Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 275: Khắp nơi đều là linh hoả (2)

“Chết tiệt, đến thì cũng đã đến rồi, lẽ nào ta lại chùn bước, chùn bước không phải là tính cách của ta.” Kim Anh Tuấn nghiến răng, nói xong thì lao người nhảy xuống dưới.
Cuối cùng, Kim Anh Tuấn vẫn quyết định xuống dưới tìm cơ hội.
...
Một nơi nào đó ở Ma Long vực.
Đỉnh núi trước mặt bị ngọn lửa màu đen bao phủ, ngọn lửa nhuốm màu đen kịt, chập chờn giống như ma trơi, nhiệt độ tỏa ra tương đối kinh khủng, cho dù cách vài trăm mét vẫn có hơi nóng tỏa ra trong không khí.
Lục Trần đứng cách đỉnh núi vài trăm mét, cúi nhìn đỉnh núi bị ngọn lửa màu đen vây quanh, ánh mắt đờ đẫn.
Đây đã là ngọn linh hoả thứ ba mà hắn nhìn thấy sau khi vượt hàng nghìn dặm.
Ngoài ngọn linh hoả ở sơn cốc lúc ban đầu, dọc đường hắn còn bắt gặp một cái hồ, cái hồ có đường kính khoảng mười dặm, bên trên được bao phủ bởi một tầng lửa màu đen kỳ lạ.
Giờ đây, ngọn núi được bao phủ bởi một tầng lửa màu đen trước mặt chính là linh hoả thứ ba mà Lục Trần phát hiện ra.
Lục Trần nhìn thấy linh hỏa này, đầu óc hơi choáng váng.
Trong lãnh thổ thập vực rộng lớn, không dễ bắt gặp thần hỏa, hàng vạn năm thậm chí hàng chục vạn năm cũng không chắc sẽ xuất hiện, đừng nói cái khác, ngay cả linh hoả cũng cực kỳ hiếm thấy, mức độ quý giá của nó hiếm gặp như cường giả Thánh cảnh tầng thứ ba trong thập vực gộp lại.
Nhưng sau khi đến Ma Long vực, đây đã là ngọn linh hoả thứ ba mà hắn nhìn thấy.
Từ lúc nào linh hỏa đã biến thành rau cải trắng, xuất hiện thành đống như vậy.
Hơn nữa ba ngọn linh hỏa đều có màu đen, lẽ nào đây là một gia tộc linh hoả?
Lửa to sinh ra lửa nhỏ.
Trong đầu Lục Trần không thể không xuất hiện ý nghĩ lạ lùng đến vậy.
Nhưng mà, hắn nhanh chóng lắc đầu, gạt bỏ những suy nghĩ viển vông trong đầu sang một bên, linh hoả là do trời đất tự nhiên sinh ra, không thể sinh sôi nảy nở được.
Vì vậy, dưới đáy Ma Long vực có ba ngọn linh hoả, vô cùng kỳ lạ và có chút cảm giác không chân thật.
“Chuyện lạ năm nào cũng có, năm nay đặc biệt nhiều.” Lục Trần lẩm bẩm.
Lục Trần tiếp tục bay về phía trước, sau khi bay được khoảng năm trăm dặm, lại tìm thấy một ngọn linh hỏa màu đen khác, nhưng đây vẫn chưa phải là kết thúc, trên chặng đường bay tiếp theo, Lục Trần tiếp tục tìm thấy những ngọn linh hoả màu đen khác.
Mười hai ngọn, tính cả những ngọn hắn nhìn thấy trước đó, Lục Trần đã phát hiện ra tổng cộng mười hai ngọn linh hỏa.
Lục Trần cảm thấy chính mình điên rồi, hoặc là hai mắt đã xuất hiện ảo giác.
Tại sao lại có hơn mười ngọn linh hỏa dưới đáy Ma Long vực, đây là một cơ hội tuyệt vời, nếu lan truyền ra bên ngoài, không biết sẽ gây ra chấn động lớn như thế nào.
Khi nhìn thấy ngọn linh hỏa thứ mười ba, Lục Trần từ kinh ngạc lúc ban đầu đến bây giờ đã bình tĩnh tiếp nhận.
Trước đó đã tìm thấy mười hai ngọn linh hoả, nhìn thấy ngọn thứ mười ba thì có gì lấy làm lạ đâu.
Xa xa, một nhóm cường giả bay tới, đứng sừng sững phía trên không trung nơi ngọn lửa màu đen, nhìn xuống ngọn lửa màu đen đang hoành hành bên dưới.
Có bảy tám người, người dẫn đầu anh dũng bất phàm, trên người mặc một bộ áo giáp màu đen, bên trên còn có những tia lửa đang chuyển động, đứng ở nơi đó khiến cho người ta cảm giác ngột ngạt đến đáng sợ.
“Ai đó, qua đây, ta có chuyện muốn hỏi ngươi.” Có người phía sau thanh niên anh dũng bất phàm chỉ vào Lục Trần với vẻ mặt kiêu ngạo, mang theo dáng vẻ chỉ tay năm ngón.
“Ngươi đang gọi ta.”
Lục Trần chỉ chỉ mũi mình, sau đó đi về phía bọn họ.
“Nơi này ngoài ngươi ra, chẳng lẽ còn có người khác sao?” Thanh niên lúc trước nói chuyện lại hỏi thêm một câu, không đợi Lục Trần nói chuyện, quát hỏi: “Ta hỏi ngươi, ngươi có biết Liễu thánh chủ đang ở nơi nào không.”
“Không biết”
Lục Trần lắc đầu, trong lòng lại rất buồn bực, chẳng lẽ Liễu thánh chủ trong miệng đối phương là Liễu Kình.
Chẳng lẽ bọn họ cũng cho rằng Liễu Kình chưa chết.
Khi đang trầm tư suy ngẫm, đối phương lại hỏi: “Ngươi thu thập bao nhiêu Thần Nguyên.”
“Thần Nguyên, đó là cái gì?” Lục Trần chớp đôi mắt to vô tội hỏi.
“Ngươi, ngươi ngay cả Thần Nguyên cũng không biết, vậy ngươi xuống làm gì.” Giọng điệu của thanh niên đặt câu hỏi hơi chậm lại, cũng không biết nói gì cho phải, đồng bạn bên cạnh cũng im lặng.
Về phần thanh niên anh tuấn mặc áo giáp màu đen, quanh người dập dờn những tia lửa lộng lẫy bên trong đám người lại không có chú ý đến Lục Trần, toàn bộ chú ý đều đặt trên ngọn lửa màu đen cách đó không xa, một lát sau, hắn sải bước đạp mạnh lên hư không, tung người bay vào trong ngọn lửa màu đen.
Ầm ầm!
Khi nam tử nhảy vào bên trong, ngọn lửa màu đen vốn vô cùng yên tĩnh lập tức cuồng bạo, hội tụ lại với nhau, bao phủ quanh người thanh niên trong biển lửa.
Thanh niên này nhắm mắt lại, vận chuyển Khống Hỏa quyết, hấp thụ ngọn lửa màu đen.
Từng ngọn lửa màu đen đi vào vào cơ thể, trong cơ thể sinh ra cảm giác đau đớn làm cho sắc mặt thanh niên dần trở nên méo mó.
Một đám thanh niên đứng ở bên cạnh, nhìn không ra chút lo lắng nào trên mặt, bởi vì bọn họ vô cùng tin tưởng thiếu chủ.
Lục Trần thấy mấy thanh niên áo đen cũng không có lộ ra sát ý với hắn, có lẽ không cùng một bọn với đám người hắn gặp lần trước, cho nên ở lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận