Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 706: Yếu quần què

Nguyên nhân là Lục Trần luyện đan ngày càng thuần thục, một lò bảy tám viên đan dược, một nén hương đã xuất hai ba lò đan dược, một ngày luyện hơn một ngàn viên, một tháng qua hắn đã ăn hàng vạn viên đan dược.
Mà ban đầu hắn còn có cảm giác tươi trẻ, sau đó dần trở nên nhạt nhẽo, đờ đẫn, cho nên hiện tại nhìn thấy đan dược là có loại cảm giác buồn nôn.
Một tháng trôi qua, hắn ăn đan dược đến phát chán.
Cuối cùng lại trôi qua nửa tháng, Hắc Long yêu tôn không ăn nổi nữa, nhìn thấy đan dược là muốn nôn giống như Hắc Hổ thánh vương.
Lúc Lục Trần cầm hai ba ngàn viên đan dược đi tìm bọn họ, Hắc Long yêu tôn ọe một tiếng, toàn thân đều nổi da gà.
“Giải quyết những đan dược này đi!” Lục Trần mở miệng nói.
Trong mắt Hắc Long yêu tôn lộ ra vẻ sợ hãi, điên cuồng lắc đầu, hắn tỏ vẻ từ chối việc này.
Một tháng rưỡi ăn mấy vạn viên đan dược, bây giờ không ăn nổi nữa.
“Hửm…”
Lục Trần nhướng mày, tăng thêm chút giọng điệu.
Hắc Long yêu tôn nói: “Cái này, gần đây ta ăn quá nhiều đan dược, vẫn chưa kịp tiêu hao, tiểu đệ, ngươi lại đây ăn đi.”
“Không muốn…”
Hắc Hổ thánh vương lắc đầu, cũng từ chối nói, sau đó dùng giọng điệu suy nghĩ cho đại ca: “Đại ca, cơ thể ngươi yếu, cần ăn nhiều đan dược bổ sung.”
“Yếu quần què!”
Mũi của Hắc Long yêu tôn tức đến muốn lệch, bây giờ hẵn cũng đã hiểu được đã bị tiểu đệ lừa gạt, khó trách mới mấy ngày đầu Hắc Hổ nhìn thấy đan dược thì đã trốn xa, cho dù lúc bản thân chia cho hắn một ít, Hắc Hổ đều sẽ từ chối rất hay ho, lý do là để hắn ăn những đan dược này để hắn tích lũy linh lực, đột phá Thánh cảnh.
Lúc đầu hắn còn rất an ủi, tiểu đệ này không tồi.
Hiện tại đã hoàn toàn hiểu được nguyên nhân tên khốn này là vì ăn đan dược đến nôn nên kéo mình qua đây đệm lưng.
Nghĩ như vậy, Hắc Long yêu tôn rất muốn bóp chết Hắc Hổ.
Hắc Hổ thánh vương đáng thương nói: “Đại ca, ta, ta dị ứng với đan dược, ngươi ăn đi.”
Hắc Long yêu tôn tức giận nói: “Ngay cả lời của đại ca cũng không nghe nữa sao.”
Thấy Hắc Hổ vẫn dám từ chối, Hắc Long yêu tôn trực tiếp dùng thân phận đại ca áp hắn.
“Đại ca, không phải ta không nghe mệnh lệnh của ngươi, ta, ta thật sự ăn không nổi, ngươi xem ta đã gầy đi rồi.” Hắc Hổ thánh vương cố gắng nặn ra mấy giọt nước mắt, có ý đồ kiếm sự đồng tình.
Nguyên thần của Hắc Long yêu tôn run rẩy, gào thét nói: “Ngươi là tiểu đệ của ta, đương nhiên là có phúc cùng hưởng, có họa tiểu đệ gánh, ta ra lệnh cho ngươi ăn những đan dược này.”
“Phụt!”
Hắc Hổ thánh vương hộc máu, đại ca đã lấy thân phận ra đè hắn, cho dù hắn có ghét bỏ thì cũng phải ăn những đan dược này.
Vì thế, Hắc Hổ thánh vương rưng rưng, bắt đầu ăn đan dược.
“Mẹ nó, cũng không phải bảo ngươi ăn độc dược, có cần phải ấm ức như vậy không?” Hắc Long yêu tôn tức giận mắng một câu, trong lòng lại thở ra một hơi, cuối cùng hắn cũng có thể nghỉ ngơi vài ngày.
“Đan dược ta luyện ra, tốt nhất đừng lãng phí!” Lục Trần nói một câu về phía bọn họ, sau đó rời đi, tiếp tục luyện chế đan dược.
Hắc Hổ thánh vương kiên trì ăn hết toàn bộ đan dược, vừa ăn xong, lập tức lao ra ngoài điên cuồng phun ra, một lúc sau, bước chân Hắc Hổ thánh vương run rẩy trở lại, lộ ra vẻ mặt nghi ngờ cuộc đời hổ, lẩm bẩm nói: “Đại ca, lúc nào mới chấm dứt những ngày tháng khổ sở này, hay là ngươi dẫn ta cao chạy xa bay đi.”
“Bay cái đầu ngươi, ngươi đâu phải là giống cái!” Hắc Long yêu tôn trừng mắt nhìn Hắc Hổ thánh vương, nói: “Muốn đi ra khỏi nơi này chỉ có thể để đối phương mở miệng buông tha cho chúng ta, nếu không đừng nghĩ bình yên vô sự rời đi.”
Hắc Hổ thánh vương sắp khóc, mặt mày ủ rũ thở dài nói: “Tiếp theo chúng ta còn có những ngày tháng khổ sở, cũng không biết khi nào mới thoát được đây.”
Hắc Long yêu tôn sửa lại: “Không phải chúng ta, là tiếp theo ngươi phải nghênh đón những ngày tháng khổ sở.”
Hắc Hổ thánh vương: “...”
Hắc Hổ thánh vương vừa nghe đã nóng nảy, vội vàng nói: “Đại ca, ngươi là đại ca của ta, lẽ ra phải chia sẻ đôi chút thay tiểu đệ.”
“Mẹ nó, ông đây đã giúp ngươi chia sẻ một tháng rưỡi rồi, tên đào hố ngươi.” Hắc Long yêu tôn giận dữ nói.
Thấy đại ca tức giận, Hắc Hổ thánh vương hiểu được đại ca đã biết nguyên nhân hậu quả, cười chột dạ, không biện minh.
Lừa đại ca dù sao cũng phải trả giá, nhưng cũng may đại ca đến đệm lưng cho hắn một tháng rưỡi, hiện tại ăn đan dược cũng không khó chịu như trước nữa, chỉ là không biết mình có thể kiên trì bao lâu.
Đối với võ giả tu luyện năm tháng dài đằng đẵng mà nói, thời gian một năm trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt trôi qua một tháng, Lục Trần bắt đầu bắt tay vào luyện chế đan dược ngũ phẩm.
Ba Đan Thánh thập phẩm cảm thấy Lục Trần không có chỗ nào cần chỉ điểm, có lẽ Hoa Điệp tiên tử đã chỉ điểm trước khi đối phương luyện đan dược, bọn họ ở lại nơi này cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì nên đã rời đi.
Thời gian một tháng này đối với Lục Trần là trôi qua rất nhanh, nhưng đối với Hắc Hổ thánh vương hoàn toàn là sống ngày như năm.
Là thuốc ba phần độc.
Ăn nhiều đan dược có rất nhiều tác dụng phụ, ví dụ như bồi bổ quá mức, dễ dàng tiêu chảy, nôn mửa…
Bên trong phòng luyện đan, ngoại trừ Hắc Long yêu tôn hóa thành hình người ra lại có thêm một nam tử da ngăm đen, thoạt nhìn khoảng chừng ba mươi tuổi.
Sắc mặt nam tử thoạt nhìn không tốt lắm, gầy thành da bọc xương, yếu đuối, dường như một cơn gió đã có thể thổi hắn ngã.
Giờ phút này, nam tử này đứng trước mặt một bóng dáng nguyên thần, khổ sở cầu xin: “Đại ca cứu mạng, ta thật sự ăn không nổi nữa, ngươi nhìn ta đi, ta đều gầy đi rồi.”
Nam tử này không phải là ai khác mà chính là nam tử Hắc Hổ thánh vương hóa thành, nửa tháng trước hắn đã đột phá đến Vương cảnh, hóa thành hình người, cũng có thể mở miệng nói chuyện.
“Liên quan gì đến ta!” Hắc Long yêu tôn liếc xéo Hắc Hổ một cái, lười biếng nói.
Hắc Hổ thánh vương mang theo nức nở: “Đại ca, ngươi không thể thấy chết mà không cứu, lẽ nào ngươi muốn nhìn ta chết vì ăn quá nhiều đan dược sao.”
Thời gian kế tiếp, Hắc Hổ thánh vương lại bị tàn phá nửa tháng nữa, những ngày tháng khổ sở cuối cùng cũng kết thúc, nguyên nhân là Lục Trần không luyện chế đan dược.
“Lần luyện đan này đã hao phí gần nửa năm, hiện giờ ta đã có thể luyện ra đan dược ngũ phẩm, nghĩ ngơi một trận đã!” Lục Trần lẩm bẩm nói.
Nói thật ra, luyện chế đan dược liên tục nửa năm khiến hắn cũng mệt nên mới dừng luyện đan, mà ngày tháng thử đan như địa ngục của Hắc Long và Hắc Hổ cũng đã qua một thời gian.
Lục Trần đứng dậy đi ra khỏi phòng luyện đan tìm sư phụ.
Hắc Long yêu tôn và Hắc Hổ nhìn Lục Trần rời khỏi phòng luyện đan, hai người họ nhìn nhau, ai nấy thổn thức không thôi.
Cuối cùng tiểu ma vương này cũng bớt tra tấn bọn họ.
“Tiểu Lục Trần, sao lại có tâm trạng đến chỗ ta vậy?” Hoa Điệp nhìn thấy Lục Trần đến, chớp đôi mắt xinh đẹp cười nói.
Lục Trần vươn cái lưng mỏi mệt, thân thể phát ra tiếng rắc rắc như đậu nổ, nói: “Luyện đan mệt quá, chuẩn bị ra ngoài hít thở.”
Lục Trần cảm giác nếu còn không hoạt động thì thân thể này của hắn sẽ gỉ sét.
Hoa Diệp dò xét Lục Trần một cái, cười tự nhiên nói: “Ừm, Tiểu Lục Trần quả nhiên ngươi không khiến sư phụ thất vọng, đã là luyện đan sư ngũ phẩm rồi.”
“Muốn ra ngoài thì cứ ra ngoài đi, vừa hay có mấy tên nhóc không an phận, nếu như ngươi có gặp thì tiện tay giải quyết đi!” Hoa Điệp cười nhẹ nhàng nói: “Vẫn là câu nói đó, cho dù ngươi chọc bao nhiêu cái sọt lớn thì sư phụ đều sẽ giải quyết giúp ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận