Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 891: Hư Không Thử (2)

Thực lực của hắn lại lần nữa tăng lên rất lớn.
Lục Trần biến mất khỏi phòng, đứng sừng sững trên không trung, nhìn xuống non nước dưới chân, trong lòng bỗng nhiên dâng lên cảm giác hào hùng, dường như đại thế trong thiên địa đều sử dụng cho mình, có một loại khí khái ta mặc kệ hắn là ai.
“Sau khi bước vào Vương cảnh viên mãn, mơ hồ cảm nhận được thế Thiên Địa, chỉ cần nắm giữ loại thế này thì có thể bước vào Hoàng cảnh bất cứ lúc nào!” Lục Trần nhẹ nhàng nói.
Hoàng cảnh nắm giữ thế Thiên Địa tương đương với phóng đại Nhân thế đến vô hạn, thế lĩnh ngộ của bản thân và thế hình thành ở khu vực nhất định xung quanh giao hòa, như vậy có thể mượn thế Thiên Địa đối địch.
Thử nghĩ một chút, một Hoàng giả đứng ở trên không trung, bao bọc thế Thiên Địa phạm vi ngàn mét, vặn thành một sợi dây thừng, dưới Hoàng cảnh sao có thể chống cự.
Đây chính là uy thế của Hoàng cảnh.
Sau khi Lục Trần tu luyện tới Vương cảnh viên mãn thì có thể lợi dụng thế Vô Địch của bản thân giao hòa với thế Thiên Địa xung quanh, thăng cấp Hoàng cảnh.
Lục Trần rời khỏi cung điện, đi tới từng ngọn núi hùng vĩ rồi dừng chân, hắn nhìn ra những ngọn núi xung quanh, quan sát sơn thế hùng vĩ, sơn thế cũng được phân loại, ví dụ như một ngọn núi dốc đứng giống như mũi kiếm mang theo sơn thế sắc bén, ngọn núi sừng sững khổng lồ mang theo cảm giác núi rừng dày nặng bàng bạc.
Lục Trần yên lặng lơ lửng trên không trung, khuếch tán thế bản thân ra ngoài, giao hòa với sơn thế xung quanh, thế Thiên Địa, cứ như vậy đứng tại chỗ không động đậy.
Cho đến mấy ngày sau, Lục Trần mới mở mắt ra, tiến đến một địa điểm tiếp theo, cũng dừng lại mấy ngày, sau đó rời đi, trong vòng một tháng, Lục Trần đã giẫm lên rất nhiều ngọn núi nguy nga, thế của bản thân đã đạt đến viên mãn.
“Đã đến lúc rồi!” Lục Trần ở trong ngọn núi không tên nào đó, đột nhiên mở mắt ra, lập tức đứng dậy.
Trên thân Lục Trần phóng ra lực lượng mênh mông, hình thành một luồng phong bạo linh khí, hắn đứng bên trong phong bạo, không ngừng cảm nhận thế Thiên Địa xung quanh, cứ như vậy duy trì khoảng một canh giờ, trong mắt Lục Trần đột nhiên bộc phát ra chùm sáng khiếp người, ý niệm vừa động.
Ầm ầm ầm!
Xung quanh thân thể Lục Trần truyền ra tiếng nổ vang, lan tràn đến phạm vi ngàn mét.
Đợi sau khi nổ xong, khói bụi trong phạm vi ngàn mét tung bay.
Lục Trần lơ lửng trên không trung, ý niệm nắm giữ thế xung quanh, sau khi đã nắm giữ thế Thiên Địa này thì cảm giác chiến lực tăng vọt một khoản lớn.
“Đây chính là đại thế Thiên Địa sao?” Lục Trần nắm chặt nắm đấm, lẩm bẩm nói, từng tia thế Thiên Địa ngưng tụ lại khiến khí tức của hắn không ngừng tăng lên.
Đến nơi này của tam sư phụ chưa đến nửa năm thì hắn đã bước vào Hoàng cảnh, thuộc cường giả Hoàng cảnh sơ kỳ.
Sau khi bước vào Hoàng cảnh, tế bào cơ thể đã thay đổi, thọ nguyên cũng tăng vọt mấy vạn năm.
Thọ nguyên thông thường của cường giả cấp bậc Hoàng cảnh khoảng một hai vạn năm, dựa vào đan dược, thiên tài địa bảo gia tăng sinh mạng thì có thể sống thêm một hai vạn năm, cho nên không cách nào tóm lược được Hoàng giả có thể sống bao nhiêu lâu, nhưng giữ gốc là hai vạn năm trở lên.
Thọ nguyên của Thánh cảnh thông thường là hơn mười vạn năm, còn về Thánh Vương thì mấy chục vạn đến trăm vạn năm, đường nhiên càng về sau thì tu vi càng khó thăng tiến, đặc biệt là sau khi vào Thánh cảnh.
Đối với phương diện thọ nguyên này, Lục Trần cũng chẳng mấy để ý đến, dù sao thì hắn cũng chỉ tu luyện chưa đến năm mươi năm đã Hoàng cảnh sơ kỳ, sau này sẽ ổn định bước vào Thánh cảnh.
Sau khi đột phá Hoàng cảnh, ánh mắt của Lục Trần nhìn về phía một toà tháp xa xa.
“Tháp Đông Hoàng!” Lục Trần nói nhỏ một câu: “Nghe ý của sư phụ thì bên trong có vô số võ kỹ và bí pháp không tầm thường, đi qua đó xem sao.”
Lục Trần nói xong, trực tiếp khởi hành tiến về phía tháp Đông Hoàng.
Tháp Đông Hoàng cách vị trí hiện tại của hắn thoạt nhìn không xa, cũng chỉ khoảng mấy trăm dặm, dựa theo tốc độ bình thường hiện tại có thể vượt qua hai lần vận tốc âm thanh thì đến tháp Đông Hoàng chỉ cần một nén nhang mà thôi.
Nhưng khi trôi qua một canh giờ, Lục Trần lại chau mày, bởi vì phát hiện tháp Đông Hoàng cách hắn còn rất xa, giống như vừa mới cất bước đi vậy.
“Có chuyện gì vậy?” Lục Trần có chút giật mình.
Sau đó, hắn lại đi về phía trước một canh giờ nữa, tháp Đông Hoàng vẫn trong phạm vi tầm mắt nhưng trông vô cùng xa xôi, có thể nhìn thấy nhưng lại không đến được.
Bất đắc dĩ, Lục Trần lấy chiến thuyền phi hành ra.
Chiến thuyền phi hành hóa thành một chùm sáng đen bay về phía tháp Đông Hoàng, cũng không biết bay bao lâu, bỗng nhiên Lục Trần cảm giác tháp Đông Hoàng chấn động một cái, hình như đã xuyên phá một bức tường giới vô hình, rất nhanh, một cự tháp cao đến ngàn trượng xuất hiện ở trước mặt hắn.
Lần này vốn không cách rất xa như trước đó nữa.
Hiện tại khoảng cách của Lục Trần với tháp Đông Hoàng chỉ có mấy dặm mà thôi.
Hơn nữa Lục Trần còn phát hiện trên đỉnh núi bốn phía đều có vô số khí tức, khí tức của những người này mạnh yếu không đồng nhất, thấp nhất đều là Vương cảnh, mạnh nhất có Thánh cảnh.
Không chỉ ngọn núi xung quanh tháp Đông Hoàng có người mà xung quanh tháp Đông Hoàng cao ngàn trượng cũng có rất nhiều người ngồi xếp bằng.
Lục Trần hơi kinh ngạc, sao nơi này lại có nhiều cường giả như vậy, đều là võ giả của Đế Nữ vực sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận