Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 149: Làm thế nào cũng không dỗ được

Cho dù không tu luyện bí pháp tâm hồn, thần niệm mạnh mẽ của Nhân Hoàng cũng có thể dễ dàng nghiền nát linh hồn của hắn.
Một khi không cẩn thận sẽ có nguy cơ ngã xuống, đây vốn không phải là nói giỡn.
Nhưng đội hình bên mình cũng rất mạnh mẽ.
Võ Vương, Vương giả tuyệt đỉnh số một.
Kiếm Vương, Vương giả tuyệt đỉnh số một, cộng thêm lĩnh ngộ kiếm ý cấp Vương.
Lâm Thành, Vương cảnh viên mãn số một, am hiểu công kích linh hồn, cũng được xem như là Vương giả tuyệt đỉnh.
Chỉ cần Tề Hoàng bước vào trong trận pháp thì sẽ bị trận pháp đánh chết hoặc là trọng thương, thực lực giảm xuống, vậy thì ba Vương giả tuyệt đỉnh đó sẽ ra tay, có hy vọng đánh chết Tề Hoàng, nếu như như vậy vẫn không được, Lục Trần còn chuẩn bị hai tay, nếu như đều dùng hết chuẩn bị hai tay vẫn không được thì hắn cũng bó tay.
Chỉ có thể chết ở nơi này.
Lục Trần hỏi: “Cảnh giới của Tề Hoàng là Nhân Hoàng viên mãn à.”
“Vẫn chưa.” Võ Vương mở miệng nói: “Là Nhân Hoàng trung kỳ hoặc là hậu kỳ.”
Dù sao Tề Hoàng cũng là Hoàng đế duy nhất của Đại Tề, trên cơ bản chưa từng ra tay, trừ khi có Hoàng giả từ bên ngoài đến uy hiếp đến địa vị của hắn, bộc phát ra hoàng chiến khiếp người.
Võ Vương ẩn núp bên cạnh Tề Hoàng mấy chục năm chỉ có thể mơ hồ cảm ứng được cảnh giới của Tề Hoàng là trung kỳ hoặc hậu kỳ của cấp bậc Nhân Hoàng.
“Chưa thì tốt!” Lục Trần gật đầu.
Hiện tại hắn không lo lắng nữa, chỉ cần không phải là Nhân Hoàng đỉnh cấp thì sẽ không có cách phá giải trận pháp cấp bảy.
“Được rồi, ta bố trí hai tầng trận pháp trước, tặng Tề Hoàng một phần quà gặp mặt.” Lục Trần mở miệng nói.
Thành Tề Hoàng cách Lục quốc xa mấy chục vạn dặm, cho dù là ngồi Truyền tống trận cũng phải năm sáu ngày, cho nên không lo lắng Tề Hoàng lập tức hàng lâm.
Lục Trần bố trí một Ngự Lôi trận cấp bảy trong phạm vi vương cung, sau khi bố trí xong trận pháp thì bay đến phía dưới.
Đám người Kiếm Thu Dịch, Kim Mông, Lâm Thành muốn mở mang kiến thức của Ngự Lôi trận cấp bảy, đây chính là đại trận giết Nhân Hoàng, muốn xem xem uy lực đại trận, Lục Trần cũng không giấu diếm, trực tiếp khống chế ngọc phù.
Trận pháp khởi động, toàn bộ cờ trận sáng lên, đường vân đan xen hình thành kết giới trong suốt, sau khi kết giới khép lại, phạm vi khoảng một trăm mét, mây gió trong kết giới biến hóa, lôi đình nhỏ hiện lên, hội tụ lại với nhau.
Biến thành hơn mười lôi đình lớn hơn cánh tay của người trưởng thành, lôi đình va chạm, đan xen vào nhau, hóa thành một lôi võng, hình thành một mảnh ánh sáng xanh bao phủ, phát ra uy thế rất nồng đậm, khiến cho mấy Vương cảnh bên cạnh sợ hãi.
Uy lực lôi đình cấp bậc này vượt xa Vương giả tuyệt đỉnh, đây là lôi đình hủy diệt nhằm vào cấp bậc Nhân Hoàng.
Lục Trần nói: “Quá hao phí linh thạch, ta đang khống chế ngọc phù thả trăm vạn linh thạch, dùng một lần thì sắp hết.”
Mấy người bên cạnh cắn lưỡi: “Một lần công kích hao trăm vạn linh thạch, quả thật có chút dọa người.”
Nhưng mấy trăm vạn linh thạch có thể giết chết một Nhân Hoàng là một khoản mua bán rất có lợi, giết chết Nhân Hoàng tương đương với bắt được toàn bộ Đại Tề, cương vực Đại Tề vô tận, có vô số tài nguyên trong lãnh thổ vô tận, mà nhiều nhất chính là linh mạch.
Có thể không ngừng sản xuất linh thạch.
Điểm thứ hai chính là nộp thuế, chỉ cần là thế lực bên trong Đại Tề, dù là gia tộc cầm đầu, tông môn cầm đầu, hoặc là các đại vương quốc đều cần nộp linh thạch, đan dược, cùng với các loại luyện khí, khoáng thạch chế tạo áo giáp, kim loại hiếm…
Mấy ngày sau, cách rất xa, một luồng uy áp khiếp người tỏa ra từ đằng xa, khắp cả thiên địa đều đang run rẩy, đây là luồng uy áp vô thượng đặc biệt hùng hậu, loáng thoáng lộ ra khí tức tôn quý, không bao lâu, trên bầu trời vương cung Lục quốc xuất hiện một nhóm người.
Người cầm đầu có dáng người cao to, khí vũ hiên ngang, một thân trường bào tử sắc, tóc trên đầu được buộc cao, khảm một vương miện tử kim, hai mắt của hắn lạnh lẽo giống như hai luồng điện quang có thể xuyên thủng tất cả, trên người lộ ra khí tức kinh khủng, có uy phong vạn vương khó địch.
Tề Hoàng, một tồn tại cấp bậc Nhân Hoàng, bởi vì bị một Nhân Vương trong lãnh địa mình thống lĩnh hết lần này đến lần khác khiêu khích mà nổi giận đùng đùng, ngự giá đích thân đến, hôm nay, hắn muốn đích thân ra tay chém hết tất cả kẻ phản đồ.
Phía sau Tề Hoàng là một nhóm chín người, những người này đều là chí cường giả, dáng người khôi ngô, đôi mắt tràn ngập ý chí khắc nghiệt, khí tức khiếp người, liếc nhìn lại, đều là tồn tại Vương cảnh viên mãn.
Tề Hoàng đến đã dẫn đến địa chấn, hoàng uy tràn ngập toàn bộ lãnh thổ Lục quốc, vô số người không chịu nổi luồng uy áo khủng bố này, quỳ rạp trên mặt đất, khẽ run rẩy.
Lục quốc rất lớn, lãnh thổ trong phạm vi mười vạn dặm do vô số núi sông, bình nguyên núi cao, vùng đất lạnh giá tạo thành.
Dân chúng lãnh thổ hơn trăm triệu do vô số tiểu gia tộc, tiểu tông môn tạo thành, nhưng cùng giây phút này, bọn họ lại cảm nhận được một luồng khí tức khủng bố.
Luồng khí tức này vô cùng bàng bạc, giống như thần minh giáng thế.
Cơ thể của bọn họ run rẩy không kiểm soát được, linh hồn cũng đang run rẩy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận