Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 602: Xem ai mặt dày hơn ai

Hàn Tĩnh vừa định nói là chỉ thuận tay giúp, không cần khách khí.
Nhưng chưa kịp mở miệng đã bị Lục Trần oanh tạc cho một màn như đạn pháo nổ: "Ngươi bị ngốc đúng không? Ngươi cho rằng Độ Sinh đan có thể cứu được ta sao? Viên đan dược tứ phẩm này quá yếu, vốn không thể bồi dưỡng cho cơ thể của ta chút nào. Thật là lãng phí."
"Ta..."
Vẻ mặt Hàn Tĩnh trở nên buồn bực, trong lòng cùng có hơi khó chịu.
Cứu người mà còn bị mắng, thật sự oan quá mà.
"Ngươi đừng có mà không phân biệt tốt xấu, không nhìn ra được lòng tốt của người khác."
"Đúng vậy, ngươi nên biết ơn đại sư tỷ đã dùng Độ Sinh đan quý giá nhất cho một kẻ xa lạ như người dùng đi."
Phía sau Hàn Tĩnh, các nữ đệ tử vô cùng bất mãn chỉ trích Lục Trần.
Bọn họ cảm thấy vô cùng tức giận, đây là loại người gì đấy?
Đại sư tỷ đã cứu hắn, hắn không cảm kích lại còn giận dữ mắc đại sư tỷ là đồ ngốc.
Đúng vậy, đại sư tỷ đúng là quá ngu ngốc khi đã cứu một tên ăn cháo đá bát mà.
Dừng một chút, Lục Trần đúng lúc nói: “Bỏ đi, ngươi cũng là có lòng tốt, ta sẽ không so đo với ngươi.”
Hàn Tĩnh tức giận, ai không so đo với ai cơ.
Đây là loại người gì vậy, sao lại nói ra lời khiến người ta tức giận như vậy.
“Hiện giờ đã là lúc nào rồi?” Lục Trần hỏi: “Đã qua mấy tháng từ khi bí cảnh Tứ Thánh sơn sụp đổ rồi?”
“Bốn tháng.” Hàn Tĩnh nói với giọng lạnh như băng.
“Bốn tháng rồi sao, lâu vậy à?” Lục Trần không để trong lòng, lẩm bẩm: “Cũng không biết sư muội có chuyện gì không, chắc là không có việc gì.”
“Cũng đến lúc ta rời đi rồi.” Lục Trần nói tiếp, nói xong, trong tay lóe lên ánh sáng, xuất hiện thêm một bình đan dược.
Sau đó đổ ra một viên thuốc lấp lánh, viên đan dược hình bầu dục, màu sắc hài hòa, lại còn tỏa ra đủ loại màu sắc, giống như một loại điềm lành.
Một mùi đan dược thơm mát nồng đậm tỏa ra, lập tức tràn ngập phạm vi trăm mét.
Đây chắc chắn là một viên thánh đan.
Đệ tử của Bách Hoa Tông và Quỷ Lang tông nhìn thấy đan dược trong tay Lục Trần thì sững sờ tại chỗ, sau đó hô hấp trở nên dồn dập, đây không phải là một viên thánh đan đó chứ?
Nếu không thì đan dược bình thường sao lại có dị tượng như vậy.
Lục Trần dùng một viên đan chữa trị Thánh phẩm, đan dược bộc phát ra dược lực khủng bố, không ngừng bổ dưỡng thân thể hắn. Thân thể vốn khô nứt nay giống như được mưa xuân tưới tắm, trở nên ướt át, linh lực trong cơ thể bắt đầu chậm rãi lưu chuyển trong kinh mạch.
Mấy tháng đình công, thân thể bắt đầu hoạt động trở lại.
“Ngươi, vừa rồi ngươi mới dùng đan dược gì?” Hùng Khôn nhìn Lục Trần, hỏi từng chữ một.
“Thánh đan, có ý kiến không?” Lục Trần giống như đang nhìn tên ngốc, quăng ra một câu.
“Chết tiệt, vậy mà ngươi lại dùng thánh đan!” Sắc mặt Hùng Khôn âm trầm, trở nên vô cùng dữ tợn.
Lục Trần nghi ngờ, mình dùng thánh đan, đối phương quan tâm làm gì, hơn nữa thoạt nhìn trông vô cùng tức giận.
Lục Trần có hơi khó hiểu.
“Ngươi, ngươi lại ăn đan dược của ta, nói đi, ngươi định bồi thường thế nào?” Hùng Khôn lấy lại tinh thần, đôi mắt âm u nhìn Lục Trần.
Hùng Khôn nổi giận. Nếu như vừa rồi ngăn cản đối phương sớm hơn thì tốt rồi, đó là một viên đan dược Thánh phẩm đấy, đối với người cùng tông môn như bọn họ mà nói, giá trị của đan dược này rất cao.
Bởi vì thánh đan quá quý giá, đến cả Thánh cảnh tọa trấn tông môn cũng rất khó có được.
Muốn có được thánh đan thì phải đi tìm Đan Thánh tôn quý, hao tổn thù lao to lớn mới có thể luyện chế thành.
Bình thường trong phòng đấu giá, cho dù là loại đan dược gì, miễn là thánh đan thì tất cả đều có giá trị liên thành.
“Đầu óc ngươi có vấn đề không, ta dùng đan dược của mình, bồi thường ngươi cái gì?” Lục Trần nói với đối phương.
Khuôn mặt Hùng Khôn hung dữ, khẽ gầm lên nói: “Ngươi có biết mình đang đứng trên địa bàn của ai không? Hoàng triều Quỷ Lang, tất cả mọi thứ trong Cương vực đều thuộc về Quỷ Lang tông ta, thánh đan ngươi tìm được trong đống đổ nát đương nhiên cũng thuộc về Quỷ Lang tông, giao nhẫn không gian của ngươi ra đây.”
“Vậy rốt cuộc là Hoàng triều Quỷ Lang hay là Quỷ Lang tông?” Lục Trần hỏi.
Lúc này, Hàn Tĩnh ở bên cạnh giải thích một câu, kể lại mọi chuyện của Quỷ Lang tông.
Đại não Lục Trần kịp thời biết được mọi thông tin của Quỷ Lang tông.
Cuối cùng hắn cũng gặp được một tên còn mặt dày hơn cả hắn, a không đúng, người còn vô liêm sỉ hơn sư huynh Kim Anh Tuấn chứ.
Theo lời Hàn Tĩnh, bởi vì cái chết của người hoàng triều bản địa, có tông môn dựng lên hoàng triều là chuyện bình thường, nhưng ngươi còn chưa dựng lên mà đã nói thánh đan của hắn là của Quỷ Lang tông, còn nữa, đan dược này căn bản không phải do hắn nhặt được.
Ai may mắn nhặt được đan dược cấp bậc Thánh phẩm chứ.
“Mau giao nhẫn không gian ra, nếu không ta giết ngươi.” Hùng Khôn dẫn đầu đệ tử Quỷ Lang tông vây quanh Lục Trần.
Lúc này hắn cũng bất chấp đệ tử của Bách Hoa tông, trước tiên phải lấy được nhẫn không gian của người “chết đi rồi sống lại” này rồi tính sau. Trong nhẫn không gian của đối phương chắc chắn còn có thứ tốt.
Hơn nữa người này thoạt nhìn còn trẻ như vậy, cho dù là thiên tài cũng chỉ có thể ở khoảng Nguyên Thần cảnh, hơn nữa khí tức rất suy yếu, cho dù là Nguyên Thần cảnh cũng đang trọng thương, thừa dịp đối phương chưa khôi phục lại, nhất định phải bắt được.
“Ngươi tự sát đi.” Lục Trần nhìn Hùng Khôn và nói.
“Ngươi nói cái gì?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận