Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1738: Ước hẹn năm xưa

Vương Phúc Hải cảm nhận được luồng phong mang sắc bén, cho dù vận chuyển kiếm ý bản thân chống đỡ cũng khó có thể triệt tiêu, bởi vì đây là uy áp của kiếm ý, kiếm ý của hắn không sánh được Lục Trần.
Vương Phúc Hải trợn trắng mắt, tức giận nói: “Tiểu tử, được rồi, đừng giả vờ nữa, lão phu đã nhìn thấy cảnh tượng trước đó rồi.”
Sắc mặt Lục Trần khôi phục lại bình thường, hỏi: “Vương trưởng lão tìm ta có việc sao.”
Vương Phúc Hải nói rõ đầu đuôi: “Chẳng phải ngươi đã là Kiếm Đế rồi sao, là chuyện vui lớn, có cần tổ chức cho ngươi một bữa tiệc chúc mừng hay không.”
Thêm một Kiếm Đế đối với Kiếm Đế cung là một chuyện lớn, trước kia sinh ra Kiếm Đế đều mở tiệc chúc mừng, cho nên Vương Phúc Hải tới tìm Lục Trần, lập tức hỏi hắn có muốn tổ chức một lần hay không, nói trắng ra chính là gọi người tu hành của thế lực bát phương đến để ngưỡng mộ, tục xưng là ra vẻ.
Lục Trần không có hứng thú gì về việc này, lắc đầu, nói: “Bỏ đi.”
Vương Phúc Hải nói: “Nếu không có hứng thú, vậy thì không tổ chức.”
Lục Trần đột nhiên hỏi: “Đúng rồi, phụ mẫu ta đâu.”
Mặc dù Lục Trần biết, với địa vị hiện giờ của hắn ở Sơn Hải giới, không ai dám động đến phụ mẫu hắn, nhưng cũng không khỏi hỏi một phen.
Ít nhất nhìn thấy phụ mẫu tuyệt đối an toàn, hắn mới có thể yên tâm.
Vương Phúc Hải nói: “Lần trước sau khi ngươi rời đi, phụ mẫu ngươi cũng rời đi, nói không quen ở đại tông môn, muốn đi ra ngoài du ngoạn, nên cũng tùy bọn họ.”
“Nhưng ngươi yên tâm, ta luôn âm thầm quan sát bọn họ, hiện giờ phụ mẫu ngươi đang làm khách trong một tiểu tông môn, ngày tháng trôi qua cũng xem như là tiêu sái.”
“Tông môn nào?” Lục Trần hỏi.
Vương Phúc Hải trả lời: “Một tiểu tông môn tam lưu tên là Chấn Thiên tông, thuộc phạm vi thống trị của Đao Thần điện.”
“Biết rồi, để ta đi xem xem!”
Lục Trần chuẩn bị đi gặp phụ mẫu một lần, sau khi thấy hai người họ ổn định, hắn bắt tay vào chuyện lớn là chuẩn bị tiến công Thiên Yêu giới.
Lục Trần lấy chiến thuyền Tử Ngọc ra, vừa mới cất bước, tốc độ của Nguyệt Nhan đã nhanh hơn hắn, bước lên chiến thuyền trước một bước.
Thấy ánh mắt nghi hoặc của nam nhân nhìn qua, Nguyệt Nhan nâng chiếc cằm trắng nõn lên, nói: “Có ta ở đây, đừng hòng tìm cơ hội đi ra ngoài ăn vụng.”
Vẻ mặt Lục Trần lạnh lẽo, bản thân ở trong lòng Nguyệt Nhan lại có nhiều nhược điểm như vậy sao?
Nhưng Lục Trần cảm thấy ném một mình Nguyệt Nhan ở Kiếm Đế cung cũng không ổn cho lắm, nên chấp nhận đối phương đi theo.
Vẻ mặt của Vương Phúc Hải trưởng lão ngưỡng mộ nhìn Lục Trần, tên khốn này không khỏi quá tiêu sái rồi, không chỉ thiên phú biến thái, còn cuỗm được một đại mỹ nữ cấp bậc Thiên Đế từ bên ngoài trở về.
Lục Trần ngồi chiến thuyền Tử Ngọc, vốn không dùng tốc độ nhanh nhất đi đến Chấn Thiên tông, bởi vì hắn tin phụ mẫu không có nguy hiểm, lần này đi cũng chỉ là thăm đôi chút mà thôi, từ trước đến giờ, hắn đều không có thời gian ngắm nhìn núi sông rộng lớn của Sơn Hải giới, nên lần này cứ thả lỏng một chút.
Mấy ngày sau, Lục Trần đi đến một thành trì, tùy tiện tìm một tửu lâu.
Lục Trần kêu tiểu nhị của cửa tiệm đến, gọi một bàn món ăn ngon.
Đợi tiểu nhị rời đi, Nguyệt Nhan lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn.
Lục Trần tiếp xúc với ánh mắt của Nguyệt Nhan, không hiểu sao lại chọc đến tiểu di tử rồi.
Lục Trần yếu đuối hỏi: “Tiểu di tử, có chỗ nào không đúng sao.”
Nguyệt Nhan tức giận nói: “Nhìn xem nơi ngươi chiêu đãi ta đi, dơ bẩn cũ kỹ, ngươi không ngại sao?”
Lục Trần liếc nhìn xung quanh, bất kể là mức độ sạch sẽ của bàn ghế hay là bố cục đồ đạc đều không tồi, không dơ bẩn cũ kỹ như tiểu di tử nói.
Nguyệt Nhan cắn răng nói: “Ta chưa bao giờ tiến vào tửu lâu nhỏ như vậy.”
Ánh mắt Lục Trần cân nhắc nói: “Chưa bao giờ đến, vậy chẳng phải là càng tốt sao.”
Không đợi tiểu di tử tức giận, Lục Trần đã vội vàng nói: “Tiểu di tử, thể ngộ nhân sinh muôn màu, nếm thử cay đắng ngọt bùi, hành tẩu hồng trần luyện tâm cũng là một loại tu hành.”
“Chẳng phải lão già u Dương Thanh thích làm lão ăn mày hào hoa sao, lần này ra ngoài, ngươi giao lưu nhiều hơn với người tầng lớp thấp đi, đừng có làm ra vẻ không ăn pháo hoa nhân gian như Tiên tử.”
Nguyệt Nhan nghe thấy lời của Lục Trần, mặc dù biết rõ nam nhân này đang ngụy biện, nhưng nghe hình như lại có đạo lý đó, hơn nữa ở Thần giới quả thật có cách nói hồng trần luyện tâm.
Nguyệt Nhan gõ quai hàm, cũng không tranh luận với Lục Trần nữa.
Cảnh giới của người bên trong tửu lâu không phải rất cao, Chí Tôn cảnh ít ỏi mấy người, phần lớn còn lại đều là cấp bậc Thánh cảnh.
Mặc dù những người ở tầng lớp thấp này có cảnh giới không ra làm sao, nhưng nói ra tin đồn có lẽ dù là thế lực đứng đầu cũng không linh thông tin tức bằng bọn họ.
Không, mấy thực khách bên trong khách điếm cũng đang thảo luận người nào đó.
“Nghe thấy chưa, Lục Trần thăng cấp Kiếm Đế rồi!”
“Chính là Lục Trần có năm sư phụ mỹ nữ Thiên Đế sao?”
Vừa nói vậy, mấy thực khách ở đây đều bừng tỉnh đứng lên.
Có lẽ những người tầng lớp thấp này chưa nghe qua Lục Trần, nhưng vừa nói đến Lục Trần có năm sư phụ là mỹ nữ Thiên Đế thì lập tức hiểu ngay là ai.
“Chém gió à, mặc dù Lục Trần có năm sư phụ mỹ nữ Thiên Đế, nhưng hình như chưa đến năm trăm tuổi đúng không, ngươi đùa ta sao.” Có người nói châm chọc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận