Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1777: Quy cách đón khách cao nhất của Tu La giới

An Vương là một Tạo Giới cảnh, chính là nhân vật đứng ở đỉnh cao nhất một giới, đã gặp qua bao nhiêu thiên tài nhiều không kể xiết, không xem trọng thiên tài bình thường, nếu như lúc trước Lục Trần không chiến thắng cận vệ của hắn, trực tiếp một tát đánh bay, sau đó rời đi, làm gì có nhiệt tình mời gọi như vậy.
Lục Trần thăm dò An Vương, trên căn bản đều là có hỏi tất đáp, vừa rồi hắn không đắc tội người của Tu La giới, không có gì giấu diếm.
Sau đó, Lục Trần dần dần có phần không yên lòng, đợi sau khi nhìn thấy Tu La Viêm, còn không biết lên tiếng như thế nào, cũng không biết lần ra ngoài này có thể mượn hơi cường giả Tạo Giới cảnh hay không?
“Hình như tiểu hữu có tâm sự?” An Vương thấy Lục Trần hồn ở đẩu đâu, hắn cười hỏi một câu.
Lục Trần lúng túng gật đầu, nói: “Thật không dám giấu diếm, lần này ta đến Tu La giới là vì tìm kiếm sự giúp đỡ.”
Lục Trần kể lại đại khái sự uy hiếp lớn mạnh của Thiên Yêu giới, An Vương biết được bên trong Thiên Yêu giới có hơn ba mươi cường giả cùng cấp bậc với hắn, chân mày khẽ nhíu, rõ ràng cũng bị dọa.
Thiên Yêu giới trong miệng đối phương, nội tình trong đó còn mạnh hơn so với Tu La giới.
Chẳng qua cũng chưa chắc, thực lực ở cấp như hắn có cao có thấp, mà hắn cũng có lòng tin đối phó từ hai đến ba người sơ kỳ.
Mặt khác, bên trong hoàng cung Tu La còn có một sự tồn tại đến gần Đạo Tổ, là người mạnh nhất Tu La giới.
An Vương biết Lục Trần là tới nhờ giúp đỡ, hơn nữa còn muốn muốn mời cấp bậc như hắn, cười không nói gì, trong lòng nghĩ đối phương rất khó mời được, lần này tới Tu La giới, sợ là tay không mà về.
Sau một ngày, chiến thuyền đột ngột dừng lại, xung quanh mây mù lượn lờ, phía dưới là mặt đất mênh mông, không có thành trì, không rõ vì sao chiến thuyền dừng lại.
Mắt Lục Trần lộ ra nghi ngờ nhìn về phía An Vương, trong mắt lộ ra vẻ thắc mắc.
An Vương cười ha ha giải thích một câu: “Cấm địa tiểu nữ rèn luyện cách chỗ này không xa, sẽ cùng chúng ta đi Hoàng thành, đại khái sẽ chậm nửa ngày.”
Lục Trần nghe xong, cũng không nói gì, suy cho cùng đây là chiến thuyền của An Vương, nếu đối phương chờ người, vậy thì chờ một lát.
Sau một lúc lâu, ở nơi xa có một hình bóng bước chậm đi tới, đây là một nữ tử người mặc váy đen, gương mặt mỹ lệ, trong mắt phượng có lưu chuyển ánh sáng lạnh lẽo, hai đầu lông mày anh khí bức người, toàn thân lộ ra cảm giác ác liệt.
Lục Trần và người sau liếc mắt nhìn nhau, lập tức cảm giác được một luồng sát khí mạnh mẽ xâm nhập thân thể của hắn, thân thể truyền ra cảm giác đau nhói rất nhỏ.
Trong lòng Lục Trần hơi kinh hãi, sát ý của nữ tử váy đen rất đậm đặc, mạnh hơn so với Thánh Đế mà hắn chiến đấu.
Nữ tử váy đen này cũng là một người tu hành Thánh Đế cảnh, Lục Trần cảm nhận được sức mạnh bản nguyên ở trên người người kia.
“Tường Vi, ngươi đột phá.” An Vương cảm nhận được khí tức của con gái thay đổi lớn, phát ra khí tức bản nguyên, mặt mày hớn hở hỏi.
Ánh mắt đám Thánh Đế xung quanh cũng mỉm cười nhìn An Tường Vi, con gái của Vương, kế thừa thiên phú và huyết mạch của Vương, chưa tới năm trăm tuổi đã thăng đến Thánh Đế cảnh, bàn về thiên phú, cũng chỉ kém hơn một chút so với yêu nghiệt huyết mạch hoàng tộc Tu La Viêm.
Không bì được Tu La Viêm cũng không có gì mất thể diện, bởi vì Tu La Viêm là Vương đáng chú ý và kiệt xuất nhất của hoàng tộc Tu La hàng trăm vạn năm nay, dùng tu vi Thánh Đế ngồi lên hoàng vị, thống lĩnh cả Tu La giới.
Tương lai có khả năng nàng sẽ đuổi kịp bước chân của Tu La Thần.
“Ừ!”
An Tường Vi khẽ gật đầu, di chuyển chân ngọc thon dài, vững vàng đi lên chiến thuyền.
“Nào, Tường Vi, giới thiệu cho ngươi một chút, người này tên là Lục Trần, thiên tài tuyệt thế đến từ Sơn Hải giới.” Ánh mắt An Vương mỉm cười, tiến cử Lục Trần cho con gái.
“Bái kiến An tiểu thư!” Lục Trần vươn tay, chẳng qua, chỉ là An Tường Vi không để ý tới hắn, nàng lạnh lùng hừ một tiếng rồi quay đầu đi, thần thái cao ngạo như thiên nga.
Tay Lục Trần dừng lại ở giữa không trung, hơi chút lúng túng.
“Cha, đừng tìm loại phế vật vô dụng này tới gặp ta, ta sẽ không đồng ý.” An Tường Vi nhìn về phía cha, nụ cười lộ ra vẻ không vui.
Vẻ mặt Lục Trần ngây ngốc, đây là tình huống gì?
An Vương cười xấu hổ, nói: “Ngươi hiểu lầm, Lục tiểu hữu cũng không phải là ta sắp xếp đến gặp ngươi, mà là đang trên đường thì gặp phải, mặc dù Lục tiểu hữu chỉ là một Đại Đế, nhưng thực lực chân chính không kém gì ngươi.”
An Tường Vi nghe thấy lời nói của cha, lộ ra vẻ mặt bất ngờ, nàng còn tưởng rằng người này là cha sắp xếp gặp nàng, thì ra là không phải, chỉ là nghe thấy cha nói thực lực người sau không kém gì nàng, An Tường Vi không nói một lời, dường như trong mắt phượng có phần khinh thường.
Đối phương thấp hơn nàng một đại cảnh giới, tại sao có thể là đối thủ của nàng?
Lục Trần thấy con gái của An Vương có phần cao ngạo, đối phương không để ý tới hắn, hắn cũng không mặt nóng đi dán mông lạnh.
Cứ như vậy, một đường đi suốt nửa tháng, ở phương xa đột nhiên xuất hiện một thành trì to lớn đến cực điểm, nguy nga khổng lồ, tràn ngập một luồng uy áp nhè nhẹ, lúc này, ánh mắt tất cả mọi người trên chiến thuyền nhìn thành trì cổ xưa phía trước, nơi đó chính là Hoàng thành.
Rất nhanh, sau khi chiến thuyền bay đến bầu trời Hoàng thành, tốc độ bắt đầu chậm lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận