Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 637: Có phải chúng ta quá đáng lắm không? (2)

Đột nhiên, Bạch Trạch nghe thấy có chút ầm ĩ ở bên ngoài đường, nghiêng tai lắng nghe. Rất nhanh, hắn như bị sét đánh, cả người đông cứng tại chỗ.
Hai người Lục Trần và Quý Nhiên bên cạnh cũng đơ người tại chỗ, họ giống như pho tượng đất sét, không nhúc nhích.
Bởi vì người bên ngoài đường đều đang thảo luận chuyện Kiếm tử Lục Trần lại bị ám sát.
Nghe nói Kiếm tử trước khi đến Phong Lôi các, đến phạm vi ảnh hưởng của Phong Lôi các, đột nhiên mười hai cường giả cấp Thánh Cảnh, bốn cường giả cấp Thánh Quân cảnhxông ra triển khai ám sát đối với Lục Trần.
Vốn cho rằng Lục Trần hẳn phải chết không nghi ngờ, vừa vặn có Thánh cảnh của Phong Lôi các trở về gấp từ bên ngoài, gặp phải chuyện này thì hỗ trợ, không đến nửa khắc đồng hồ, toàn bộ đám cường giả mai phục Lục Trần đều phải đền tội.
“Mẹ nó…”
Bạch Trạch nghe tin dữ vậy, máu khắp người chảy ngược, xông thẳng lên đầu, sau đó mắt tối sầm lại, hắn rơi vào hôn mê.
Bạch Trạch trực tiếp ngã trên mặt đất.
Quý Nhiên liếc nhìn Bạch Trạch, mặc dù người này là người của Hổ tộc, là người muốn giết Lục Trần, nhưng giờ khắc này, hắn lại cùng tâm tình với Bạch Trạch.
Tại sao đứa nhỏ ngốc này muốn đối nghịch với Lục Trần, hắn thật sự cho rằng danh xưng đại ma vương Thanh vực của Lục Trần là khi không mà có được sao.
Rất nhiều người bị Lục Trần bán rồi còn giúp kiếm tiền.
Mặt khác, về sau đứa nhỏ ngốc này nếu biết Lục Trần chính là Kiếm Tam công tử, biết bản thân bị trêu đùa từ đầu tới đuôi, không biết có tức phun máu hay không.
Truyền tin ra bên ngoài đương nhiên là Lục Trần để người ta truyền ra, ví dụ như Lục Trần bị mai phục, trùng hợp là cường giả của Phong Lôi các đuổi tới.
Thật ra nơi nào có người của Phong Lôi các, xa như vậy thì căn bản không liên lạc được.
Dù sao mười hai cường giả cấp Thánh cảnh, bốn cường giả cấp Thánh Quân kia tử vong, muốn lời đồn nhảm vô căn cứ gì còn không phải do hắn khống chế.
“Đoán chừng đứa nhỏ ngốc này muốn tức chết.” Quý Nhiên truyền âm nói.
Hiện tại, vẫn như cũ không dám nói thẳng, sợ là sợ Quý Nhiên giả hôn mê hoặc là còn có ý thức.
Thật ra bọn họ không biết thật sự là Bạch Trạch tức đến hôn mê.
Lục Trần không nói chuyện mà xoay người đỡ Bạch Trạch lên giường.
...
Bạch Trạch cũng không biết tỉnh táo lại thế nào, sau khi tỉnh táo, hắn suy nghĩ phiền muộn muốn phun máu.
Căn bản hắn không tiếp nhận được tổn thất to lớn này.
Đây chính là mười hai Thánh cảnh, bốn Thánh Quân.
Tổng cộng dẫn theo năm mươi Thánh cảnh, tám Thánh Quân, đối phó với gia tộc Tài Thần tổn thất tầm mười Thánh cảnh.
Còn ở chỗ Lục Trần, người đi theo liền hao tổn hơn ba mươi Thánh cảnh, bốn Thánh Quân.
Tổn thất này cũng quá lớn.
Căn bản Bạch Trạch chưa nghĩ việc đến Thanh vực sẽ tổn thất nhiều cường giả như vậy, sở dĩ dẫn theo nhiều cường giả đến hoàn toàn là vì uy hiếp kẻ địch.
Nhưng bây giờ, tổn thất hơn phân nửa.
Nếu tin tức loại này truyền đến Hổ tộc, sợ rằng địa vị của hắn sẽ rớt xuống ngàn trượng, bởi vì Hổ tộc là một liên minh khổng lồ, chỉ riêng trong Hổ tộc người cạnh tranh với hắn đx có một hai vị, còn không nói người khác của Hổ tộc.
“Bạch Trạch huynh, ngươi tỉnh rồi.” Bên cạnh vang lên một âm thanh thân thiết.
Bạch Trạch quay đầu liếc nhìn, đây là Kiếm Tam công tử.
Không chờ hắn nói chuyện, Kiếm Tam công tử liền tức giận nói: “Ngươi nói làm sao vận khí của Lục Trần tốt như vậy, vốn phải chết lại trùng hợp được cường giả của Phong Lôi các đi ngang qua cứu.”
Bạch Trạch cũng nắm thành nắm đấm, đôi mắt đỏ lên, tức giận nói: “Lục Trần này thực sự đáng chết, khiến ta tổn thất nhiều cường giả như vậy.”
“Bạch Trạch huynh, xem ra Lục Trần là dạng giết không chết, ngươi mau chóng rời đi đi, nếu không rời đi, sợ là không đi được.” Lục Trần đột nhiên nói với Bạch Trạch.
Bạch Trạch gặp Kiếm Tam công tử ngữ khí sốt ruột, hỏi vội: “Kiếm Tam công tử, xảy ra chuyện gì?”
Khuôn mặt Lục Trần bình tĩnh nói: “Lục Trần bị ám sát, Kiếm Đế cung và Phong Lôi Các nổi giận, họ đã biết là các ngươi làm, họ thề phải tìm được những người còn lại của các ngươi rồi giết sạch toàn bộ.”
“Chắc chắn với tính cách của Lục Trần sẽ trả thù ngươi, hơn nữa mạng lưới quan hệ của hắn ở Thanh vực, ngươi không giấu được, rất nhanh sẽ bị tìm ra, ngươi mau chóng rời đi đi.”
“Không được, không giết Lục Trần, sao ta có thể rời khỏi.” Bạch Trạch siết nắm đấm, đôi mắt đỏ lên nói.
Bạch Trạch nghĩ đến mình mang theo năm mươi Thánh Cảnh, tám Thánh Quân, hai Thánh Vương đến Thanh vực, lúc đến, ý chí của hắn hăng hái cỡ nào, hắn vốn cho rằng hủy diệt Lục Trần và gia tộc Tài Thần quả thực là việc dễ như trở bàn tay.
Nhưng ai nghĩ được hiện thực tàn khốc như vậy.
Gia tộc Tài Thần có chi viện của Phong Lôi các nên không diệt được, hắn chỉ có thể phá hủy một số sản nghiệp để trả thù.
Quay đầu đối phó Lục Trần thì tổn thất càng lớn.
Bạch Trạch giống như một tay cờ bạc thua đỏ cả mắt, không xử lý Lục Trần, hắn không nghĩ rời khỏi Thanh vực.
Lục Trần kích động hét lớn: “Lẽ nào ngươi muốn hại chết bọn ta à?”
Bạch Trạch đột nhiên bị Lục Trần rống to giật nảy mình, dò hỏi: “Kiếm Tam công tử đây là ý gì?”
Lục Trần vô cùng phẫn nộ nói: “Ban đầu khi ở bí cảnh, có đệ tử của Kiếm Đế cung từng thấy ngươi tìm ta, hoài nghi là ta làm lộ hành tung của Lục Trần, Quý Nhiên đã bị bắt trở về Kiếm Đế cung thẩm vấn, bây giờ lập tức sắp đến lượt ta.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận