Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 792: Gậy ông đập lưng ông

Huyết Già Diệp đứng ở trong hư không, một luồng khí thế cuồng bạo bộc phát ra ngoài, bàn tay kết ấn, lấy hắn làm trung tâm, xuất hiện một dòng sông màu máu, dòng sông màu máu hóa thành một con Giao Long trực tiếp đánh về phía Hàn Thiếu Minh.
“Đến được lắm!”
Hàn Thiếu Minh hét lớn một tiếng, quanh thân bạo động ý giết chóc, bàn tay to thò ra, cánh tay bành trướng, phía trên quấn quanh ý giết chóc đáng sợ trực tiếp bắt lấy Giao Long màu máu.
Chỉ thấy bàn tay của hắn trong nháy mắt phóng đại mấy trăm lần, thân thể Giao Long màu máu trong lúc bất chợt trở nên nhỏ bé vô cùng.
Một luồng ý giết chóc được phóng thích ra ngoài, bàn tay tràn ngập ma uy hung hăng ấn xuống, trực tiếp xuyên thủng đầu của Giao Long màu máu.
Rầm một tiếng.
Con Giao Long màu máu này nổ tung nát bấy.
Huyết Già Diệp nhìn thấy cảnh này, sắc mặt trở nên đọng lại, hai tay tiếp tục kết ấn, hét lớn một tiếng: “Ngưng.”
Chỉ thấy vô số huyết quang tản đi hội tụ, ngưng tụ thành một cây trường thương màu máu, mũi thương bộc phát ra khí tức sắc bén, bàn tay Huyết Già Diệp đẩy về phía trước, thanh trường thương màu máu này xuyên thủng bàn tay của Hàn Thiếu Minh.
Sắc mặt Hàn Thiếu Minh bình tĩnh, sát ý toàn thân bao trùm thiên địa, sát ý xung quanh hoàn toàn bạo động, vẫn giống như lúc trước, bắt về phía trường thương màu máu.
Bàn tay vẫn chưa đến nhưng chấn động giết chóc được phóng ra ngoài giống như rung động cỡ lớn, gợn sóng lan ra ngoài, chỉ thấy thanh trường thương màu máu đó bị gợn sóng lan ra, nứt ra từng chút một, mặc cho Huyết Già Diệp ngưng tụ như thế nào cũng không quay lại, chỉ có thể trơ mắt nhìn công kích bị phá vỡ.
“Nhận một đao của ta đi!”
Khí tức của Hàn Thiếu Minh tăng vọt, y phục phiêu đãng, xung quanh có một luồng phong bạo đáng sợ sinh ra, ma uy khủng bố ngưng tụ một thanh ma đao lóng lánh ma quang lạnh lẽo, sau đó trực tiếp chém tới thân thể Huyết Già Diệp.
Huyết Già Diệp cảm nhận được ma đao khủng bố, không dám cứng rắn đón nhận, bóng dáng chợt lóe, tránh né ra ngoài.
Nhưng vừa tránh né thì trong lòng lại dâng lên một cảm giác, chỉ thấy Hàn Thiếu Minh lúc trước đứng cách đó không xa, không biết đã mất dạng từ khi nào.
Trong lòng Huyết Già Diệp bị cảm giác mơ hồ bao phủ, lực lượng huyết khí quanh thân kích động hóa thành từng lớp gợn sóng màu máu bảo vệ thân thể hắn.
Vừa mới làm xong phòng ngự, Hàn Thiếu Minh lập tức đi tới trước mặt Huyết Già Diệp, một chưởng ấn ẩn chứa lực lượng khủng bố mang theo giết chóc chấn động hung hăng vỗ lên người Huyết Già Diệp, chỉ thấy gợn sóng màu máu trên người hắn chấn động, tản ra hai bên.
Một chưởng của Hàn Thiếu Minh hung hăng in trên thân thể Huyết Già Diệp.
“Phụt!”
Huyết Già Diệp bị thương nặng, bay ngược ra ngoài, cũng may có người đỡ lấy thân thể hắn.
Huyết Già Diệp được người ta đỡ lấy, trong cơ thể quay cuồng lợi hại, lần nữa phun ra một ngụm máu tươi, khí tức trở nên uể oải.
“Huyết Già Diệp, thiên kiêu đệ nhất của Hoàng triều Huyết Viêm, xem ra có tiếng mà không có miếng!” Hàn Thiếu Minh đứng trên không trung, chắp tay mà đứng, làm ra tư thái người chiến thắng ngạo nghễ nói.
Nghe được lời của hắn, sắc mặt người của Hoàng triều Huyết Viêm khó coi đến cực điểm, có một số thanh niên càng nắm chặt nắm tay, hận không thể ra tay đánh chết ma đầu kiêu ngạo này, nhưng ngay cả Đại hoàng tử cũng bại, bọn họ đi lên cũng chỉ có thể gia tăng danh ngạch bị thương hoặc tử vong mà thôi.
“Người giỏi còn có người giỏi hơn, thắng và bại vốn không phải là chuyện quan trọng!” Huyết Hầu Nhẫn thản nhiên mở miệng nói.
Nhưng sắc mặt hắn lại cực kỳ âm trầm, có thể thấy được lòng dạ của hắn cũng không rộng lượng như nói ra những lời này.
“Không sai, thắng bại mà thôi, không quan trọng, mặc dù ngươi thắng Huyết Già Diệp. Nhưng nơi này còn có một thiên kiêu!” Huyết Hầu Liệt cũng mở miệng nói, ánh mắt trở nên sáng quắc.
“Ồ…”
Hàn Thiếu Minh nghe được lời của Huyết Hầu Liệt, lộ ra vẻ bất ngờ, hỏi: “Thiên kiêu mà ngươi nói là ai?”
“Hắn…”
Ngón tay Huyết Hầu Liệt đột nhiên chỉ về phía Lục Trần.
Huyết Hầu Liệt muốn kéo sự chú ý của Hàn Thiếu Minh lên người Lục Trần, dù sao người này cũng đã hãm hại hoàng thất bọn họ, hiện giờ bọn họ bị người của Hoàng triều Nam Bình làm nhục nhã, lại ở bên cạnh xem kịch, điều này khiến cho Huyết Hầu Liệt vô cùng khó chịu, cho nên muốn họa thủy đông dẫn.
Hàn Thiếu Minh nghe được lời của Huyết Hầu Liệt, lập tức nhìn Lục Trần.
Không thể không nói, người này anh tuấn phi phàm, có một luồng khí độ vô song, còn uống rượu xem chiến ở bên cạnh, có thể nói là nhàn tình tao nhã.
“Người này chỉ là Vương cảnh, cho dù ta thắng hắn cũng không oai!” Hàn Thiếu Minh lãnh đạm nói.
Hàn Thiếu Minh tất nhiên có kiêu ngạo của mình, hắn muốn xưng tôn trong cùng thế hệ, lấy cảnh giới cao chiến thắng cảnh giới thấp hoàn toàn không có ý nghĩa với hắn.
“Huyết Hầu Liệt, ngươi muốn chết sao?” Lăng Nguyên Cơ nhìn Huyết Hầu Liệt hừ lạnh nói.
Lá gan của người này thật sự rất lớn, dám dẫn lửa lên trên người của Lục thiếu.
“Không sao!”
Lục Trần thản nhiên cười cười.
Lục Trần không chút tức giận với lời nói của Huyết Hầu Liệt, không thể chỉ cho phép hắn làm mùng một, người khác không thể làm mười lăm.
Huyết Hầu Liệt giống như không nghe thấy Lăng Nguyên Cơ uy hiếp, tiếp tục cười nói: “Thanh niên này có chút bất phàm, tuy rằng chỉ là tu vi Vương cảnh nhưng chiến lực cực hạn đã đạt tới Hoàng cảnh đỉnh phong, mấy ngày trước từng giết hai Hoàng giả cung phụng, nếu như ngươi có hứng thú thì đi tìm hắn luận bàn đi.”
“Ồ…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận