Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1203: Ngư Vương (2)

Nhưng mà, đây hình như không phải do hắn.
Bóng người chớp động ở nơi xa, toàn bộ đi về phía hắn.
Tổng cộng có hơn mười người, võ giả thấp nhất đều là chuẩn Chí Tôn cảnh, bên trong có bốn năm vị Chí Tôn, không có Thiên Tôn cảnh.
Cho dù hỏa ngư rất trân quý, nhưng đối với võ giả Thiên Tôn trở lên thì không có hiệu quả, thế nên không có Thiên Tôn ở đây.
“Nhanh, mau tới đây giúp.” Hai thiếu nữ nhiệt tình mà Lục Trần gặp trước tiên hô hoán người xung quanh tới giúp đỡ.
Lập tức có hai người tiến lên giúp, chẳng qua những người còn lại đều quan sát.
Bởi vì cho dù đây là một con Ngư Vương, sáu người đã đủ sức câu được.
Người vây xem còn lại thấy tên nào đó câu được Ngư Vương cũng đứng ở bên cạnh vây xem, lập tức im lặng.
Cá mình câu được, muốn người khác giúp đỡ thì bỏ đi, lại còn đứng ở bên cạnh xem kịch vui.
Cái tên n Côn này thật là lười biếng.
Mặc dù trong lòng phỉ nhổ nhưng cũng không có miệt mài theo đuổi, suy cho cùng n Côn mới là Thánh Vương sơ kỳ, có thể chống lại nhiệt độ ngọn lửa ở nơi này đã rất tốt rồi, căn bản không dư thừa sức mạnh đi kéo cá.
Bọn họ cũng không dùng thần niệm cảm giác khí tức của n Côn, nếu không sẽ lập tức phát hiện đây là đồ giả mạo.
Có sáu người giúp đỡ, Ngư Vương dần dần bị kéo lên mặt nước, lộ ra một vây lưng vô cùng khổng lồ, dài tận mấy chục mét, thân cá dưới mặt nước càng khổng lồ, vây lưng này chẳng qua chỉ bằng một góc của núi băng mà thôi.
Ngư Vương vẫy vùng ở trong dung nham, khuấy lên cơn sóng động trời, vảy màu vàng và dung nham màu đỏ đan vào nhau, vô cùng chói mắt.
“Ngư Vương, thật sự là Ngư Vương.”
“Ngư Vương hơn bảy trăm mét, n Côn phá kỷ lục rồi!”
Người xung quanh thấy vây lưng, sau khi dùng thần niệm dò xét thấy chiều dài, tất cả đều chấn động tại chỗ, có người nhanh chóng dùng thần niệm truyền âm, truyền tin tức ra ngoài.
Câu được Ngư Vương, đây không phải là một chuyện nhỏ, đủ khiến người ta oanh động.
“Cái gì, biển lửa lại có Ngư Vương xuất thế, bước đầu đoán chừng hơn bảy trăm mét.”
“Vẫn là n Côn câu được, với tu vi của n Côn lại dám chạy đến biển lửa câu cá, con mẹ nó còn câu được một Ngư Vương.”
“Đi, đi xem một chút.”
Đệ tử Hoả Hành cung biết được tin tức này lao nhao trợn mắt há hốc mồm, cứ cảm giác có chút hoang đường.
Một số ít người đi về phía biển lửa, đi tham gia náo nhiệt.
Đương nhiên phần lớn người không đi, bởi vì người bình thường muốn đi dọc theo biển lửa, tối thiểu cần tu vi chuẩn Chí Tôn.
Thế nên mọi người nghe nói n Côn câu được Ngư Vương mới cảm giác rất hoang đường.
n Côn chỉ là Thánh Vương sơ kỳ mà thôi.
Trong dãy núi được bao phủ bởi ngọn lửa màu đỏ của Hoả Hành cung, nơi này trồng nhiều loại dâu lửa, có một biệt viện rất tĩnh lặng.
“Tiểu thư, có việc gấp bẩm báo.” Một bóng người vội vã chạy tới, đứng ở cửa biệt viện cung kính nói.
Trong biệt viện yên tĩnh bỗng nhiên có một luồng khí lưu hỏa diễm thổi quét không gian, ở nơi xa, một nữ tử xinh đẹp vóc dáng cao gầy, người mặc áo đỏ, giẫm lên hư không bước đến.
Thân thể nữ tử này có lồi có lõm, ngũ quan tinh xảo tuyệt trần, đôi môi dày dặn, còn có một đôi mắt xinh đẹp, quanh thân lưu động một tầng khí lưu hỏa diễm, toàn thân phát ra khí chất ưu nhã.
“Xảy ra chuyện gì?” Đôi mắt cô gái xinh đẹp rơi lên bóng người đứng ở cửa.
“n Côn, là n Côn câu được Ngư Vương, nghe nói là đại Ngư Vương dài hơn bảy trăm mét.” Người nọ đứng ở cửa bẩm báo thông tin.
“n Côn chạy đi biển lửa câu cá, còn câu được Ngư Vương.”
Trong ánh mắt xinh đẹp của nữ tử diễm lệ này hiện lên một chút cổ quái khó hiểu.
Sự trùng kích của tin tức này đối với nàng là rất lớn.
“Đúng vậy, bây giờ Hoả Hành cung đều đang truyền tin tức kia, không giống là giả.” Người ở cửa kia nói.
“Ta đi xem một chút.” Nữ tử xinh đẹp nói, xoay người rời đi, hạt hoả diễm lưu động quanh người giống như một tầng ánh lửa đang nhảy nhót, trên khuôn mặt xinh đẹp đến cực điểm có một chút quyến rũ, cũng có một chút lạnh lùng.
Thời gian một giây, nữ tử biến mất trong không trung.
Biển lửa!
Ở nơi câu cá có chừng bốn mươi năm mươi người đang ngắm nhìn.
Thấy những người này, sắc mặt Lục Trần vô cùng đen đặc.
Đều trách người nào đó trong đám người lớn giọng, gào thét một tiếng, hấp dẫn toàn bộ người tới đây.
Hơn nữa, số lượng người còn không ngừng gia tăng.
Trải qua sự cố gắng của sáu người, cuối cùng cũng kéo được con quái vật lớn trong biển lên, hay lắm, hình thể khổng lồ dài chừng hơn bảy trăm mét, mỗi một chiếc vảy màu vàng đều lớn hơn bàn tay, chi chít rậm rạp, phiếm ánh sáng màu vàng kim.
Người xung quanh thấy một con Ngư Vương lớn như vậy đều hít sâu một hơi, bởi vì bọn họ cũng là lần đầu tiên thấy Ngư Vương có hình thể khổng lồ như vậy.
Lục Trần lập tức đi tới, thần niệm bao phủ Ngư Vương, trực tiếp thu vào trong nhẫn không gian.
Thấy Ngư Vương biến mất, trong đám người lập tức có âm thanh bất mãn truyền đến: “n Côn, đừng nhỏ nhen như vậy, lấy ra xem một chút, bọn ta không có đoạt của ngươi.”
“Đúng thế!”
Rất nhiều người lần đầu tiên nhìn thấy Ngư Vương, có chút mới lạ, vẫn chưa nhìn đủ đã bị lấy đi nên có chút bất mãn.
“Ngư Vương đâu?” Một giọng nói bình tĩnh truyền đến.
Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một nữ tử mặc áo đỏ xinh đẹp lạnh lùng đến nơi này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận