Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1964. Vận Mệnh thành chủ ra tay (2)

Lúc ấy Tử Dương đạo tổ khinh thường, chỉ muốn bắt người rời đi, khi thu lại uy áp, mới đột nhiên bị Ngụy Hằng đánh lén thành công.
Nếu hắn giết toàn bộ người của Vạn Kiếm tông, lại dẫn Lục Trần đi, như vậy cũng không có cơ hội lợi dụng.
“Ta phải xuống tay trước mới là mạnh.” Trong lòng Lục Trần nghĩ, nếu bị đối phương đến gần khoảng cách nhất định, không thể nắm giữ sống chết ở trong tay của mình.
Bỗng nhiên, Lục Trần nghĩ đến buổi tối một ngày trước truyền tống, Võ Vô Địch tới tìm hắn, cho hắn một miếng ngọc phù truy tung, kích hoạt ngọc phù, có thể cảm nhận được vị trí của hắn.
Lục Trần không chút suy nghĩ, dùng sức mạnh kích hoạt ngọc phù.
Đồng thời thi triển Truy Hồn kiếm quyết, lực nguyên thần điên cuồng hội tụ, hóa thành bốn chuôi nguyên thần chi kiếm vọt về phía sau, nguyên thần chi kiếm vô hình kích động, xuyên thấu đầu sinh vật Hỗn Độn, khiến tốc độ đối phương xuất hiện trong nháy mắt chậm lại, dừng lại một giây như vậy.
Lục Trần vừa trốn, vừa quan sát phản ứng của sinh vật Hỗn Độn, có hơi thất vọng.
Bởi vì nguyên thần chi kiếm ngoài để sinh vật Hỗn Độn chậm một giây như vậy, dường như không tạo bất cứ thương tổn gì đối với nó.
Điều này chứng tỏ nguyên thần của sinh vật Hỗn Độn mạnh hơn so với Tử Dương đạo tổ, bởi vì hắn tấn công bốn lần liên tục, hoàn toàn không kém gì một kiếm kia của Kiếm Quân Chủ ở chỗ sâu nguyên thần của Ngụy Hằng, cho nên, Lục Trần tăng tốc toàn lực, nhanh chóng chạy trốn.
Hắn phải trì hoãn thời gian, đợi chờ cứu viện.
Võ Vô Địch nói, ngọc phù là Sơn Hải giới chủ ủy thác giao cho hắn, như vậy sư tổ có thể ý thức được Vận Mệnh thành chủ muốn đối phó hắn, thế nên chỉ cần trì hoãn thời gian, đợi chờ cường giả đến là được.
“Ở trước mặt ta còn muốn chạy trốn, nằm mơ.” Phía sau, sinh vật Hỗn Độn đầu chim mình người lạnh lùng hừ một tiếng, hóa thành từng đường tàn ảnh.
Một đuổi một chạy, kéo dài nửa nén hương.
Thời gian nửa nén hương, khoảng cách giữa hai người lại kéo một đoạn lớn.
Lục Trần đau khổ chờ chực trợ giúp còn chưa tới, không nhịn được muốn chửi má nó.
“Con kiến hôi, ngươi không trốn thoát.” Phía sau truyền đến sinh vật Hỗn Độn đầu chim mình người hét lớn, một luồng sức mạnh kinh khủng đến cực điểm phóng ra từ trong cơ thể, bao phủ phạm vi nghìn vạn dặm, đây là phạm vi uy áp sinh vật Hỗn Độn vừa hay có thể khuếch tán.
Thân thể Lục Trần đột nhiên trầm xuống, trên thân thể cứ như thể đè ép một ngọn núi lớn, này là uy áp của đối phương.
Mặc dù khoảng cách giữa sinh vật Hỗn Độn và hắn chừng trăm vạn dặm, nhưng ngay cả xa xôi như thế, uy áp của đối phương cũng cho hắn khí tức vô cùng nặng nề, khiến tốc độ Lục Trần chậm lại.
Một bên có tốc độ chậm lại, một bên tốc độ tăng nhanh, cứ kéo dài như này, khoảng cách giữa sinh vật Hỗn Độn và Lục Trần xa mười vạn dặm, hét lớn một tiếng: “Con kiến hôi, ngươi chạy không nổi.”
Con sinh vật Hỗn Độn này há mồm ra, phát ra âm thanh tiếng gáy, chỉ thấy trong miệng của nó phun ra vô số sóng gợn màu xám tro, giống như rung động thổi quét ra ngoài, còn nhanh hơn so với chùm sáng, chỉ dùng trong thời gian giây lát, lan tràn từ thân thể Lục Trần.
Lập tức trước mắt Lục Trần tối sầm, dường như nguyên thần bị một thanh trường đao sắc bén đánh vỡ, đau nhức vô cùng, sau đó, lập tức cắn răng, khiến bản thân tỉnh táo lại, tiếp tục chạy trối chết.
“Lượng Tử, Cứng Đầu, lại đột phá Đạo Tổ cảnh, nhanh tới trợ giúp ta.” Lục Trần hô to ở trong lòng.
Sau khi Đạo giới kết thúc, Lượng Tử và Cứng Đầu đều đi rèn luyện, vì đột phá cảnh giới đạo tổ, thời gian qua đi cảnh vật thay đổi, hơn mười vạn năm trôi qua, Lục Trần phỏng đoán hai con yêu thú Vương Giả đã đột phá Đạo Tổ cảnh, cần bọn họ trợ giúp.
Khu vực vũ trụ vô cùng xa xôi có một yêu thú thế giới đáng sợ, khiến vô số thế giới xung quanh nghe tin đã sợ mất mật.
Trong thế giới con yêu thú này không có nhân loại, chỉ yêu thú sinh sống, đủ loại yêu thú, cổ thú, hoang thú cần có đều có, mức độ lớn mạnh của nó, phồn thịnh gấp trăm lần so với Thiên Yêu giới, bởi vì cổ thú nơi này đạt tới Tạo Giới cảnh, có khoảng bốn người, có thể nói là kinh khủng đến cực điểm.
Mấy con yêu thú đạo tổ đã thống trị nơi này.
Lai lịch thế giới của con yêu thú này cũng có chút bất phàm, thứ hai vạn yêu trong bảng Giới Chủ, trỗi dậy từ nơi này, thế nên cường giả yêu thú nơi này như mây, là một thế giới yêu thú chân chính.
Mười vạn năm trước, thế giới yêu thú giết hai con yêu thú Vương Giả đi vào, dồn ép rất nhiều cổ thú thần phục, trở thành bá chủ một phương, yêu thú đạo tổ đã sớm phân chia xong địa bàn tranh giành với thế lực khác.
Mười vạn năm trước, hai con yêu thú Vương Giả đã sớm trở thành Đạo Tổ tồn tại, địa vị ngang ngửa với đạo tổ khác.
Một dãy núi nguyên thủy, cổ thụ nơi này chọc trời, rậm rạp phồn thịnh, có mãnh thú hồng hoang thường lui tới, thỉnh thoảng truyền đến từng tiếng gầm gừ kinh trời.
Trong ngọn núi có một mảnh kiếm cắm mây xanh, một Cự Viên Hoàng Kim ngồi xếp bằng, khí lực của nó cao lớn vô tận, còn cao hơn một cái đầu so với ngọn núi cao vạn trượng xung quanh, trong lúc bất chợt, con Cự Viên này mở mắt, nghi ngờ lầm bầm lầu bầu: “Chủ nhân gặp nguy hiểm.”
Trong đôi mắt màu vàng của Lượng Tử lộ ra nghi ngờ nho nhỏ, làm sao chủ nhân có thể gặp nguy hiểm.
Hết chương 1949.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1950
Bạn cần đăng nhập để bình luận