Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1839: Một vạn năm (2)

Người thần bí giống như người ngoài cuộc, nhìn hình chiếu xung quanh, phát hình ảnh hai mươi năm trước.
“Ôi, Cự Viên Hoàng Kim và Ma Bằng.” Trong mắt người thần bí nổi lên vẻ kinh ngạc.
Yêu thú vương giả hết sức hiếm có, trong cơ thể chảy xuôi huyết mạch cao quý, trời sinh áp chế vạn yêu, có năng lực lãnh đạo, hắn dùng trục cuốn thời gian hồi tưởng, lại thấy ngoài con sói còn có hai con yêu thú vương giả.
“Có loại yêu huyết mạch này, nếu như không chết, căn bản đều sẽ trưởng thành tới Đạo Tổ cảnh, chuyện này rất quan trọng, trở về được bẩm báo thành chủ đại nhân.” Người thần bí lầm bầm lầu bầu một câu, sau đó lấy tay kích thích hạt thời gian xung quanh, cảnh tượng quanh mình bắt đầu rút lui hoặc là đi tiếp.
Cuối cùng hình ảnh dừng trước một giây Yêu Thần tử vong, người thần bí ra tay, chụp vào hình ảnh trước mặt.
Một màn quỷ dị xuất hiện, tay của hắn lại xuyên thấu hình ảnh, lấy ra một chút nguyên thần từ trên người Yêu Thần.
Sau đó, ánh mắt của hắn lại rơi lên người Ninh Thiên Quân: “Ý thức do oán khí vô tận sinh ra, thuộc về thể sinh mạng loại đặc biệt, ngay cả vận mệnh đại đạo cũng không thể nhìn thấu tương lai, thành chủ lại rất hứng thú đối với ngươi.”
Sau đó cũng đưa tay ra, lấy đi một chút sương mù màu vàng.
Làm xong tất cả, thân hình người thần bí chợt lóe, rời khỏi nơi đây, nơi này lại trở nên yên tĩnh lại.
Sau trăm năm Yêu Thần bị diệt xảy ra một chuyện lớn.
Sau trăm năm, hai giới không phân ta và ngươi, hoàn toàn dung hợp.
Có lẽ bởi vì thế giới dung hợp, ý chí giới ban phần thưởng, mặt đất phun trào linh khí, vạn vật hồi phục, thiên tài địa bảo sinh trưởng cực nhanh, số lượng tất cả loại đồ người tu hành cần đều tăng vọt gấp mấy trăm lần.
Về phần phát triển của Nhân tộc cũng nghênh đón bộc phát kiểu giếng phun.
Vô số người nhờ sự giúp đỡ trận linh khí này phun trào, tu vi cứ thế tăng lên, trình độ người tu hành các nơi đều tăng cao.
Vạn năm sau khi Yêu Thần bị diệt!
Sơn Hải giới nghênh đón thời kỳ hoàng kim, cường giả như măng mọc sau mưa, một đám người ló đầu ra, đây là thời đại quần hùng trỗi dậy, thiên tài như sao, không đếm xuể.
Ban đầu căn bản hợp lại nội tình vô số thế lực, dường như cũng khôi phục thời kỳ lớn mạnh, tiếp tục xưng bá một phương.
Chỉ là cũng có rất nhiều thế lực uy tín lâu năm chưa gượng dậy nổi, hoàn toàn suy bại, biến mất bên trong mây khói lịch sử, bị người quên lãng, hơn nữa là sức mạnh đời mới, rất nhiều người trỗi dậy từ bình thường, một đường hát vang tiến mạnh, đánh bại thế lực uy tín lâu năm, sau đó thay thế, xưng vương xưng hoàng, hưởng dự một phương.
Thế tục tuy có thiên biến vạn hóa, nhưng mà những thứ tông môn siêu cấp kia, như Kiếm Đế cung, vẫn lớn mạnh.
Còn mấy Thiên Đế kia cao ngạo quan sát nhân gian, cũng chưa từng bị người quên lãng, khắc sâu trong nội tâm người tu hành.
Mục tiêu người đời theo đuổi cũng là mấy Thiên Đế.
Mà một đời người tương tự Lục Trần, Yến Tử Hiên, Bùi Kỵ, cũng thành nhân vật trong truyền thuyết, thần tượng để hậu bối nhìn lên.
Kiếm Đế cung!
Bên trên một đỉnh núi yên tĩnh, trong động phủ kia, một thanh niên ngồi xếp bằng, trên người cũng bịt kín một tầng bụi, cũng không biết ngồi ở chỗ này bao lâu.
Thanh niên như bùn không nhúc nhích, cứ như thể chết rồi, nhưng có tiếng hít thở bình thường chứng tỏ còn rất khỏe mạnh.
Cũng không biết qua bao lâu, thanh niên mở mắt, hiện lên một chút ánh sáng, trong ánh mắt, lại tích chứa vẻ phong mang, khiến người ta không dám nhìn thẳng.
“Năm ngàn năm trước, ta nâng tu vi của mình lên tới viên mãn, hôm nay lại trôi qua một lần năm ngàn năm nữa, cảnh giới vẫn ở lại chỗ này.” Thanh niên tự nhủ.
Đương nhiên người thanh niên này là Lục Trần.
Thời gian Lục Trần bế quan chừng một vạn năm, nhưng không tìm thấy môn đạo đột phá cảnh giới Thiên Đế, một cảnh giới này cũng không phải là thời gian tu hành càng dài là có thể nước chảy đá mòn mà đột phá được.
Nếu như đơn giản như vậy, Thiên Đế Sơn Hải giới cũng sẽ không chỉ có mấy người.
Tạo Giới cảnh như thế nào, người tu hành cần đem tất cả sức mạnh đại đạo mà bản thân tu hành ra xây dựng một thế giới bên trong, sau đó liên tục không ngừng thu nạp sức mạnh ngoại giới, dung nhập vào bên trong thế giới.
Sức mạnh đại đạo ẩn chứa trong thế giới càng nhiều thì xây dựng càng hoàn thiện, như vậy nội tình lại càng mạnh.
Năm ngàn năm trước Lục Trần nếm thử dùng đại đạo xây dựng thế giới bên trong, nhưng đều thất bại không ngoại lệ.
Chậm chạp không thể đột phá nên cũng chỉ có thể xuất quan.
Lục Trần đi ra bên ngoài, thần niệm đi ra, cảm giác được vô số đệ tử đang tu hành, những đệ tử này vô cùng xa lạ, trên căn bản là khuôn mặt không quen thuộc.
“Sư đệ, ngươi xuất quan rồi!” Ở nơi xa, một bóng dáng thon dàiv giẫm chận tại chỗ mà đến, ngũ quan người này anh tuấn, phong thái trầm ổn, nhưng mà giơ tay nhấc chân lại tản ra khí tức uy nghiêm của người trên.
“Liễu Mục sư huynh.” Lục Trần gật đầu về phía đối phương.
Kể từ sau khi Yêu Thần bị diệt, hai Kiếm Đế như dỡ gánh nặng xuống, chăm chú bế quan tu luyện, không ở đây quản lý Kiếm Đế cung.
Cần lựa chọn một cung chủ mới tới quản lý Kiếm Đế cung.
Danh sách tuyển cung chủ có tổng cộng năm người, Lục Trần, Yến Tử Hiên, Bùi Kỵ, Liễu Mục, Nguyễn Trần Sương.
Tầng lớp cao của Kiếm Đế cung thống nhất ý tưởng là Lục Trần tới đảm nhiệm chức vị cung chủ, bởi vì Lục Trần dẫn đầu lĩnh ngộ kiếm ý cấp Đế trong mấy người bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận