Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1196: Mềm nắn rắn buông (2)

Hai âm thanh dùng thần niệm trao đổi một phen, sau đó rời đi.
Bọn họ phải thay Vương tử điện hạ giải quyết đệ tử Kiếm Đế cung tên là Kiếm Tam, như vậy sau này khi Vương tử điện hạ tiến hành tụ hội với Vương tộc Thiên Yêu khác mới có vốn để nói khoác khoe khoang.
Cùng lúc đó, thân thể Lục Trần không ngừng giảm xuống, địa thế xung quanh rất dốc, căn bản không có chỗ để đặt chân. Sau khi hạ xuống một vạn mét, phạm vi thoáng cái trống trải, hắn thấy rất nhiều đệ tử ngồi xếp bằng tu luyện ở vùng đá nhô ra trên vách, người có cảm giác nghi thức sinh hoạt càng là tạo ra ít hang động.
Nơi này tương đương với tầng thứ nhất của biển lửa, thích hợp võ giả dưới Thánh Quân tu luyện.
Theo việc tiếp tục đi xuống, nhiệt độ tràn ngập trong không khí cũng càng ngày càng cao, hạt hoả diễm lao nhao tràn vào trong thân thể.
Lục Trần đi thẳng xuống đến nơi khoảng năm vạn mét, nơi này rất trống trải, màu đỏ và sự nóng cháy là điểm chủ đạo của nơi này.
Lục Trần nhìn lướt qua xung quanh, phát hiện nơi này cũng có rất nhiều người tu hành hỏa diễm, toàn bộ ngồi xếp bằng trên tảng đá, hấp thu năng lượng hỏa diễm tinh khiết nhất trong không khí.
Thực lực của những người tu hành này dao động ở Thánh Quân và Thánh Vương, trên Thánh Vương đã chạy đến khu vực tầng thứ ba rồi.
Lục Trần tìm một nơi tương đối ít người tu hành, võ giả gần hắn nhất cũng có khoảng cách ngoài ngàn mét.
Mặc dù nói với tu vi của hắn hiện tại, cộng thêm kháng tính mà thần hỏa mang đến, thì hoàn toàn có thể đi tới khu vực tầng thứ ba của biển lửa, nhưng nhất thời không cần phải vội.
Bây giờ cảnh giới của hắn hoàn toàn vững chắc, có thể nếm thử trùng kích cảnh giới Thánh Vương.
Lục Trần ngồi xếp bằng hai chân, hai mắt nhắm lại, kết nối kiếm đạo thiên địa, vù vù vù, từng sợi quy tắc kiếm đạo tới hội tụ, tạo thành gió mạnh, xoay tròn vòng quanh ngoài thân hắn.
Tâm thần Lục Trần khẽ động, dẫn dắt quy tắc kiếm đạo vào cơ thể tiến lên ngược dòng, đi thẳng tới thế giới của nguyên thần.
Hồn hải của hắn rất lớn, khổng lồ mạnh mẽ.
Trên không hồn hải, vô số thanh kiếm sắc vận sức chờ phát động, toàn bộ đều ngưng tụ từ quy tắc kiếm đạo, theo Lục Trần dẫn dắt, hàng vạn hàng nghìn quy tắc kiếm đạo rủ xuống, đâm vào trong hồn hải.
Hồn hải chấn động, nguyên thần của Lục Trần truyền đến cơn đau đớn tê liệt, quy tắc kiếm đạo sắc bén giống như muốn xoắn diệt nguyên thần của hắn.
Trước mắt Lục Trần tối sầm, kêu lên một tiếng đau đớn, khóe miệng tràn ra máu tươi.
Nguyên thần bài xích quy tắc kiếm đạo, mà quy tắc kiếm đạo có tổn thương cực lớn đối với nguyên thần.
Thánh Quân nhập Thánh Vương, quy tắc và nguyên thần giao hòa, cả quá trình hết sức nguy hiểm, vả lại Lục Trần còn đi theo một quy tắc khá nguy hiểm.
Quy tắc kiếm đạo rất sắc bén, trong giây lát khi mới dung nhập vào nguyên thần, Lục Trần cảm giác nguyên thần bị hung hăng xé rách.
May mà nguyên thần của hắn đủ lớn mạnh nên cũng không tổn thương quá lớn.
Lục Trần nghỉ ngơi một lát, tiếp tục nếm thử, phân ra một luồng quy tắc kiếm đạo, dung nhập vào bên trong hồn hải trước, mặc dù cảm thấy thống khổ trước sau như một, nhưng so với lúc trước rõ ràng là nhỏ hơn rất nhiều, có thể thừa nhận tiếp.
Sau khi sợi quy tắc kiếm đạo kia dung nhập vào hồn hải thì bị nguyên thần bài xích, nguyên thần không thể phù hợp với quy tắc kiếm đạo, chẳng qua đây là con đường duy nhất đi đến Thánh Vương, mặc dù thất bại cũng phải cắm đầu tiến bước, không có đường lui.
Lục Trần phân ra sợi quy tắc kiếm đạo thứ hai, thứ ba, dung nhập toàn bộ vào trong hồn hải.
Xấp xỉ trên trăm quy tắc kiếm đạo tiến vào hồn hải, là cực hạn bây giờ hắn có thể tiếp nhận, quy tắc kiếm đạo làm tổn thương nguyên thần, nguyên thần cũng bài xích quy tắc kiếm đạo, quá trình này rất khó chịu đối với Lục Trần.
Cứ như vậy kéo dài khoảng một tháng, Lục Trần cũng không kiên trì nổi nữa, hắn dừng tu luyện.
Cố nén đau đớn tu hành một tháng, không chỉ không thành công mà ngược lại còn khiến mình suy yếu một chút.
Lục Trần lấy linh quả từ nhẫn không gian ra dùng, ăn hơn mười linh quả cấp Thánh mới cảm thấy hồi phục lại.
Sau khi khôi phục như cũ, Lục Trần tiếp tục nếm thử.
Cùng lúc khi Lục Trần tu luyện, cách hắn hơn mấy trăm mét có một thanh niên đang đứng, mắt lộ ra ánh sáng lạnh lẽo theo dõi hắn, trong mắt mang theo một chút sát ý.
“Thử trùng kích Thánh Vương ở biển lửa, quả thực tự tìm đường chết!” Ánh mắt thanh niên lạnh như băng, nói một câu.
Căn cứ tình báo trước đó, thân thể của thanh niên này rất mạnh, còn có quy tắc lôi điện, ngoài ra đối phương không bại lộ năng lực khác, nhưng nếu đến từ Kiếm Đế cung, vậy chắc chắn tu hành được kiếm ý, chỉ có điều không biết tu hành cấp bậc kiếm ý đến trình độ nào.
Lần này tộc Long Nhân phái một con cờ Thánh Vương sơ kỳ nhằm một kích giết chết Lục Trần.
Bọn họ không tin sư đệ của Yến Tử Hiên cũng có thể chiến đấu vượt cảnh giới, trong tình hình bình thường thì không thể, người thanh niên này không nổi danh giống như giống Yến Tử Hiên, Liễu Mục, đoán chừng vô địch trong cùng cảnh giới mà thôi, vĩnh viễn không đạt tới chiến lực đấu vượt cảnh giới.
Hơn nữa hôm nay đối phương nếm thử trùng kích Thánh Vương, chắc chắn nguyên thần sẽ trở nên suy yếu không chịu nổi, hiển nhiên tỷ lệ ám sát thành công tăng lên rất nhiều.
Thanh niên nhìn Lục Trần, cũng không ra tay ngay, muốn đợi đến khi Lục Trần suy yếu nhất mới ra tay, nếu như chết trên đường trùng kích Thánh Vương thì càng tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận