Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1130: Lạch trời

Ngay cả giọng điệu nói chuyện cũng không còn.
“Đúng rồi Sư huynh, ta vận dụng quy tắc lôi đình vẫn chưa quen lắm, ngươi giúp đỡ chỉ điểm đôi chút đi.” Lục Trần mở miệng nói.
“Còn nữa?”
Kim Anh Tuấn nghe Lục Trần nói, hắn vốn sắp ngất đi, cắn đầu lưỡi, mạnh mẽ làm cho mình tỉnh táo lại.
Kim Anh Tuấn sắp khóc, khốn kiếp, có thôi hay không.
Thân thể Lục Trần lơ lửng trên không trung, nhắm mắt cảm ngộ quy tắc lôi điện, trong nháy mắt, không gian bao la hội tụ từng mây đen lớn, từng luồng lực lượng lôi đình quay cuồng trong tầng mây tản ra khí tức đáng sợ.
Đùng đùng đùng!
Hơn mười lôi điện thô như thùng nước từ trên trời trút xuống, mỗi một lôi đình đều vô cùng cuồng bạo, đánh xuống đỉnh đầu Kim Anh Tuấn.
Kim Anh Tuấn muốn thoát khỏi nơi thị phi này nhưng đầu óc lại choáng váng, không kịp chạy ra khỏi khu sấm sét.
Hơn mười lôi đình đánh xuống người Kim Anh Tuấn, lực lượng lôi điện hơn mười vạn Volt tiến vào thân thể Kim Anh Tuấn, đánh đến thân thể hắn cháy đen, tóc dựng thẳng lên, đương nhiên còn có một tiếng kêu thảm thiết.
Cơ thể Kim Anh Tuấn run rẩy không quy tắc, hai mắt trắng bệch, trong miệng không ngừng xuất ra bọt trắng.
“Abcdef…”
Miệng Kim Anh Tuấn vừa phun bọt trắng vừa nói mấy chữ mơ hồ không rõ, thẳng tắp ngã xuống mặt đất, chìm vào hôn mê.
Lục Trần nhìn Kim Anh Tuấn đang co giật, khóe miệng lộ ra nụ cười, mấy chục năm không gặp tên này, vẫn là thiếu đánh như vậy, nên tất nhiên phải sắp xếp hắn một trận.
Người xung quanh nhìn thấy dáng vẻ thê thảm của Kim Anh Tuấn, trong lòng thầm mắng một câu đáng đời.
Sở dĩ người nào đó có kết quả này đều là tự mình tìm, không tìm đường chết thì sẽ không chết.
Lúc này, khí linh xem náo nhiệt bay tới, mở miệng nói: “Ba ngày sau, ta sẽ mở di tích của Hư Không chi chủ, mọi người hãy yên lặng chờ đợi ba ngày.”
Khí linh nói xong, sau đó rời đi.
Mọi người nghe khí linh nói vậy, cũng không có phản bác, phân tán ra tìm kiếm một chỗ dừng chân, đợi ba ngày sau.
Ba ngày này nhất định phải điều chỉnh trạng thái cơ thể đến đỉnh cao, bởi vì ba ngày sau sẽ có một trận loạn chiến chờ đợi bọn họ.
Mục đích bọn họ hạ giới là vì cái gì, tất nhiên là vì Đế chi bản nguyên, nắm giữ quy tắc Hư Không.
Đám người Lục Trần, Yến Tử Hiên cũng rời đi, bọn họ đi tới đại bản doanh trước kia của Kiếm Đế cung, quét dọn mấy gian phòng trống để ở.
Đoàn người ngồi vây quanh gian phòng.
Lục Trần nhìn về phía Yến Tử Hiên, hỏi: “Sư huynh, chiến tranh giữa Thiên Yêu giới và Sơn Hải giới rốt cuộc là do đâu mà ra?”
Lục Trần vẫn không rõ tại sao nói Thiên Yêu giới và Sơn Hải giới có chiến tranh, vốn không hiểu chuyện này cho lắm.
Ánh mắt mấy người xung quanh cũng dừng ở trên người Yến Tử Hiên.
Vẻ mặt Yến Tử Hiên nghiêm trang hẳn lên, ánh mắt chìm vào ký ức, một lúc sau mới chậm rãi mở miệng nói: “Chiến tranh của Thiên Yêu giới và Sơn Hải giới kéo dài năm tháng vô tận, từ khi hai giới bộc phát chiến tranh thật sự duy trì đến bây giờ chỉ sợ đã mấy trăm vạn năm, thậm chí hơn ngàn vạn năm.”
Nghe được con số vô cùng xa xôi này, mọi người xung quanh đều hơi giật mình.
Kéo dài hàng trăm vạn năm, hàng ngàn vạn năm, điều này…
Sơn hải giới rộng lớn vô tận, dường như không thấy được biên giới, đất rộng của nhiều, trong giới có danh sơn sông rộng, thế ngoại đào nguyên, động thiên phúc địa, cùng với vô số tài nguyên tu luyện, rất thích hợp cho Nhân tộc sinh tồn.
Cường giả Thiên Đế đứng ở đỉnh phong tu hành, quan sát nhân gian, được vạn tộc cùng tôn kính.
Theo sách cổ ghi chép: “Có một ngày, Sơn Hải giới đột nhiên lay động lịch liệt, sông núi sụp đổ, đại địa chấn động, nhật quyệt không còn ánh sáng, tinh hà ảm đạm, giây phút này, khắp cả Sơn Hải giới đều đang run rẩy kịch liệt, cứ như có sức mạnh không thể miêu tả rung chuyển Sơn Hải giới, rung chuyển kịch liệt trôi qua không bao lâu sau, bỗng nhiên biên giới xuất hiện vô số khe hở, khe hở đen kịt, không biết dài bao nhiêu vạn dặm, được gọi là lạch trời.”
Vô số lạch trời giống như miệng vết thương của Sơn Hải giới không biết do sức mạnh gì tạo thành, cơn bão khiếp người thổi mạnh bên trong lạch trời cả ngày, những cơn bão này ẩn chứa lực lượng hủy diệt, dù là cường giả Chí Tôn cũng sẽ bị xé xác thân thể.
Những lạch trời này xuất hiện khiến tinh thần của đám cường giả Sơn Hải giới có dự cảm không lành, mơ hồ cảm giác được có đại họa ngập trời giáng lâm.
Rất nhiều cường giả xuất hiện ở biên giới lạch trời, thăm dò là sức mạnh gì tạo thành những lạch trời này, nhưng hoàn toàn không biết gì cả.
Dù sao thì dù tồn tại mạnh mẽ cảnh giới Thiên Đế cũng không thể tạo ra lạch trời đáng sợ như vậy, có thể tạo thành lực lượng lạch trời thì không thể suy đoán được.
Vẫn chưa kịp nghiên cứu ra lai lịch của những lạch trời này thì một nhóm nhân vật thần bí to lớn nguy nga như núi lớn bay ra từ trong lạch trời, như kẻ xâm lược giáng lâm Sơn Hải giới.
Yêu thú từ lạch trời chạy vào Sơn Hải giới rậm rạp chằng chịt, bao phủ trời đất, số lượng nhiều đến khó tính toán.
Những yêu thú này có hình thù kỳ quái, có Long tộc, Hắc Ám Phượng Hoàng mọc ra cánh xương, Dạ Ma chuyên môn hấp thu nguyên thần, Viêm Ma sống trong nham thạch nóng chảy, Hư Không Thử trôi nổi giữa hư không, số lượng mỗi một loại tộc quần yêu thú nhiều đến khó có thể tính toán.
Những yêu thú vô tận này đến từ một thế giới khác, đó là Thiên Yêu giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận