Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 445: Danh tiếng của Kiếm Tam công tử (2)

Càng quỷ dị là mỗi lần Kiếm Tam công tử hiện thân hai ba tháng, lại đột ngột biến mất mấy tháng, sau đó lại xuất hiện.
Nhất là hai năm gần đây đều không có tin đồn đến Kiếm Tam công tử, dẫn đến có người thật sự gặp qua Kiếm Tam công tử mới có thể nhận ra, mặc dù Cầm Thánh cung có hơn mười thế lực ngoại lai, nhưng Thanh vực quá lớn, trùng hợp là bọn họ đều chưa từng gặp mặt Kiếm Tam công tử, cho nên không ai nhận ra thân phận của Kiếm Tam công tử.
“Khó trách lại mạnh như vậy, thì ra là Kiếm Tam công tử!”
“Nghe nói Kiếm Tam công tử từng đánh bại cấp Thánh Tử, còn cho rằng truyền lố, hôm nay gặp mặt, danh xứng với thực!”
Người xung quanh thì thào lẩm bẩm.
Đùa à, có thể nhẹ nhàng đánh bại Kim Chấn thái tử, dùng sức mạnh một mình đánh bại kiếm thế khiếp người của hơn hai mươi đệ tử Kiếm Đế cung tại nơi này, còn ai dám không tin không phục chứ.
Đừng nói là người ngoài, cho dù là Kiếm Hoàng Mộc Kiếm phong cùng với đám đệ tử, bọn họ cũng chỉ nghe nói qua cái tên Kiếm Tam công tử, chưa từng gặp qua.
Chỉ biết có một người am hiểu rất nhiều kiếm quyết của Kiếm Đế cung được lưu truyền danh đẹp ở bên ngoài, nhưng danh hào của Kiếm Tam công tử thật sự ít ai trong Kiếm Đế cung biết được.
Đám đệ tử Hoa Đình im lặng đứng tại chỗ, đối phương là Kiếm Tam công tử, vậy thì rất có khả năng chính là người của Kiếm Đế cung.
Còn Kiếm Hoàng của Mộc Kiếm phong lại muốn hộc máu, thì ra Kiếm Tam công tử là do Lục Trần hóa danh, thằng nhóc này âm hiểm, vô sỉ, tàn nhẫn, hại vô số người ầm ĩ muốn tiêu diệt hắn.
Ai ngờ Lục Trần được xem là kẻ địch chung của Thanh vực lại hóa danh Kiếm Tam công tử hành tẩu thế gian, không phải là người tàn nhẫn, mà là hành hiệp trượng nghĩa, danh tiếng truyền ra ngoài rất tốt.
Nhưng sao hắn lại có chút không tin nhỉ, đây còn là tính cách của Lục Trần sao.
Có lẽ tên nhóc này đã ý thức được danh xấu của mình tràn đường mới bắt đầu coi trọng hình tượng, cho nên đã làm một thân phận Kiếm Tam công tử mới.
Tóm lại, Kiếm Hoàng Mộc Kiếm phong biết Kiếm Tam công tử là Lục Trần giả mạo thì rất bất đắc dĩ, một lúc sau nói: “Kiếm Tam công tử đúng là môn nhân Kiếm Đế cung.”
Vừa nói ra lời này, không ai ở đây nghi ngờ thân phận của Kiếm Tam công tử nữa.
Dù sao thì trưởng lão có thân phận cao quý ở Kiếm Đế cung mở miệng xác nhận, còn ai dám hoài nghi thân phận thật giả chứ.
Mọi người không khỏi nhìn về phía Hoàng Vi công chúa, đây là đá trúng tấm sắt, không chỉ thực lực không bằng người mà ngay cả bối cảnh cũng không bằng người.
Màu máu trên mặt Hoàng Vi biến đổi, đôi mắt tràn ngập sợ hãi.
“Quỳ xuống xin lỗi sư muội ta!” Lục Trần nhìn về phía Hoàng Vi nói, giọng điệu cường thế ẩn chứa tia không thể nghi ngờ.
“Ta…”
Hoàng Vi há miệng, dùng ánh mắt cầu cứu nhìn xung quanh, nhưng không ai dám tiếp xúc với ánh mắt của nàng.
Cho dù là đệ tử Cầm Thánh cung cũng không dám tùy ý giúp đỡ, bọn họ cũng rõ chuyện này là lỗi của Hoàng Vi công chúa, mà Kiếm Tam công tử chỉ định muốn nàng xin lỗi, ngoại trừ xin lỗi thì không còn cách nào khác.
“Kiếm Tam công tử danh truyền Thanh vực, danh tiếng tràn đầy, thực lực cường thịnh, tội gì lại ép một nữ tử yếu đuối chứ.” Một âm thanh truyền đến, người nói chính là Hoa Đình.
Hoàng Vi là biểu muội của hắn nên đương nhiên không thể trơ mắt nhìn nàng quỳ xuống chịu nhục, cho nên đứng ở điểm cao đạo đức phán xét Lục Trần.
Lục Trần nhìn người sau một cái, nói: “Ép một nữ tử yếu đuối, ta thấy nàng không giống nữ tử yếu đuối, vừa nãy mắng sư muội ta rất hăng hái đó.”
“Chỉ là mấy câu nói bên miệng mà thôi, Kiếm Tam công tử cần gì phải để ở trong lòng.” Hoa Đình tiếp tục nói.
“Nói như vậy, ngươi muốn gánh chịu hậu quả giúp biểu muội ngươi đúng không?” Lục Trần nói.
Hoa Đình nói: “Biểu muội ta còn nhỏ, không hiểu chuyện, hy vọng Kiếm Tam công tử nể mặt, hơn nữa với thân phận Kiếm Tam công tử ngươi, không cần phải tính toán chi li.”
“Ta hiểu rồi, ý của ngươi là người khác có thể tùy ý sỉ nhục người thân của ta, ta còn phải tươi cười đối đãi với hắn đúng không.” Lục Trần thản nhiên nhìn người sau, nói: “Nếu ngươi thích giả làm người tốt, vậy ta sẽ thành toàn cho ngươi, từ nay về sau, ngươi bị trục xuất khỏi Kiếm Đế cung.”
“Cái gì?”
Hoa Đình nghe vậy, lập tức khó coi nhìn Lục Trần.
Người xung quanh cũng ồ lên, Kiếm Tam công tử muốn trục xuất Hoa Đình ra khỏi Kiếm Đế cung sao.
Lục Trần lãnh đạm nói: “Mặc dù lòng dạ ta rộng lớn, nhưng cũng không phải ai cũng có thể sỉ nhục, biểu muội ngươi sỉ nhục sư muội ta, đụng phải điểm mấu chốt của ta, rồng có vảy ngược, chạm vào ắt giận.”
Mọi người nghe Kiếm Tam công tử nói, cho là đúng gật đầu, dù là người rộng lượng cỡ nào thì đều có vảy ngược, nghe đồn Kiếm Tam công tử là người rộng lượng, không câu nệ tiểu tiết, nhưng cũng có điểm mấu chốt, cho thấy rõ cô nương đứng phía sau chính là điểm giới hạn của Kiếm Tam công tử.
Trên không trung, thấy người nào đó vẻ mặt bình thản nói lòng hắn rộng lớn, trưởng lão Mộc Kiếm phong thật sự không nói gì.
“Ngươi dựa vào cái gì mà đuổi ta ra khỏi Kiếm Đế cung, ngươi không có tư cách!” Ngây ra mấy giây, Hoa Đình giống như phát điên rống giận, mặt đỏ bừng.
Hoa Đình không thể tin hắn lại bị trục xuất khỏi Kiếm Đế cung, hơn nữa cũng chỉ là vì nói thêm mấy câu.
Người trong nhà tự hào vì hắn tiến vào Kiếm Đế cung, mặt mũi tràn ngập vinh quang, hắn không thể tin nếu mình bị trục xuất khỏi Kiếm Đế cung, cha mẹ sẽ có biểu cảm gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận