Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 429: Hoàng của tộc Viêm Lân Xà (2)

So với những cuộc thảo luận sôi nổi ở hoàng thành Viêm, trong biệt viện nào đó lại yên tĩnh lạ thường.
Dưới gốc cây nho, Lục Trần lười biếng ngồi trên ghế thái sư, còn sư muội Liễu Khuynh Thành thì ngoan ngoãn bóc nho bỏ vào miệng Lục Trần.
Liễu Khuynh Thành chớp mắt nói: "Sư huynh, ngươi đã giết chết thiếu chủ tộc Viêm Lân Xà. Tên này là người của Hoàng triều Viêm bản địa, dù sao cũng có tồn tại Hoàng cảnh, chẳng lẽ ngươi không sợ tí nào à, chúng ta có nên rời đi không?"
Lục Trần phun một hạt nho ra, nói: "Sư muội, ngươi suy nghĩ nhiều rồi. Chỉ đắc tội một Hoàng cảnh mà thôi, không đáng để rời đi."
"Tuy ta không phải đối thủ của Hoàng cảnh, nhưng vẫn có cách giết chết Hoàng cảnh." Lục Trần trầm ngâm bổ sung.
Trận pháp trong nhẫn không gian của hắn là để làm cảnh sao. Nếu như bố trí ổn thoả thì không chỉ Hoàng cảnh mà ngay cả trận pháp giết chết Thánh cảnh tầng thứ nhất cũng được. Nhưng thực lực cấp bậc này quá mạnh, không được sơ sẩy, chỉ cần một ý niệm đơn giản trong đầu cũng có thể giết chết hắn, vì vậy Lục Trần chưa bao giờ dám thử.
Một nam tử trung niên đi tới, chính là quản gia của nơi này, nói: "Công tử, người của Tề gia và Chu gia cầu kiến."
"Đến rồi sao?" Một tia lạnh lùng xẹt qua đôi mắt thâm thuý của Lục Trần, hắn nói: "Để bọn họ vào đi."
Thời gian mấy ngày nay, Lục Trần vẫn luôn suy nghĩ xem ai lợi dụng hắn, lần trước ở đấu võ trường Tề thị, chỉ có Tề Huyền và Chu Vân biết hắn, không ngoài dự đoán, chính là kiệt tác của hai người này, bây giờ người của hai đại gia tộc tới cửa khiến Lục Trần càng thêm vững tin.
Không bao lâu, quản gia trung niên dẫn theo hai người đi đến trước mặt hắn.
Hai người đều có gương mặt trung niên, một người mặc áo trắng, không nhiễm hạt bụi, một người mặc áo xanh, phong lưu phóng khoáng, khí tức hai người phát ra cũng vô cùng lớn mạnh, là Nhân Hoàng tiểu thành thiên địa chi thế hoàn thiện viên mãn.
Vị trung niên mặc áo trắng ôm quyền, nói: “Gia chủ Tề gia Tề Hùng bái kiến Kiếm Tam công tử.”
Vị trung niên áo xanh nói: “Gia chủ Chu gia Chu Tu Minh, bái kiến Kiếm Tam công tử.”
Tề Hùng và Chu Tu Minh, hai người đều là chủ một gia tộc, còn là nhân vật cấp bậc Hoàng giả tiểu thành, thân phận địa vị rất cao, bây giờ lại tự mình đến gặp Lục Trần, có thể thấy coi trọng Lục Trần.
Lục Trần lạnh như băng nhìn hai người nói: “Hai nhà đều đưa ra một nhân vật không tầm thường.”
Nghe thấy ngữ khí không thiện ý của Lục Trần, trong lòng hai người Tề Hùng và Chu Tu Minh thở dài, xem ra Kiếm Tam công tử đã rõ ràng, trên thực tế bọn họ cũng không ngờ tiểu bối nhà mình dám lợi dụng Kiếm Tam công tử gây ra xung đột với tộc Viêm Lân Xà, đây quả thực là gan to bằng trời, cho nên bọn họ không kịp chờ đợi nên tự mình tới xin lỗi.
Tề Hùng mở miệng nói: “Tề Huyền tự chủ trương làm, lợi dụng Kiếm Tam công tử, tội đáng chết vạn lần.”
Lục Trần lạnh lùng nói: “Vậy ngươi để hắn lấy cái chết tạ tội.”
Tề Hùng lập tức cười xấu hổ, ngượng ngùng không nói lời nào, dù sao Tề Huyền là con trai của hắn, làm sao có thể nhẫn tâm giết con trai.
Chu Tu Minh bên cạnh lập tức nói sang chuyện khác, nói: “Kiếm Tam công tử giết Viêm Mông, có lẽ tộc Viêm Lân Xà sẽ kiêng kị Kiếm Đế cung, nhưng Xà tộc này lại có thù tất báo, rất có thể sẽ đến đánh lén Kiếm Tam công tử, không thể không phòng bị, hai người bọn ta nghe nói, lập tức chạy tới bảo vệ an toàn của Kiếm Tam công tử.”
Kiếm Tam công tử trước kia rất xuất sắc, là truyền nhân ẩn giấu của Kiếm Đế cung, bây giờ lại ngưng luyện kiếm ý, khả năng trước kia đánh giá quá thấp thân phận của Kiếm Tam công tử ở Kiếm Đế cung.
Nếu như Kiếm Tam công tử xảy ra chuyện ở đây, Kiếm Đế cung bên kia tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ, đến lúc đó tra ra manh mối sự việc, khả năng hai gia tộc không tồn tại là điều tất yếu.
Mặt Lục Trần không chút thay đổi, hắn nói: “Nhưng ta không mời nổi hai vị, mời hai vị trở về đi.”
“Kiếm Tam công tử, nếu sự việc đã xảy ra, vẫn xin suy nghĩ lại.” Tề Hùng cũng biết Kiếm Tam công tử đang giận đến trên đầu, nhưng vẫn nói.
“Cút!”
Lục Trần lạnh lùng phun ra một chữ.
“Điều này…”
Hai vị Hoàng giả không dám tức giận, liếc nhau, lập tức rời đi.
“Chờ ta giải quyết việc của tộc Viêm Xà Lân, tốt nhất các ngươi ngoan ngoãn dẫn Tề Huyền và Chu Vân tới cửa.” Lục Trần nhìn bóng lưng của hai người nói.
Dám tính kế với hắn, làm gì có thể dễ dàng như vậy là xong.
Bước chân hai người hơi dừng lại một lát, lập tức rời đi.
Liễu Khuynh Thành nhìn thấy Lục Trần đối mặt với hai vị Hoàng giả, lại phách lối như thế, nhỏ giọng hỏi: “Sư huynh, chúng ta làm như này có quá phách lối hay không?”
Lục Trần cười nhạt, nói: “Sư muội, xem ra ngươi còn chưa rõ địa vị của sư huynh ở Thanh vực, thôi, chờ thêm thời gian, ngươi sẽ hiểu.”
Dừng một chút, ánh mắt của Lục Trần có chút lạnh lẽo, nói: “Hai con hàng tự nghĩ mình thông minh lại dám tính kế ta, tự tìm đường chết.”
Liễu Khuynh Thành hỏi: “Sư huynh, ngươi chuẩn bị trừng phạt hai người như thế nào.”
Lục Trần nói: “Tội chết có thể miễn, tội sống khó tha, sống không bằng chết.”
Liễu Khuynh Thành nháy mắt, không nói chuyện.
Bất chợt, Lục Trần đứng dậy, nói: “Ta cũng nên hành động rồi.”
Dù sao lúc nào cũng có thể sẽ gặp trả thù từ một vị cấp bậc Hoàng giả, Lục Trần không thể không phòng bị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận