Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 852: Câm như hến (2)

Lúc nãy Lý Diên không ngăn cản bởi vì, cho dù nàng có ra tay e là cũng không giữ được, thế nên dứt khoát để Lục Trần giết đối phương, hi vọng mượn việc này bình ổn lửa giận của đối phương.
Hai người nghe thấy lời nói của Lý Diên thì nhíu mày, chẳng lẽ thanh niên này là hậu đại của kẻ địch của đại ca khi còn sống, bây giờ tới Thư gia báo thù ư, trời muốn diệt Thư gia rồi.
Chẳng qua rất nhanh, có người bên cạnh truyền âm với bọn họ. Khi hiểu rõ ngọn nguồn, ánh mắt nhìn về phía Lục Trần lại có chút khác biệt, thanh niên này lại là con của Thư Mộng Lan.
Ánh mắt của bọn họ cũng trở nên phức tạp vô cùng, đứa con ở Hoang vực của Thư Mộng Lan, trong mấy chục năm ngắn ngủn đã trưởng thành đến nước này rồi.
“Không có ai đứng ra đúng không?” Lục Trần liếc mắt nhìn khắp bốn phía, nhẹ giọng nói.
“Hài tử, ta biết Thư gia có lỗi với ngươi!” Lý Diên nhìn Lục Trần với vẻ mặt vừa hổ thẹn lại vừa đau lòng, giọng điệu mang theo sự áy náy nói: “Nhưng mà Thư gia đã nếm được trái đắng, xin ngươi đừng gây ra giết chóc nữa.”
Hứa Nhạc cũng vội vàng nói gấp: “Biểu đệ, ngươi đừng làm loạn, nếu như đại di ở chỗ này, cũng không muốn thấy ngươi giết người thân của nàng đâu.”
Hứa Nhạc hối hận không ngừng, hắn không nên dẫn biểu đệ tới Thư gia.
Lục Trần đứng ở trên hư không, thân thể tản ra dao động mạnh mẽ như có như không, ánh mắt ác liệt như mũi đao nhọn, lạnh giọng nói: “Không có ai đứng ra sao, tốt, rất tốt!”
Trong lời của Lục Trần lộ ra gió lạnh thấu xương, khiến người Thư gia giật nảy mình lạnh run.
Một lão giả không còn nhiều sinh mệnh nghiêm mặt nói: “Dù nói thế nào Thư gia cũng có quan hệ máu mủ với ngươi, máu mủ tình thâm, xung quanh đều là người thân của ngươi, chẳng lẽ ngươi thật sự muốn làm điều mà cả trời cả người đều lên án, đại khai sát giới ở Thư gia à.”
“Người thân!”
Lục Trần cảm giác lời của đối phương vô cùng buồn cười, lập tức châm chọc nói: “Thư gia các ngươi chưa từng thừa nhận lão già nhà ta.”
“Chia rẽ cha mẹ ta, mấy chục năm không cho gặp mặt, đây là người thân sao?”
“Biết rõ lão già nhà ta còn sống nhưng lại muốn coi mẫu thân của ta thành công cụ liên hôn, gả cho người khác, đây chính là người thân trong miệng các ngươi sao?”
Lục Trần liên tiếp hỏi thể hiện rõ ý tứ châm chọc, khiến lão giả mới vừa rồi còn nói chuyện không phản bác được gì, người xung quanh đều im lặng, không phản bác được, bởi vì điều đối phương nói đúng sự thật, trong chuyện của Thư Mộng Lan, đúng là vấn đề nằm ở Thư gia.
Năm đó Lục Chính Hằng ở Hoang vực chỉ là Vương cảnh, quá nhỏ bé, Thư gia bọn họ có Thánh cảnh lớn mạnh, có mấy Nhân Hoàng, Lục Chính Hằng căn bản không xứng với Thư Mộng Lan.
Bọn họ sớm đã quên Thư Mộng Lan có một đoạn nhân duyên ở Hoang vực, đã quên nàng có một đứa con, cho đến ngày hôm nay sau mấy chục năm, con nối dõi của Lục Chính Hằng tới cửa, yêu cầu công bằng, bọn họ mới một lần nữa hồi tưởng lại chuyện cũ năm đó.
Người của Thư gia không thể tin được, con nối dõi của Lục Chính Hằng tu luyện mấy chục năm tới Vương cảnh đỉnh phong, lại còn có thể chém Hoàng, chiến lực đáng kinh sự, rốt cuộc hắn đã trải qua cái gì mới có thể mạnh mẽ đến trình độ như vậy.
Không lâu sau, một lão giả khác nhìn chằm chằm Lục Trần, nói: “Người mạnh nhất Thư gia cũng là ngoại công đã chết tám năm trước, mấy đại gia tộc của thành Phi Tuyết như hổ rình mồi đối với Thư gia, bọn ta bất đắc dĩ chỉ có thể tìm gia tộc cường đại liên hôn, như vậy mới có thể khiến Thư gia vượt qua cửa ải khó khăn.”
“Cho nên, lại tìm tới mẫu thân của ta sao?” Mắt Lục Trần lộ vẻ lạnh lẽo tiếp lời, giọng điệu mang theo vẻ châm chọc nhàn nhạt nói: “Thật là nực cười, một gia tộc lại dựa vào sự hy sinh của mẫu thân ta để tồn tại, ngươi nói loại gia tộc như các ngươi xứng phát triển à.”
“Dồn ép mẫu thân ta liên hôn, có lẽ có hai người các ngươi trong đó.” Dừng một chút, Lục Trần nhìn chằm chằm hai lão giả nói.
Sắc mặt hai lão giả hơi đổi, lời nói của đối phương có ý gì, chẳng lẽ muốn xuống tay đối với bọn họ, bọn họ vội vàng quát lên: “Không có quan hệ với bọn ta, là Thư Hà Đông quyết định.”
Thư Hà Đông chính là người lúc trước bị Lục Trần ngược đãi đến chết.
“Phải hay không phải đã không có quan hệ rồi.” Giọng điệu Lục Trần bình tĩnh, lời vừa dứt, một kiếm thế kinh người hội tụ, vòm trời biến sắc, âm thanh kiếm rít bạo động, chỉ thấy trên bầu trời trở thành một vùng tuyết trắng, từng đường kiếm quang chói mắt phá vỡ không gian, phát ra âm thanh kiếm ngân vang kinh thiên động địa.
Trong không khí tràn ngập một luồng uy áp kiếm đạo lớn mạnh, dưới luồng uy áp này, người Thư gia lạnh run.
Hai người Thư Mộng Yến và Thư Mộng Siêu cũng rùng mình toàn thân, trong lòng hoảng sợ vô cùng, bất luận như thế nào bọn họ cũng nghĩ không thông, một võ giả cấp Vương cảnh làm sao có thể bộc phát khí tức kinh khủng như vậy được.
Dưới luồng uy áp này, hai người ngửi thấy khí tức chết chóc.
Bọn họ hiểu được, nếu như Lục Trần muốn giết bọn họ, đoán chừng không cần tốn nhiều sức, mặc dù nghe buồn cười nhưng sự thật là như vậy.
“Hài tử, dừng tay thôi, chuyện đó không liên quan đến hai người họ.” Lý Diên mang theo vẻ mặt phức tạp vừa thương tiếc vừa áy náy, cất giọng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận