Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 547: Đánh đau

"Kiếm Tam công tử phải cẩn thận với thủ đoạn của Lục Trần. Nếu sau này gặp hắn, hãy dạy dỗ một chút cho hắn thành thật lại, như vậy hắn sẽ không dám hãm hại ngươi."
Theo quan sát của Kim Anh Tuấn, hơi thở vô hình lưu chuyển quanh Kiếm Tam công tử đã gần đạt đến đỉnh cao của Nguyên Thần cảnh. Hơn nữa chiến lực đã vượt quá cảnh giới một biên độ lớn, thực lực đã ở trên cấp Thánh Tử từ lâu.
Hiện tại không biết sư đệ có phải đã thăng cấp Nguyên Thần cảnh chưa, dự là cho dù có thăng cấp cũng không có tích luỹ sâu như của Kiếm Tam công tử.
Tuy nhiên, vì thân phận của sư đệ, Kiếm Tam công tử không dám giết hắn nhưng đánh một trận nhừ tử e là không thể tránh khỏi.
Mà điều hắn muốn nhìn thấy nhất chính là Lục Trần bị cho một trận nhừ tử, tương lai sẽ cười nhạo cái tư chất của hắn.
Lục Trần vô cảm gật đầu nói: "Được, sau này gặp được ta sẽ dạy cho hắn một bài học."
Kim Anh Tuấn chỉ chờ những lời này, có Kiếm Tam công tử tay, chắc chắn có thể đánh cho Lục Trần tơi bời.
"Nhưng."
Đúng lúc này, Lục Trần chuyển đề tài, nhìn về phía Kim Anh Tuấn nói: "Nếu Lục Trần là sư đệ của ngươi, hắn kiêu ngạo ương bướng như bây giờ, ngươi không thể không có trách nhiệm trong chuyện này được."
Kim Anh Tuấn nghe những lời của Lục Trần, khoé miệng run rẩy, sư đệ hắn biến thái thì hắn làm sao mà quản được.
"Cho nên sai lầm của sư đệ, người làm sư huynh ngươi phải đến gánh chịu." Lục Trần nhìn Kim Anh Tuấn nói.
"Có ý gì?" Kim Anh Tuấn có dự cảm xấu trong lòng.
Nhưng ngay sau đó hắn đã hiểu được.
Sức mạnh ngủ đông trong cơ thể Lục Trần mãnh liệt ào ra, hoá thành một cơn kình phong đáng sợ, trực tiếp đánh vỡ bàn đá bên cạnh.
Lục Trần giơ nắm đấm lên, sức mạnh của hắn vô cùng dữ dội và bá đạo giống như một con chân long đang rít gào đấm thằng vào mắt Kim Anh Tuấn.
"Áu."
Kim Anh Tuấn hét lên, nước mắt giàn giụa, hắn bị Lục Trần đấm cho một quyền mạnh đến nỗi bay xa hàng chục thước rồi đập xuống bồn hoa.
Nước mắt Kim Anh Tuấn cứ thế tuôn ra không thể kiềm lại được, nguyên nhân chính là do cú đấm của Lục Trần đau vô cùng.
"Kiếm Tam công tử, ngươi làm cái gì vậy?" Kim Anh Tuấn sợ hãi kêu lên khi thấy Kiếm Tam công tử sải bước về phía này.
Giờ đây cuối cùng hắn cũng hiểu được lời của Kiếm Tam công tử, lỗi của sư đệ phải để người làm sư huynh hắn gánh vác, hoá ra chính là cho hắn một bài học.
Kim Anh Tuấn hộc máu, có còn thiên lý không, có còn vương pháp nữa không.
Tại sao làm sư huynh lại phải gánh những lỗi lầm của sư đệ mình?
"Đánh ngươi trước cho hả giận, sau này ra ngoài sẽ dạy cho sư đệ ngươi một bài học." Lục Trần bước nhanh tới, giơ nắm đấm vừa nãy lên.
Mặt ngoài của nắm đấm được gia tăng linh lực, trong suốt như ngọc thạch, kéo theo quyền phong xung quanh rít gào đập vào con mắt còn lại của Kim Anh Tuấn một cách tàn nhẫn.
"Áu."
Kim Anh Tuấn lại hét lên một lần nữa vì đau, sau đó giận dữ mắng chửi: "Kiếm Tam cái đồ tiện nhân nhà ngươi, ngươi bệnh à? Sư đệ ta chửi thì mắc mớ gì đánh ta?"
Hai cú đấm khiến đầu Kim Anh Tuấn ong ong.
Quý Nhiên và Tử Hằng nhìn Kim Anh Tuấn với ánh mắt thương hại, thầm nghĩ hắn xứng đáng bị vậy, đây chính là kết cục khi tìm đường chết.
"Tiếp nào."
Kim Anh Tuấn cảm thấy một cơn gió mạnh khủng khiếp đập vào mặt, bất chấp cả lời mắng chửi mà hoà lẫn vào một loạt âm thanh sấm sét, hắn biến mất nhanh như chớp.
Lục Trần không sử dụng Lôi Minh Thiên Quân vì không muốn Kim Anh Tuấn nhận ra thân phận của mình, nhưng cho dù không dùng thì tốc độ cũng rất nhanh.
Sau khi cảm nhận được khí tức của Kim Anh Tuấn, hắn di chuyển về phía trước ngay lập tức, giống như trước đó đấm thêm một phát.
Kim Anh Tuấn thấy Lục Trần lại tấn công, hắn hổn hển nói: "Ta cũng không phải loại dễ chọc đâu."
Nói xong, hắn vận chuyển công pháp gia truyền, toàn thân phát ra quang mang màu vàng kim giống như thánh quang. Ánh sáng chậm rãi xoay tròn trên bề mặt cơ thể, hình thành lực phòng ngự đáng sợ.
Kim Anh Tuấn kết ấn trên tay, một chiếc mỹ kim bảo xuất hiện, toàn thân vàng óng ánh như thể được đúc từ hoàng kim. Một luồng chân khí màu vàng hoà vào trong mỹ kim bảo khiến cho sự trong suốt ban đầu lập tức cô đọng, uy lực mà nó toả ra cũng dần dần tăng lên.
Lục Trần cảm nhận được hơi thở này, hai mắt hơi híp lại, xem ra trong bí cảnh thực lực của tên này đã tiến bộ rất nhiều.
"Ha..."
Kim Anh Tuấn đẩy hai tay theo chiều ngang, chỉ thấy mỹ kim bảo giống như được bao phủ một lớp thần quang màu vàng, toát lên khí tức cực kỳ mạnh mẽ lao thẳng về phía Lục Trần.
Thân thể Lục Trần nổ vang, bất ngờ ào lên như lũ tràn ra ngoài, hình thành gợn sóng chấn động. Đây là sức mạnh nguyên thuỷ thuần tuý nhất mang theo huyết khí kinh người.
Kinh Anh Tuấn lộ ra vẻ mặt sợ hãi, khí tức của Kiếm Tam công tử thật kinh khủng, chỉ cần luồng huyết khí này thôi đã khiến lòng hắn chấn động.
Quý Nhiên và Tử Hằng bên cạnh cũng hoảng sợ vì bị sức mạnh này ảnh hưởng. Luồng sức mạnh hùng hậu này khuếch tán khắp nơi, ngưng tụ mà không tiêu tan khiến bọn họ bị áp chế đến nỗi không thở nổi.
Từ sức mạnh mà Lục Trần giải phóng ra, mọi thứ xung quanh Lục Trần trong phạm vi trăm mét đều trực tiếp chìm xuống.
Lục Trần huy động sức mạnh, dùng một quyền va chạm với mỹ kim bảo bằng tốc độ siêu nhanh.
Ầm ầm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận