá lớn thảm thương, ngày hôm nay Yêu giới không có uy hiếp, nhưng nếu bị kẻ đến sau bắt nạt, mong rằng Lục Trần tiền bối không để cho ta đợi giới chiến đến thất vọng đau khổ.” Tên râu quai nón than thở khóc lóc nói.
Lục Trần nhìn về phía Liễu Mục, nói: “Sư huynh, ngươi cảm thấy thế nào?”
Liễu Mục trầm ngâm chốc lát, hắn nói: “Chuyện nơi đây, chẳng qua là một góc nhỏ trong Sơn Hải giới mà thôi, trong mắt của ta, thế lực tham chiến vì Sơn Hải giới năm đó đều là người có công, nếu như hôm nay chúng ta không quan tâm, sẽ khiến người còn sống sau giới chiến thất vọng đau khổ, sau này Sơn Hải giới gặp ngoại địch xâm lấn, sẽ đoàn kết một lòng sao?”
“Đúng vậy.” Lục Trần thở dài một hơi, sau đó nhìn về phía cường giả Thánh Đế kia, hắn nói: “Sở dĩ ngươi có thể thuận lợi ra đời, thuận lợi thăng cấp Thánh Đế, đó là bởi vì không có uy hiếp của Thiên Yêu, vì sao không có uy hiếp của Thiên Yêu, ngươi phải cảm ơn vô số người Ly Hỏa cung chết trận, nói ngươi cũng phải nói tới đây, dẫn thuộc hạ của ngươi rời đi.”
Sắc mặt cường giả Thánh Đế Kia thay đổi liên tục, cuối cùng hít sâu một hơi, nhìn Lục Trần nói: “Ta biết rồi.”
Nói xong cũng không quay đầu mà rời đi.
“Đa tạ Lục Trần tiền bối chủ trì công bằng.” Nam tử râu quai nón kia cúi sâu người bái về phía Lục Trần, phía sau vô số người tu hành, mắt cũng lộ ra vẻ cảm kích nhìn Lục Trần.
“Không cần cảm tạ.” Lục Trần khoát tay.
Lục Trần và Liễu Mục rời khỏi nơi này rất nhanh, dọc đường đi, hai người cũng không nói gì, không khí hơi nặng nề.
Sau một lúc, Lục Trần lên tiếng, phá vỡ yên tĩnh: “Sư huynh, sau khi ngươi trở về thông báo thiên hạ, thế lực mới ra đời không được vì tài nguyên có chủ mà mạnh mẽ đoạt lấy tài nguyên của thế lực tham gia giới chiến năm đó, về phần tài nguyên vô chủ, di tích vân vân, thì dùng bản lĩnh tranh đoạt, chúng ta cũng chỉ có thể giúp tới đây.”
“Ừ.” Liễu Mục gật đầu.
Lục Trần và Liễu Mục đi dạo một vòng, sau đó tách nhau.
Lục Trần đến thành Thần Hoàng.
Mặc dù tranh đấu giữa hai giới kết thúc, nhưng Giới thành các loại của thành Thần Hoàng lại bảo lưu, năm sư phụ của mình sẽ sống ở thành Thần Hoàng.
“Sư huynh!”
Mới vừa đến gần thành Thần Hoàng, một bóng dáng tươi đẹp xuất hiện, đôi mắt đẹp mừng rỡ nhìn Lục Trần.
“Sư muội!” Lục Trần thấy bóng hình xinh đẹp xuất hiện trước mắt, mắt lộ ra vẻ dịu dàng, tiến lên một bước, ôm nữ tử vào trong ngực.
Khoảng cách lần trước nhìn thấy Liễu Khuynh Thành đã là ngàn năm trước, bởi vì mỗi lần Lục Trần bế quan cách mấy trăm năm, ngàn năm cũng sẽ đi ra ngoài một thời gian ngắn, sau đó tiếp tục bế quan.
Thế nên thời gian gặp sư muội vô cùng ngắn ngủi, cho nên Lục Trần cũng cảm thấy thua thiệt cho sư muội.
Hai người lẳng lặng ôm một lúc, sau đó tiến vào thành Thần Hoàng.
Sau khi tiến vào thành Thần Hoàng, Lục Trần đi gặp ba sư phụ, Tô Nghênh Hạ, Diêu Hi, Kha Dĩ Nhu, bởi vì ba người cũng không phải dựa vào bản nguyên thế giới thăng cấp Tạo Giới cảnh.
Rất nhanh, Lục Trần hiểu rõ chỗ thiếu sót của mình.
Tạo Giới cảnh, cần lấy nhiều đại đạo xây dựng thế giới bên trong, số lượng đại đạo chưa đầy thì không xây dựng thành công.
Ví dụ như Mai Ôn Luân nắm giữ hơn một ngàn ba trăm đạo mới xây dựng thành công.
Bạn cần đăng nhập để bình luận