Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1057: Lại thấy thiếu nữ váy lụa màu

Tiêu Dao thoải mái nói, “Dù sao hắn cũng nói cho ta biết như vậy, nghe nói dung mạo thiếu nữ kia như thần tiên, khí chất cao quý lạnh lùng, giống như thiên nữ, mặc quần áo màu sắc rực rỡ, tên đó nhịn không được mà bắt chuyện, kết quả còn chưa nói được gì đã bị đối phương ra tay, sau đó chưa tới mười chiêu đã bị thương nặng.”
“Quần áo màu sắc rực rỡ.” Cảnh Tử Mặc nghe được từ mấu chốt, lập tức rộ ra vẻ mặt giật mình, quay đầu nhìn về phía Lục Trần.
Lục Trần cũng quay đầu nhìn về phía Cảnh Tử Mặc, hai người nhìn nhau.
Đối với thiếu nữ váy màu, hai người rất ấn tượng. Một khoảng thời gian trước ở Thánh thành, đã xuất hiện một thiếu nữ váy màu, chiến đấu với Mục Trường Thanh, một trong tam kiệt Thánh thành. Dưới sự công kích của nữ tử kia, Mục Trường Thanh chỉ kiên trì được một lát đã thổ huyết bại trận.
Tiêu Dao nói đến nữ tử quần áo sắc màu, hai người lập tức liên tưởng đến thiếu nữ váy màu kia.
Cảnh Tử Mặc sờ cằm, nói: “Lục huynh, ngươi cảm thấy có thể là nàng không, lúc trước thấy nàng dễ dàng trấn áp Mục Trường Thanh, ta đã cảm thấy không thích hợp.”
“Có lẽ vậy.” Lục Trần nghe thì gật đầu, không biết bây giờ hắn đã thăng cấp Thánh Quân sơ kỳ, còn chênh lệch bao nhiêu với thiếu nữ váy màu kia.
Cảnh Tử Mặc gãi đầu, kỳ quái nói: “Lai lịch của thiếu nữ kia rất thần bí, không phải người của Trung Châu vực, chẳng lẽ là của các vực khác, mẹ nó, người của các vực khác ta cũng đã tiếp xúc không ít, nhưng chưa từng thấy qua ai biến thái như vậy.”
Cuộc đối thoại của hai người khiến Tiêu Dao không hiểu ra soa, mê mang chen vào một câu: “Các ngươi nói cái gì vậy, chẳng lẽ đã gặp qua người đả thương Liễu Vô Song rồi à?”
Cảnh Tử Mặc nhìn hắn, nói: “Đúng, đoạn thời gian trước ở Thánh thành thoáng thấy qua, đối phương chiến đấu với Mục Trường Thanh, hơn nửa còn chưa đến mười chiêu thì Mục Trường Thanh đã bị trấn áp.”
Tiêu Dao lộ ra vẻ mặt giật mình, Mục Trường Thanh là tam kiệt Thánh thành, cùng một nhóm người với bọn họ, đứng đầu lĩnh vực Thánh Quân, Thánh Vương không xuất hiện, không phân cao thấp, thiếu nữ này lại không cần đến mười chiêu đã trấn áp được Mục Trường Thanh, trong lòng Tiêu Dao thoáng nổi lên một trận gợn sóng.
“Bỏ đi, không nói đến thiếu nữ thần bí này nữa.” Cảnh Tử Mặc nói: “Hôm nay chúng ta cẩn phải có được Thất Thải nguyên thạch.”
Tiêu Dao nói: “Hoàng triều Thương Minh, Thú Hoàng tông, Càn Khôn giáo và các nhân vật chưởng giáo khác đều đến nơi này, Thất Thải nguyên thạch bị những thế lực lớn này theo dõi, chúng ta sẽ không mù quáng tham gia vào, chờ sau khi bọn họ phân chia xong Thất Thải nguyên thạch thì chúng ta có thể tiến hành từng bước một.”
“Trước tiên xem tình hình đã.” Lục Trần thản nhiên nói, cũng lựa chọn yên lặng quan sát diễn biến.
Sau đó ba người cùng chờ đợi, xem người của Thánh điện Thiên Võ đối phó với cuộc khủng hoảng này như thế nào, có thể nổ ra đại chiến Thánh Vương hay không.
Một đêm nọ, thần tháp màu vàng thiêng liêng tái hiện, tỏa ra ánh vàng rực rỡ trong màn đêm, mang theo sức mạnh như bầu trời rơi xuống, một đòn mạnh mẽ giáng vào kết giới của Thánh điện Thiên Võ, một tiếng nổ dữ dội vang trời, kinh thiên động địa, ngay lập tức đánh thức toàn bộ thành trì đang ngủ.
Vô số người mở mắt ra, nhìn về phía đêm tối xa xăm, có một thần tháp cao tới trăm trượng, thần tháp vàng rực, lưu động ánh sáng chói mắt, ngay khi cách xa cũng làm cho họ sợ hãi.
Rầm!
Thần tháp ẩn chứa thần uy vô tận, tạo lên từng đợt sóng vàng, hư không giống như đang vặn vẹo.
Vào thời khắc quan trọng, một vòng tròn khổng lồ bay ra khỏi Thánh điện Thiên Võ, lớn vô cùng, giống như bánh răng quay với tốc độ cao, truyền ra tiếng ù ù, thần tháp đột nhiên nổ tung dữ dội.
Hai Thánh khí hàng đầu va chạm, chói tai vô cùng, ánh lửa bắn tung tóe, vô số người cảm thấy nguyên thần bị tác động mạnh, cho dù bịt tai vào cũng không có hiệu quả, tai trực tiếp chảy máu.
Ầm!
Một đám cô vân màu vàng nổi lên trong màn đêm, trông khá đẹp mắt, nhưng lại ẩn chứa uy năng kinh khủng, đủ để xé rách bất kỳ cường giả nào dưới Thánh Vương đại thành.
Hai Thánh khí mạnh mẽ cực đỉnh va chạm sinh ra dao động hủy diệt, trực tiếp làm cho tòa nhà phía dưới nổ tung, hóa thành một đống phế tích.
Khách điếm của Lục Trần cũng bị một luồng sóng xung kích mạnh mẽ quét qua, lúc đảo qua, khách điếm lắc lư mãnh liệt, cũng may có cấm chế cường đại, lại cách xa nên không đến mức sụp đổ.
Nếu như khách điếm ở gần phạm vi của Thánh điện Thiên Võ thì cho dù có cấm chế chỉ sợ cũng sẽ bị phá hủy.
Sau cú va chạm, thần tháp nhanh chóng thu hẹp, bay về phía xa, ánh sáng mờ đi, biến mất.
“Rốt cuộc là người nào, lăn ra đây cho ta.” Thù Nguyên điện chủ Thánh điện Thiên Võ bay ra từ bên trong cung điện, đứng vút trên trời cao, tóc dài tung bay, toàn thân tản ra khí tức đáng sợ, một đôi mắt màu vàng tràn đầy tức giận vô tận.
Không có bằng chứng người trong bóng tối ra tay, lợi dụng công kích của Thánh khí, sau khi Thánh khí phi đi, không cảm giác được bất kỳ khí tức gì.
Thù Nguyên hết sức tức giận, đây là lần thứ hai rồi.
“Một ngày nào đó ta sẽ tìm được ngươi.” Trong mắt Thù Nguyên cháy lên lửa giận hừng hực, thân hình chợt lóe rồi rời đi.
Trong thời gian nửa tháng tiếp theo lại xảy ra hai lần tập kích, cũng một thần tháp màu vàng xuất hiện, công kích kết giới của Thánh điện Thiên Võ, hơn nữa kết giới của Thánh điện Thiên Võ năm lần bảy lượt bị công phạt dưới Thánh khí đứng đầu, không biết bao nhiêu trận kỳ bể nát, trận pháp của Thánh điện Thiên Võ chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận