Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1610: Ta nguyện ý

Thanh niên hoàng bào đứng giữa không trung, ống tay áo tung bay, sương mù màu vàng không ngừng tuôn ra từ người hắn, sau đó lan tràn bốn phía rồi nhanh chóng bao trùm cả thành, khiến đất trời trở nên mờ mịt.
Sương mù màu vàng dường như lan tràn không trừ ngóc ngách nào, bởi vì mọi người đều phải thở nên đã hít vào một chút, do vậy tất cả bị ảnh hưởng bởi oán khí khiến lòng sinh bất an, nảy sinh lửa giận cuồng bạo, đôi mắt cũng xuất hiện huyết quang sắc bén quỷ dị.
Đây là một loại 'mầm độc' có thể điều động cảm xúc của mọi người, khiến họ trở nên cáu kỉnh và có thể làm ô nhiễm nguyên thần của tu hành giả.
Bản thân thanh niên hoàng bào chính là 'người mang mầm độc'.
"Mấy ngươi các ngươi đủ tư cách làm nô bộc của ta, ngoan ngoãn thả lỏng nguyên thần để ta nắm giữ đi." Thanh niên hoàng bào thu hồi ánh mắt, sau đó nhàn nhạt nói như thể đang thuật lại một chuyện nhỏ không đáng kể.
Sau đó, ánh mắt hắn dừng trên người Lục Trần, cười nói: "Trong đám người này, ngươi có biểu hiện không tồi. Sau khi thần phục ta xong, ta sẽ chuyên tâm bồi dưỡng ngươi."
Bởi vì Lục Trần hạ gục hơn trăm Đế cảnh nên đã được thanh niên hoàng bào để mắt tới.
Nhưng đúng lúc này, mũi thanh niên hoàng bào hơi nhúc nhích, hắn nghi hoặc nói: "Không biết tại sao trên người ngươi có một luồng khí tức quen thuộc, xem ra là người quen với chủ nhân của pháp bảo kia. Nói cho ta biết, hắn đang ở đâu?"
Thanh niên hoàng bào nói xong, ánh mắt lập tức trở nên lạnh lùng, tâm tình bất ổn, sương mù màu vàng không ngừng phun ra khỏi cơ thể.
Thanh niên hoàng bào nhớ lại chuyện quá khứ, trước khi biến thân đã bị người ta bỏ vào trong hồ lô để mang đi. Sau đó, bản thân lại xuất hiện lần nữa, phiêu bạt khắp khu vực vô biên lạnh lẽo. Nếu không phải tình cờ tìm được một thế giới trú thân, e rằng hắn đã tan thành mây khói rồi.
Thanh niên hoàng bào thề trong lòng, đến khi bản thân trở nên cường đại, hắn nhất định phải nô dịch chủ nhân pháp bảo kia, để kẻ đó trở thành người hầu của mình.
Bây giờ ngửi được một chút khí tức của 'cừu nhân', hắn vội vã truy hỏi.
Lục Trần cảm thấy hơi khó hiểu khi nghe thấy lời thanh niên hoàng bào nói, hắn chưa từng gặp Tà Thần bao giờ, sao ngươi này lại cảm nhận được khí tức quen thuộc trên người mình?
Đối phương còn nhắc tới pháp bảo, lẽ nào đang ám chỉ tới tên Tây Môn Vũ kia sao?
Trước đó Lý Huyền đã từng nói, chỉ dựa vào việc tạo giới cảnh cho pháp bảo không thể loại bỏ được oán khí, chẳng lẽ thanh niên hoàng bào thực sự là oán khí trong hồ lô Tịnh Thế hoá thành?
Hơn nữa trước đây ý chí Thiên Nguyên giới đã từng nói, thanh niên hoàng bào đã tới Nguyên giới khoảng trăm năm, khoảng thời gian này hoàn toàn trùng khớp.
Sau khi nghĩ thông suốt, Lục Trần xuất hiện loại cảm giác muốn chửi thề trong lòng.
Xem ra thanh niên hoàng bào này thật sự là oán khí trong hồ lô Tịnh Thế hoá thành. Ban đầu oán khí này không chỉ không bị triệt tiêu hết mà còn trở thành hậu quả chạy tới Thiên Nguyên giới tác oai tác quái, ngay cả ý chí thế giới cũng không làm gì được nó.
"Ta không biết ngươi đang nói gì?" Lục Trần lắc đầu phủ nhận.
Trong lòng Lục Trần biết rõ, nhưng hắn sẽ không mở miệng thừa nhận.
"Chờ đến khi ta nô dịch ngươi, khống chế ký ức trong tay, tự nhiên sẽ biết được." Thanh niên hoàng bào nhếch miệng cười ác độc, hắn đưa bàn tay lớn ra trực tiếp bắt lấy thân thể Lục Trần.
"Ra tay."
Lý Huyền nhanh chóng đưa ra quyết định, ra lệnh cho mọi người động thủ.
Lời vừa dứt, thân thể mọi người chợt bùng phát thành một ngọn lửa đại đạo cực kỳ rực rỡ, ngọn lửa hừng hực khiến nhiệt độ thế giới tăng lên không ngừng, kiến trúc trên mặt đất cũng tan chảy thành một vùng như tuyết.
Những tu hành giả cũng dùng lực lượng đại đạo hoá thành ngọn lửa cao hơn Thần hoả bình thường một cấp bậc, nhiệt độ vô cùng khủng bố khiến phạm vi ngàn dặm hoá thành một biển lửa chỉ trong nháy mắt.
Quanh thân Phù Cừu tràn ngập vô số ma diễm, ngay cả giáp vị sắc bén cũng được bao phủ bởi một tầng lửa. Đứng trong ngọn lửa, hắn trông giống như một vị ma thần toả ra ma uy cuồn cuộn đáng sợ.
Hai tay Phù Cừu kết ấn, ma diễm rục rịch nổi lên quanh người, hắn hoá thanh một con Hoả Diễm Ma Long bay về phía thanh niên hoàng bào.
Ngọn lửa vô tận bao phủ thanh niên hoàng bào chỉ trong nháy mắt.
Trên trời cao đang hội tụ vài đám mây đen khổng lồ cùng với sấm sét chớp giật.
Ầm ầm ầm!
Từng tia sấm sét lớn đánh xuống giống như mưa rào trút nước, tất cả đều rơi xuống người thanh niên hoàng bào.
Mọi người biết những sinh linh đặc biệt được hình thành bởi oán linh thế này không sợ vô số công kích, nhưng chúng sợ nhất là hai loại sức mạnh lôi và lửa. Vì vậy, bọn họ đã lợi dụng sức mạnh đại đạo biến thành hoả diễm và sấm sét để chuẩn bị tiêu diệt thanh niên hoàng bào chỉ bằng một đòn.
Trong không gian truyền ra tiếng xèo xèo, vô số sương mù màu vàng bị ngọn lửa khủng bố hoá giải và biến mất không thấy.
Mọi người chăm chú quan sát vị trí trung tâm biển lửa, hy vọng thanh niên hoàng bào sẽ bị thiêu rụi.
Thiên niên hoàng bào bị ngọn lửa vô tận bao trùm đang cười lạnh lùng khinh miệt, chỉ với chút lửa ấy mà muốn giết nó, quả thực là suy nghĩ viển vông.
Thanh niên hoàng bào phất tay tạo thành một vòng tròn màu vàng bảo hộ bao phủ lấy thân thể hắn, ngăn cản sự xâm lấn của ngọn lửa. Cho dù ngọn lửa bên ngoài có nghịch thiên tới đâu cũng không thể đốt cháy được vòng bảo hộ màu vàng, hắn hoàn toàn không bị hao tổn gì khi đứng trong đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận