Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1932. Ta thua - Bị Dạy Dỗ Thành Thánh (Truyện Chữ)

Sao lại như thế!
Lục Trần thực sự cảm nhận được hơi thở của kiếm ý trong vô số khí tức đại đạo.
Kiếm ý đã trở thành một đạo?
Lục Trần choáng váng, cảm thấy cực kỳ khó tin, kiếm ý đã trở thành một loại đạo, xếp trong vạn đạo.
Chuyện gì đã xảy ra?
Ai nói cho hắn biết chuyện gì đã xảy ra được không?
Lục Trần không hiểu gì cả.
Nhưng rất nhanh hắn không thèm nghĩ nữa, sau khi kiếm ý hóa đạo sẽ có lợi đối với hắn, trước tiên việc tu hành sẽ thu được kết quả tốt hơn, ngoài ra đại đạo Kiếm Ý sẽ được dung hợp vào lĩnh vực đại đạo, có thể tăng cường sức mạnh công kích.
Chẳng trách khi ở Đạo giới, hắn đột nhiên phát hiện uy lực kiếm ý tăng lên mấy lần.
Sự xuất hiện của Lục Trần cũng thu hút rất nhiều sự chú ý, rất nhiều người đã đi ra, võ giả có thể thăng cấp thành công đến Tạo Giới cảnh ở Đạo giới trong thời gian gần một năm, đều là kẻ tàn nhẫn.
Hơn nữa sau khi thăng cấp đến Tạo Giới cảnh, có lẽ sẽ săn giết sinh vật hỗn độn.
Chỉ là không biết thanh niên này đã săn giết bao nhiêu.
Lục Trần bình tĩnh nỗi lòng kích động, sau đó cất bước tiến lên, đến trước mặt bà lão nói chuyện khi Đạo giới mở ra.
Hai bên của bà lão đều là những cao tầng của Thánh Môn, nhưng nàng ngồi ở chính vị, điều này cho thấy địa vị của nàng rất cao.
Bà lão mặc một bộ trường bào đơn giản, sắc mặt khá hồng hào, cho dù sau khi Lục Trần thăng đến Tạo Giới cảnh vẫn có thể ngửi thấy một luồng khí uy hiếp trên người nàng. Ít nhất bà lão này cũng là một cường giả Tạo Giới cảnh viên mãn.
“Không biết lời nói của lão bà bà trước khi tiến vào Đạo giới có tính hay không.” Lục Thần nhìn nàng, lớn tiếng hỏi.
Bà lão ngẩng đầu, nhìn Lục Thần, mang theo ý cười hỏi: “Người trẻ tuổi, ngươi đã giết bao nhiêu sinh vật Hỗn Độn?”
Có thể không chết, ngược lại đột phá Tạo Giới cảnh, chém sinh vật Hỗn Độn khi bị sinh vật Hỗn Độn đuổi giết, đặt trong Nguyên giới đều là thiên tài, nhất định có thể gánh vác trách nhiệm nặng nề trong việc đối phó với đội quân Hỗn Độn trong tương lai.
Vì vậy, trên khuôn mặt nhăn nheo của bà lão, lần đầu tiên lộ ra một nụ cười.
Lục Trần đưa tay ra, đếm bốn, rồi lại đếm năm.
“Bốn con hay năm con.”
Lục Trần ho khan một tiếng: “Bốn mươi lăm con.”
“Bốn mươi lăm, không tồi không tồi, cái gì…” Bà lão lúc mới trả lời thuận theo lời Lục Trần, nhưng rất nhanh liền đứng lên, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm Lục Trần nói: “Ngươi nói ngươi đã giết bao nhiêu sinh vật Hỗn Độn.”
Bà lão tưởng mình nghe nhầm, phải hỏi lại một lần nữa để xác nhận.
Bốn mươi lăm con, đùa chắc.
Các cao tầng Thánh Môn xung quanh cũng có vẻ mặt kỳ lạ.
“Không nhiều, chỉ có bốn mươi lăm con mà thôi.” Lục Thần trả lời với vẻ mặt ‘khiêm tốn’.
Lục Trần vừa nói vừa đưa nhẫn không gian cho đối phương để xác nhận.
Bà lão sau khi xác nhận, khóe miệng giật giật, không biết nên miêu tả chấn động trong lòng như thế nào, một người mới đến Tạo Giới cảnh lại có thể giết bốn mươi lăm con sinh vật Hỗn Độn sống lâu năm, nhất định hắn là một người của Thiên Tông. Có thể rõ sức mạnh chiến đấu của hắn, có thể giết chết những sinh vật Hỗn Độn một cách dễ dàng.
“Được rồi, người trẻ tuổi, ngươi thật sự không có nói dối, cho ngươi.” bà lão nói xong liền lấy ra một chiếc nhẫn không gian, nói: “Trong đó có 4500 lá trà ngộ đạo, cố gắng tiến vào Tạo Giới cảnh và hoàn thành càng sớm càng tốt.”
Trước đây, các võ giả của Nguyên giới hoàn toàn không biết sự tồn tại của sinh vật Hỗn Độn, vấn đề này đã được giữ bí mật với bên ngoài, hiện tại, hoạt động của các sinh vật Hỗn Độn ở rìa vũ trụ ngày càng thường xuyên hơn, nhân lực không đủ, đã đến lúc cho các tiểu bối biết rồi.
Đây là quyết định được tất cả giới chủ thảo luận, đương nhiên, những lá trà ngộ đạo được lấy làm phần thưởng cũng là do những giới chủ đó gom lại.
Thánh Môn không phải nơi cứu trợ thích làm việc thiện, lại không tiếc lấy ra nhiều lá trà ngộ đạo như vậy làm phần thưởng cho võ giả từ thế lực bên ngoài, chẳng lẽ để lại hết cho đệ tử nhà mình không tốt sao?
Mỗi người dựa vào năng lực của mình mà thu hoạch được số lượng lá trà ngộ đạo khác nhau, đây cũng là một loại tài nguyên nghiêng về người kiệt xuất.
Những kẻ hóng hớt xung quanh cũng vô cùng kinh ngạc, lại có người giết tận bốn mươi lăm con sinh vật Hỗn Độn, tương đương với một phần tư, thật đáng sợ.
Họ không khỏi có chút tò mò về thân phận của người thanh niên này.
Lục Trần liếc nhìn chiếc nhẫn không gian mà bà lão đưa cho, bên trong có 4.500 lá trà ngộ đạo, số lượng chính xác, hắn làm lễ nói với bà lão: “Đa tạ.”
Bà lão ân cần hỏi: “Tiểu hữu của ta đến từ thế lực nào? Ngươi có hứng thú tới Thánh Môn phát triển không?”
Các thành viên cao cấp của Thánh Môn xung quanh cũng nhìn thẳng vào Lục Trần, như thể đang nhìn chằm chằm vào một người phụ nữ xinh đẹp cả người trần trụi, tràn đầy dục vọng.
Lục Thần bị nhìn đến mức thấy không thoải mái, hắn rùng mình một cái, vội vàng từ chối: “Đa tạ ý tốt của tiền bối, ta đã có môn phái, đó là Vạn Kiếm tông.”
“Vạn Kiếm tông à.”
Khi bà lão nghe thấy điều này, vẻ mặt trở nên nghiêm túc hơn rất nhiều.
Vạn Kiếm tông mặc dù không phải là thế lực của giới chủ, nhưng xét về uy thế và sức ảnh hưởng thì không yếu hơn thế lực của giới chủ, bởi vì Đạo Tổ Kiếm Quân Chủ đầu tiên của Nguyên giới trấn thủ ở đó.
Hết chương 1917.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1918
Bạn cần đăng nhập để bình luận