Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 216: Nỗi thất vọng của Kim Anh Tuấn (2)

Một lúc sau, vài luồng uy áp dị thường tỏa ra một cách đáng sợ, trong không khí truyền ra âm thanh khuấy động không gian, xung quanh hồ nước dập dờn, bọt nước cuốn mạnh, xa xa, bóng người trùng điệp, vù vù vù, hiện ra trước mặt ba người bọn họ.
Ba, bốn người vừa tới, đều là Nhân Hoàng của Hàn gia, trên người bốn vị lão giả toát ra khí tức mạnh mẽ dị thường, ánh mắt sắc bén đến cực điểm, nhìn chằm chằm vào ba người bọn họ.
Sau khi bốn vị Hoàng giả tới, xa xa lại xuất hiện bảy tám bóng người, khí tức của bọn họ tuy rằng không sánh được với Nhân Hoàng, nhưng trên người mỗi một người bọn họ đều toát ra khí thế đặc biệt, bảy tám vị Vương cảnh Võ Giả cũng kéo nhau tới tụ tập.
Sau khi Vương cảnh Võ Giả tới, lại có một nhóm tiểu bối của Hàn gia, cùng thành viên trung tầng của Hàn gia, tất cả đều xúm đến đây rồi.
Cảnh giới của những người này không đồng đều, nằm ở mức Siêu Phàm và Nguyên Thần cảnh.
Hàn gia phái tới một đám người.
"Chính ngươi đã đắc tội với người của Kiếm Đế cung." Một vị Nhân Hoàng nhìn chằm chằm vào Lục Trần, mặt không cảm xúc, uy áp trên người cuộn trào mãnh liệt như thủy triều, khiến cho người khác có cảm giác hít thở không thông.
Lúc trước Hàn Hổ đến bẩm báo, người mà Hàn Ngọc dẫn về đắc tội với người của Kiếm Đế cung.
Kiếm Đế cung là học phủ kiếm tu đứng đầu Thanh vực, địa vị cao cả, thế lực cực lớn khó có thể tưởng tượng được, Hàn gia của bọn hắn là một tồn tại cao lớn đến mức không thể chạm tới được.
Vậy mà giờ đây lại có người dám đả thương người của Kiếm Đế cung ở ngay tại Hàn gia, dĩ nhiên bọn hắn sẽ không khoanh tay chờ chết, lập tức kéo nhau tới đây.
"Đệ tử Hàn Ngọc đời thứ năm của Hàn gia, bái kiến bốn vị thái gia gia."
Hàn Ngọc hướng về phía bốn vị kia, nhẹ nhàng chắp tay.
Bốn người này là tồn tại có vai vế rất cao trong Hàn gia, trong đó có một vị là gia gia của gia gia của hắn, ba người khác, đều là huynh đệ của thái gia gia.
Bởi vì hiện tại gia gia của Hàn Ngọc vẫn đang là tuyệt đỉnh Vương cảnh, vẫn chưa tiến vào Hoàng cảnh.
Chủ yếu là võ giả sau khi thăng cấp lên Vương cảnh, tu luyện rất chậm chạp, cần có nhiều thời gian để tích lũy, cần một khoảng thời gian cực kỳ lâu mới có thể thăng cấp.
Ngoài ra, Vương cảnh phá vỡ mà vào Hoàng cảnh, điều không thể thiếu nhất chính là thiên phú, cửa ải này không biết đã giữ chân bao nhiêu người, còn về những cảnh giới từ Hoàng cảnh trở lên, ngay cả chuyện tiến lên một bước nhỏ cũng cực kỳ khó khăn.
"Bốn vị thái gia gia, các ngươi không cần phải tức giận, Lục công tử và Kim công tử là do ta mời đến, còn mạnh hơn rất nhiều so với viện trợ mà Hàn Hổ mời đến." Hàn Ngọc biết lý do mà bọn họ tới đây, liền vội vàng nói rõ ý đồ.
Nghe được lời của Hàn Ngọc, ánh mắt của bốn người hòa hoãn đi rất nhiều.
Xa xa, một vị trung niên Vương cảnh đi tới, sắc mặt thâm trầm, hắn nghi ngờ nói: "Ngoại viện mà A Hổ mời đến, là thiên kiêu cấp Thánh tử bước ra từ Kiếm Đế cung của Thanh vực, ngoại viện mà ngươi mời đến mới chỉ là Siêu Phàm cảnh trung kỳ, đến cả Nguyên Thần cảnh viên mãn cũng chưa đến, có kiểu ngoại viện như thế này hay sao."
Người vừa nói, tên là Hàn Ưng, là phụ thân của Hàn Hổ.
Lúc này, Hàn Hổ đã đứng trước mặt phụ thân của hắn.
Hàn Ngọc mỉm cười, nói: "Nhị thúc, tuy là Lục công tử vẫn chưa tới Nguyên Thần cảnh, nhưng lại có thể dễ dàng đánh bại được một vị Nguyên Thần cảnh viên mãn, Lục công tử thiên phú hơn người, thực lực không thể lấy cảnh giới ra để đánh giá."
"Siêu Phàm cảnh đánh bại Nguyên Thần cảnh viên mãn."
Đám người Hàn gia xung quanh bỗng chốc rúng động, vượt qua đại cảnh giới đánh bại Nguyên Thần cảnh viên mãn, thực lực thế này, thật khiến bọn hắn đều phải giật mình.
"Những gì ngươi nói đều là thật sao." Một vị Nhân Hoàng hỏi, giọng điệu đã hòa hoãn không ít.
Hàn Ngọc khẽ gật đầu: "Thái gia gia, chuyện lớn như thế này, sao ta có thể lừa gạt ngài được cơ chứ, lẽ nào Hàn Hổ không nói rõ với các ngươi về chuyện này hay sao."
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều nhìn về phía Hàn Hổ, mang theo vẻ mặt nghi hoặc.
Lúc trước Hàn Hổ chỉ nói với bọn họ rằng, người mà Hàn Ngọc dẫn về đả thương khách quý của Kiếm Đế cung, nhưng mà cũng không nói về chuyện tu vi của người đả thương khách quý của Kiếm Đế cung.
Hàn Hổ nhìn thấy ánh mắt uy nghiêm của bốn người kia, mang theo vẻ thăm dò, trong lúc nhất thời sắc mặt trở nên trắng bệch.
Trong lúc nhất thời, áp lực mà Hàn Hổ phải chịu có chút lớn.
Hắn ngập ngừng nói: "Bốn vị thái gia gia, mặc dù thực lực của người này có hơi mạnh, nhưng mà người mà hắn đắc tội có lai lịch quá lớn, gia tộc của Bạch Hoằng công tử là một trong ba cái tên nổi danh nhất Kiếm Đế cung, nội tình thâm hậu, tùy tiện phái ra hai tên kiếm tu Kiếm Hoàng cộng tôn, Hàn gia chúng ta cũng không gánh nổi đâu."
Nói xong, sức lực của Hàn Hổ lại vực dậy, hắn mở miệng nói: "Việc mà bây giờ chúng ta phải làm chính là giam giữ người này lại trước đã, chờ Bạch Hoằng công tử tới xử lý, nếu không, Hàn gia chúng ta chắc chắn sẽ gặp phải phiền toái rất lớn".
Trong Thanh vực này, người dám đắc tội với Bạch Hoằng công tử chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Vậy nên cho dù hai người bọn họ có chút lai lịch đi chăng nữa, nhưng cũng không thể đắc tội với gia tộc của Bạch Hoằng công tử.
Vừa nghĩ đến chuyện này, Hàn Hổ đã cảm thấy hưng phấn.
Nghe lời Hàn Hổ nói, bốn vị Nhân Hoàng chớp chớp mí mắt, thế nhưng cũng không tỏ thái độ ngay, Bạch gia Kiếm Đế cung bọn họ không thể đắc tội nổi, thanh niên trước mắt có thể so với yêu nghiệt này, bọn họ sợ là cũng không thể đắc tội nổi, một khi xử lý không tốt, Hàn gia bọn hắn có thể sẽ lâm vào tình cảnh vạn kiếp bất phục.
Một lúc sau, một trong những Nhân Hoàng nhìn về phía Lục Trần nói: "Tiểu hữu, Bạch gia Kiếm Đế cung, tuy là ngươi không sợ, nhưng mà Hàn gia chúng ta quá yếu ớt, không thể đắc tội nổi."
"Ngươi cảm thấy chuyện này nên xử lý như thế nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận