Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1437: Đánh cược

Nơi này là Giới thành Phong Ấn Nữ Đế trấn giữ, mặc dù đối mặt với hai đại Hoàng tộc là tộc Luyện Ngục và Thâm Uyên Ma Long nhưng xảy ra rất ít giới chiến, đương nhiên cũng không phải là hoàn toàn không xảy ra, hai giới không thể mãi bình an vô sự, nếu không còn xây Giới thành làm gì, chi bằng đừng có xây.
Một khi xảy ra giới chiến, ít nhất sẽ bộc phát Thánh Đế chiến, có thể có Thánh Đế sẽ ngã xuống.
Thậm chí Phong Ấn Nữ Đế còn ra tay với Hoàng Chủ của hai đại Hoàng tộc.
Mọi người chỉ có thể tăng tu vi lúc đình chiến, hy vọng trận giới chiến tiếp theo sẽ không ngã xuống.
Lục Trần vừa đi trên đường phố vừa thưởng thức phong cảnh, thỉnh thoảng người đi ngang qua sẽ liếc mắt nhìn Lục Trần một cái, Chí Tôn bên trong chủ Giới thành là hàng hiếm, còn thưa thớt hơn Thiên Tôn, mà Chí Tôn dám ở chủ Giới thành đều là đệ tử trung tâm xuất sắc trong đại tộc hoặc là nhân vật làm mưa làm gió.
Lục Trần một đường đi lòng vòng, nhanh chóng đi đến một võ trường rất lớn, nơi này tương đối nhiều người, có đến mấy ngàn người.
Trong chiến đài có hai nhân vật Thiên Tôn giao thủ, ánh sáng kết giới lóng lánh bốn phía ngăn cản hai người họ bởi vì đánh nhau phóng thích ra trùng kích, người xung quanh nhìn không chớp mắt quan sát hai Thiên Tôn chiến đấu, cảnh giới của phần lớn người bốn phía đều ở Thiên Tôn cảnh, trong đó xen lẫn một ít Chí Tôn.
Xung quanh có tiếng hoan hô, tiếng hò hét rung trời.
Lục Trần tò mò vây tới, nhìn về phía chiến đấu trong đạo đài.
“Lão ca, bọn họ đánh nhau có phần thưởng hay không?” Lục Trần kéo ống tay áo của nam tử đầu trọc đang nhìn chăm chú chiến đài ở bên cạnh.
Nam tử đầu trọc quay đầu lại, nhìn Lục Trần một cái, chỉ Chí Tôn cảnh trung kỳ, ngay cả viên mãn cũng không tới, nói: “Ta nói nè thằng nhãi, đến chủ Giới thành sao không tăng tu vi lên đến viên mãn.”
Nam tử đầu trọc liếc mắt một cái đã nhìn ra Lục Trần mới tới Giới thành, dù sao năm đó lúc hắn đến Giới thành, trong mắt cũng tràn đầy tò mò.
Đúng là không tìm ra võ giả chưa tu luyện đến viên mãn bên trong chủ Giới thành, tùy ý kéo ra một võ giả Chí tôn cũng là Chí Tôn viên mãn, võ giả Thiên Tôn cũng là Thiên Tôn viên mãn.
Nội tình của cảnh giới viên mãn nhiều hơn chưa viên mãn rất nhiều, rất nhiều người lên Giới thành đều sẽ tăng cảnh giới lên đến viên mãn.
Lục Trần ngượng ngùng cười nói: “Trong nhà nghèo, không đủ linh tinh thăng cấp.”
Lục Trần cũng rất khó chịu, không phải hắn không muốn tăng lên viên mãn, chủ yếu là tiêu hao hơn ba trăm vạn phương linh tinh cũng chỉ tăng lên hai tiểu cảnh giới.
Muốn tăng lên viên mãn, Lục Trần cảm thấy còn cần khoảng sáu bảy trăm vạn phương linh tinh nữa.
“Đại ca, ngươi vẫn chưa nói cho ta biết đánh nhau có phần thưởng hay không.” Lục Trần dừng lại một chút, hỏi.
Đại hán đầu trọc lập tức nói: “Đánh cược là tổ chức tự phát, ngươi muốn đánh cược cũng có thể đi lên, điều kiện là ngươi có thể xuất ra đồ vật đủ hấp dẫn người khác, người khiêu chiến phải xuất ra vật phẩm có giá trị tương tự, như vậy song phương có thể chiến đấu, người thắng có thể lấy đi tất cả đồ vật của người thua cược, đương nhiên người thắng phải đưa Thái Huyền môn mười phần trăm phí địa điểm, bởi vì bọn họ đã cung cấp chiến đài.”
Lục Trần tiếp tục hỏi: “Lấy ra vật phẩm khiêu chiến có hạn chế không.”
Đại hán đầu trọc nói: “Không có hạn chế, linh tinh, linh dược, pháp bảo, võ kỹ … đều có thể, nhưng giá trị phải vượt qua mười vạn phương linh tinh.”
Trong mắt đại hán đầu trọc, có lẽ thằng nhãi này đến từ gia đình nghèo khó, cảnh giới khi đến Giới thành chỉ dừng lại ở Chí Tôn cảnh trung kỳ, chưa tăng lên đến viên mãn, chắc chắn là rất nghèo khó, hắn đâu biết Lục Trần vì hai tiểu cảnh giới mà hao phí hơn ba trăm vạn phương linh tinh.
Lục Trần không hỏi nữa, ánh mắt đặt ở trên chiến đài, không bao lâu sau, hai Thiên Tôn chiến đấu xong, đi đến trước mặt một nam tử mập mạp ở bên ngoài chiến đài, một người trong số đó nhận lấy hai chiếc nhẫn không gian từ trong tay đối phương, lộ ra vui mừng phấn chấn.
Người khác là kẻ bại trận, ủ rũ rời đi.
Đợi sau khi hai người họ rời đi, chấp sự của Thái Huyền môn, cũng chính là nam tử mập mạp đứng lên, nhìn quanh bốn phía một lượt, cao giọng nói: “Còn ai muốn đến đánh cược?”
Lục Trần không chút suy nghĩ, lập tức vọt tới trước mặt chấp sự của Thái Huyền môn, đưa ra Huyền Trọng ấn, nói: “Cho cái giá.”
Chấp sự của Thái Huyền môn nhận lấy Huyền Trọng ấn, dùng thần niệm quét qua mấy giây, sau đó nói: “Bảo vật khắc ấn này của ngươi có quy tắc trọng lực, thuộc về Thiên Tôn khí đỉnh cấp, nếu như định giá, tám mươi vạn phương linh tinh.”
“Ngươi muốn lấy Thiên Tôn khí này làm vật đánh cược sao, ta đề nghị ngươi đừng.” Chấp sự Thái Huyền môn nói xong, bởi vì Lục Trần mới Chí Tôn cảnh, mà Thiên Tôn khí chắc chắn là trưởng bối ban cho, nếu như thua trận rất có thể sẽ chết trên chiến trường.
“Chỉ tám mươi vạn thôi à?” Lục Trần hơi tiếc nuối, yêu cầu thấp nhất của hắn là thắng sáu trăm vạn phương, cũng tức là cần chiến đấu tám trận, nhưng có lẽ thằng liền ba bốn trận sẽ có người kiêng kỵ hắn không dám đến khiêu chiến.
Lục Trần quyết đoán lấy ra quyền trượng sắc bén, nói: “Đây là một món Đế khí, xem xem đáng bao nhiêu phương linh tinh.”
Quyền trượng sắc bén óng ánh có một luồng dao động mông lung.
“Đây là… Đế khí?”
Trên mặt chấp sự Thái Huyền môn lộ vẻ xúc động, đám người xung quanh cũng hưng phấn, trên lịch sử chưa có ai dùng Đế khí làm vật đánh cược cả.
Ánh mắt của nam tử đầu trọc trong đám người cũng khiếp sợ không thôi.
Chẳng phải tên nhãi vừa lên Giới thành là hộ nhà nghèo sao, sao chớp mắt đã lấy ra một món Thiên Tôn khí đỉnh cấp với một món Đế khí đặt cược vậy.
Tất cả mọi người đều điên cuồng, ánh mắt nóng bỏng không gì sánh được, bọn họ cũng là lần đầu tiên thấy đặt cược lớn như vậy, giá trị của Đế khí không cách nào dùng linh tinh để đánh giá, ai lại ngốc đến mức lấy Đế khí ra làm vật đặt cược chứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận