Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1696: Giao dịch (2)

Hắc Sa cũng từng nghĩ đến phản kháng, nhưng cảnh giới của Bàng Vân đạo tổ khiến hắn tuyệt vọng, là độ cao mà cả đời hắn cũng không thể đạt tới, hơn nữa hắn còn không dám phản kháng mệnh lệnh của Bàng Vân đạo tổ, một khi không nghe lệnh, sẽ bị tinh huyết Bàng Vân đạo tổ để lại trong cơ thể tra tấn.
Hắc Sa cũng biết, muốn thoát khỏi khống chế của Bàng Vân đạo tổ, cần tìm một người ít nhất có cùng cấp bậc Đạo tổ với Bàng Vân đạo tổ.
Loại Đạo tổ này rất ít ở Nguyên giới, với cảnh giới hiện tại của hắn, ngay cả tư cách tiếp xúc cũng không có.
Hơn nữa cho dù may mắn gặp được Đạo tổ khác, nhưng những Đạo tổ cao cao tại thượng đó cũng sẽ không vì một người Tạo Giới cảnh hậu kỳ như hắn mà đắc tội với một kẻ địch có cấp bậc tương đồng.
Hắc Sa từng tiếp xúc với Chu Dương Huy, đối phương là đồ đệ của Vận Mệnh thành chủ, tuy rằng đây cũng là một vị giới chủ, nhưng Chu Dương Huy chỉ là đệ tử ký danh của giới chủ, mang một danh hiệu môn đồ của giới chủ, có lẽ bản thân Chu Dương Huy thậm chí còn chưa từng gặp mặt Vận Mệnh thành chủ.
Hắc Sa hắn cũng không cầu tình với Chu Dương Huy, bởi vì Chu Dương Huy không có tư cách mời sư phụ ra.
Nhưng mà vị đồ đệ của “Giới chủ” trước mặt này, rõ ràng được “Giới chủ” coi trọng, nếu không cũng sẽ không được ban cho bốn món bí bảo đỉnh cao.
Nếu đối phương có thể mời được Thời Quang giới chủ ra, hắn tuyệt đối có thể thoát khỏi bể khổ.
Lục Trần thấy Hắc Sa nói vậy, cuối cùng cũng hiểu vì sao đối phương không giết hắn, trên thực tế khi hắn ở Thần giới, đã nghe qua ngọn nguồn của dị tộc.
Những dị tộc đó, tương đương với con rối của Bàng Vân đạo tổ, những người tu hành nhỏ kia, một ý niệm của Bàng Vân đạo tổ, là có thể đồng hóa rất nhiều.
Cấp bậc hơi cao một chút, giống như Hắc Sa, thì cần tinh huyết để khống chế.
Hắc Sa hiểu lầm mình là đồ đệ của Thời Quang giới chủ, có thể giúp hắn, nên thay đổi chủ ý, không động sát tâm với hắn nữa.
Lục Trần cười khổ một tiếng, nói: “Gia sư thích vân du tứ hải, hiện tại ta cũng không biết ở đâu.”
Lục Trần không lập tức đồng ý với đối phương, cũng không từ chối, bởi vì lập tức đồng ý sẽ làm đối phương sinh nghi trong lòng, mà từ chối cũng khiến đối phương tức giận, cho nên chọn một câu trả ba phải.
Hắc Sa nghe Lục Trần nói vậy, khẽ gật đầu, nói: “Ta cũng không cần sư phụ ngươi lập tức tới hỗ trợ, chỉ cần ngươi lấy đại đạo ra thề, đồng ý giúp ta thoát khỏi bể khổ, ta sẽ buông tha cho ngươi.”
Lục Trần tò mò hỏi một câu: “Ngươi bị Bàng Vân đạo tổ dùng tinh huyết khống chế, cần làm thế nào mới có thể giúp được ngươi.”
Hắc Sa nói: “Có hai biện pháp, thứ nhất, cấp bậc Giới chủ ra mặt uy hiếp Bàng Vân đạo tổ, để hắn chủ động giải trừ tinh huyết khống chế, thứ hai, Bàng Vân đạo tổ tử vong.”
Lục Trần: “...”
Lục Trần cạn lời, khó trách đối phương nói thẳng cần Giới chủ hỗ trợ, cũng đúng, dù sao Bàng Vân đạo tổ cũng là nhân vật tới gần giới chủ nhất, ngoại trừ giới chủ, trên đời khó gặp địch thủ.
Sự tồn tại cỡ này, đương nhiên cần giới chủ ra mặt mới có thể khiến hắn thỏa hiệp.
Lục Trần nói: “Ta đồng ý dùng đại đạo thề, nhưng ta có một điều kiện.”
Hắc Sa hỏi: “Điều kiện gì.”
Lục Trần nói: “Lần này ta tới Thâm Uyên giới, là để phá hủy một tế đàn, nghe nói Bàng Vân đạo tổ bố trí tế đàn, khiến ý chí Thần giới rơi vào ngủ say.”
Hắc Sa lộ ra thần sắc kỳ quái, nói: “Thì ra là thế.”
Trên thực tế, hắn đã sớm nhận được Chúa tể khác truyền âm, nói có một đám người Thần giới trà trộn vào, muốn phá hư tế đàn.
“Đứng ở góc độ Nhân tộc, ta không hy vọng Bàng Vân đạo tổ cắn nuốt Thần giới, mỗi thế giới đều có muôn nghìn chúng sinh, vạn vật sinh linh dựa vào thế giới mà sống, nhưng mà ta bị Bàng Vân đạo tổ khống chế, cũng không có cách nào, chỉ có thể hy vọng các ngươi kiên trì càng lâu càng tốt.”
Lục Trần nói: “Nói như vậy, ngươi đồng ý giúp ta.”
Hắc Sa gật đầu, nói: “Chúng ta như này nhiều nhất chỉ coi là giao dịch, giúp đỡ cùng có lợi.”
Lục Trần lập tức lấy đại đạo thề, nếu mình vi phạm lời hứa, quên chuyện cứu Hắc Sa, cả đời vô duyên với Giới Chủ cảnh.
Đừng xem thường lời thề người tu hành nói ra, vận mệnh chú định có nhân quả, hứa hẹn chuyện gì, thì phải làm được, nếu vi phạm, có khả năng trong lòng sẽ nảy sinh tâm ma, tâm ma sẽ gây trở ngại cho mọi chuyện của người tu hành, vi phạm hứa hẹn càng nhiều, tâm ma sẽ càng mạnh, nghiêm trọng hơn là người sẽ bị tâm ma phản phệ.
Chơi thì chơi, làm loạn thì làm loạn, đừng lấy lời thề ra nói giỡn.
Cho nên, Hắc Sa nhìn thấy Lục Trần thề, cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Lục Trần phát lời thề đại đạo không có bất cứ gánh nặng tâm lý gì, bởi vì Hắc Sa không nói cứu hắn trong thời gian quy định nào, không có hạn chế thời gian, có lẽ sau này cũng không cần đến tìm Thời Quang giới chủ, bản thân hắn cũng có thể giúp Hắc Sa thoát khỏi bể khổ.
Hắc Sa nói: “Giao dịch của ngươi và ta, chớ truyền ra ngoài, nếu không ta sẽ bị ngươi liên lụy.”
Lấy Tạo Giới cảnh bị Bàng Vân đạo tổ khống chế để nói, phần lớn đều là bởi vì theo đuổi thực lực, hoặc là cầu mong Bàng Vân đạo tổ giúp đỡ, cam tâm tình nguyện bị nô dịch, còn có một số ít đã hoàn hoàn toàn đi theo Bàng Vân đạo tổ, cường giả Tạo Giới cảnh bị khống chế bị động như Hắc Sa này, rất ít, rất ít.
Bạn cần đăng nhập để bình luận